Kỳ thật Bạch Bạch có thể thủ thắng, có lẽ nên đa tạ Vân Khởi một phen làm nền. Đầu tiên là nói Ngao Thương không thể dùng binh khí, chỉ có thể dựa vào pháp thuật cùng giao đấu. Trên Thiên đình, có thể rất nhanh thi triển tiên pháp đều là cao thủ trong cao thủ, Ngao Thương hiển nhiên không phải, cho nên Vân Khởi trực tiếp để Bạch Bạch ngay từ đầu dùng phương thức cận thân nhanh nhất giao đấu, làm cho Ngao Thương không rảnh làm phép
Hơn nữa Bạch Bạch ban đầu ở dạng hồ ly nhỏ nhắn xinh xắn khiến cho nhân tâm sinh khinh thị, về sau bộ dạng xinh đẹp tuyệt cõi trần càng làm người ta rất khó nhẫn tâm đề phòng, về sau tuyệt đối sẽ không có người trước đó nghĩ đến, Bạch Bạch ngay cả tư thế tạo hình cũng vừa tỉnh điệu, vừa buồn bực không lên tiếng mà chỉ nhìn chằm chằm đánh một chỗ
Nhưng ngay cả Vân Khởi cũng không nghĩ tới, Bạch Bạch dùng hết pháp lực đánh ra, tốc độ cùng độ mạnh yếu sẽ lợi hại như thế, hơn nữa cùng một động tác khẩu lệnh, nửa điểm dư thừa cũng không có. Làm cho hiệu quả….. vô cùng dọa người!
Tuy Bạch Bạch bên này là âm thầm mưu lợi, nhưng pháp lực của nàng cao cường là bất luận kẻ nào cũng nhìn ra được, mọi người chỉ nói nàng là cố ý muốn tốc chiến tốc thắng, tuyệt đối thật không ngờ, Bạch Bạch kỳ thật pháp thuật gì cũng đều không hiểu, nếu như Ngao Thương có thể cùng nàng bảo vệ khoảng cách xa làm phép, né tránh tiếp xúc tứ chi, cơ hội thắng rất lớn.
Vân Khởi muốn cũng là hiệu quả rung động này, chỉ là hiện tại so với trong tưởng tượng còn lớn hơn nhiều lắm. Nhìn biểu lộ mấy tiên nhân, hẳn là không còn người có lá gan hướng Bạch Bạch khiêu chiến.
Bạch Bạch nhìn thấy Ngao Thương biến mất ở phương xa, ngây người một hồi có chút sợ hãi giữ chặt ống tay áo Vân Khởi nói:
“Nhị sư huynh, hắn…… hắn sẽ không có việc gì chứ?”
Vân Khởi bị cặp mắt to ngập nước nhìn có chút tim đập rộn lên, yên lặng trong lòng niệm hai lần thanh tâm chú mới định hạ tâm lai trấn an nói: “Không có việc gì, hay không là Thái Tử Tây Hải Long cung, năng lực long lân phòng ngự rất mạnh, không dễ dàng bị thương, đau nhức một lúc sẽ tốt.”
Vân Khởi chưa nói, một lúc này đại khái ước chừng khoảng ba tháng đến nửa năm…
Bạch Bạch buông lỏng tâm tư, thấy người chung quanh tròng mắt trừng lớn mắt mãnh liệt hướng cạnh mình nhìn, sợ tới mức vài bước chạy đến sau lưng các sư huynh hóa thành hồ ly trốn vào trong tay áo Vân Hư. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://sachvui.com
Vân Sơ là đại sư huynh, phải phụ trách xử lý giải quyết tốt hậu quả, lấy sức của chín trâu hai hổ, vẫn không thể nào làm cho các tiên nhân kích động quá độ kia mời trở về, chỉ phải cười khổ không hề để ý tới, mang theo các sư đệ ra cửa Nam Thiên đáp mây bay nhắm Địa phủ mà đi.
Sáu sư huynh đệ Thanh Lương Quan pháp lực cao hơn những người sau lưng kia, tốc độ cao nhất mà đi sẽ đem đuôi đằng sau hết thảy vứt bỏ. Bạch Bạch nằm ở trong tay áo Vân Hư, chỉ cảm thấy bên người nhiệt độ rất nhanh giảm xuống, trong lòng có chút kỳ quái, thò đầu ra xem xét, trước mắt chứng kiến đã không phải là trời xanh mây trắng, mà là một mảnh vô tận hắc ám.
Trong bóng tối ngẫu nhiên hiện lên màu xanh u u, xanh đậm dày đặc chính là Quỷ Hỏa, dường như còn có sương dày mãnh liệt, một luồng khí âm hàn mãnh liệt thẳng đến khiến Bạch Bạch toàn thân thoáng cái run lên. Xem tình cảnh này, đã tiến nhập địa giới Âm ti Địa phủ.
Quay đầu nhìn bên người, mấy sư huynh tay áo tung bay, dưới chân đạp trên đám mây tuyết trắng, toàn thân cao thấp tản mát ra bạch quang trong suốt, thần thái nâng lên, không có chút nào bên người bị sương mù ảnh hưởng. Bạch Bạch không khỏi có chút ngây dại, các sư huynh mình khi nào thì lợi hại như vậy!
Đang lúc xuất thần, đột nhiên người bên cạnh ảnh lóe lên, một đôi tay đưa đến, một tay lấy nàng từ tay áo Vân Hư ôm tới, Bạch Bạch chấn động, kêu “chi” một tiếng sợ hãi, đổi lấy chủ nhân đôi tay một hồi thoải mái cười to, người này không cần nhiều lời, đúng là Tam sư huynh Vân Cảnh không có nửa điểm đứng đắn
Vân Cảnh ôm Bạch Bạch vào trong ngực, đắc ý nói:
“Có phải là Tam sư huynh quá đẹp trai, cho nên Bạch Bạch nhìn mà ngây người không!”
Bạch Bạch còn chưa trả lời, chợt nghe Vân Hư tức giận nói:
“Tam sư huynh, ngươi không có việc gì hù dọa tiểu sư muội làm cái gì?”
Vân Cảnh nghiêng qua Vân Hư liếc nói:
“Ta nào có hù dọa nàng, ta đang chuẩn bị dạy nàng đáp mây bay chứ!”
Bạch Bạch vừa nghe vui vẻ vô cùng, tự dưng một chút oán khí bị sợ cũng vứt đến lên chín tầng mây, luôn miệng nói:
” Được được! Ta muốn học!”