Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 159: Dẫn về nhà nuôi (2)

Tác giả: Nga My
Chọn tập

“Phụng mệnh Yểm quân, mang Bạch Bạch trở về. “Quế nhi nói thẳng, không chút hàm hồ. Bạch Bạch là nàng mang đi, kết quả nàng lại ở lôi đài trúng độc bị thương, lần này chủ nhân đã có nhờ vả, hôm nay vô luận như thế nào cũng phải mang về bên cạnh chủ nhân.

Vân Khởi cố ý chần chờ một chút mới nói: “Bạch Bạch luyện tập công pháp cùng gia chủ ngươi bất đồng, để chúng ta thay nàng chữa thương tương đối tốt.”

Quế nhi thản nhiên nói: “Ngươi tỉ mỉ viết lại những gì cần chú ý, ta mang về giao cho chủ nhân là được, Bạch Bạch ở lại bên người chủ nhân đây là điều kiện lúc trước đã nói, chẳng lẽ các hạ cho rằng thắng lôi đài hôm nay, kế tiếp nửa tháng không cần chủ nhân nhà ta tương trợ, có thể bình yên bảo vệ cho cái Quỷ Môn quan này?”

Thuộc hạ cùng chủ nhân đều là một người đức hạnh kiêu ngạo a, một lời bất hòa mà bắt đầu mở miệng uy hiếp.

Vân Khởi không muốn gây gổ, đây là một loại phương thức khẩn trương của Mặc Yểm đối Bạch Bạch, mỉm cười nói: “Chuyện chúng ta đã đáp ứng sẽ không nuốt lời, một khi cô nương đã kiên trì, như vậy thỉnh sau đó, đợi ta đem những việc chú ý khi chữa thương viết xong, lại để cho Bạch Bạch cùng ngươi trở về.”

Vân Khởi mang theo Quế nhi đi vào thạch thất Liệu Vọng Thai, Vân Lan, Vân Chỉ cùng Vân Hư mỗi người chiếu cố một người, chính dùng chân nguyên tự thân vì bọn người Vân Sơ trừ độc, đối với Quế nhi đến căn bản không hề có cảm giác.

Vân Khởi tự lấy ra giấy bút ghi Bạch Bạch” Y chúc” (lời dặn của bác sĩ), nửa điểm không lo lắng Ngọc Lưu Ly yêu phi danh tiếng lừng lẫy có thể nhân cơ hội hạ sát thủ đối với sư huynh đệ tập trung tinh thần chữa thương hay không, ngược lại Quế Nhi bị loại thái độ hào phóng rộng rãi này của hắn khiến cho có chút mê hoặc. Truyện Sắc Hiệp – https://sachvui.com

Trong thạch thất im ắng chỉ có vài tiếng hít thở cùng tiếng sa sa múa bút thành văn của Vân Khởi, Quế nhi đi đến bên người Bạch Bạch khoanh chân ngồi xuống, Bạch Bạch bị thương không nặng, chủ yếu là tiêu hao quá nhiều thể lực, lại hút vào không ít khói độc, trong cơ thể nàng căn cơ tiềm lực không phải chuyện đùa, lam hạt ma độc tuy phách đạo, nhưng trong cơ thể Bạch Bạch ngay từ đầu lại tự hành chống cự khu trừ thiểu độc tố cho nên thực tế tổn thương không tính nghiêm trọng, chỉ là những độc chất này nhập vào cơ thể sau nếu như không trừ sạch sẽ, sẽ ảnh hưởng đến tu luyện sau này, muốn trừ sạch sẽ có phần tốn thời gian.

Vân Hư rất nhanh liền thu hồi tay đặt trên đỉnh đầu Bạch Bạch, hoàn thành trị liệu sơ bộ, còn lại phải nhờ vào sau này không ngừng điều trị, trong thời gian ngắn có thể cảm thấy khó chịu, nhưng so về Vân Sơ cùng Vân Cảnh tình huống đã tốt hơn nhiều.

Bạch Bạch vừa mở mắt đã nhìn thấy Quế nhi, suy yếu cười cười nói: “Quế nhi tỷ tỷ, ngươi đã ở đây à!”

Quế nhi gật gật đầu, có chút không được tự nhiên mà hỏi thăm: “Cảm thấy khỏe không?”

“Ừ, chỉ là không có khí lực gì, ngực khó chịu……”

Vân Hư nhìn thấy nữ ma đầu này, ngẩn người lại không nói cái gì, chỉ cần nàng đối với bọn họ không có ác ý gì lại không có làm việc tàn nhẫn gì, là thần tiên hoặc là yêu ma đều hẳn là đối đãi như nhau, đây là Minh Ất chân nhân một mực dạy bảo bọn họ.

Quế nhi từ trước đụng phải thần tiên đều là một bộ” Yêu ma quỷ quái, mỗi người đều phải giết “ thái độ đối địch hèn mọn, không nghĩ tới những thần tiên đệ tử Thanh Lương Quan kính trọng kia ngược lại thản nhiên như vậy, trong nội tâm không khỏi đối với bọn họ sinh ra một chút hảo cảm.

Vân Hư liếc người bị thương nặng nhất Tam sư huynh Vân Cảnh, nghiêng đầu sang chỗ khác lại thành tâm thành ý đối Quế nhi vái chào thật sâu nói:” Đa tạ cô nương đem Tam sư huynh ta đưa tới.”

Bạch Bạch nói: “Là Quế nhi tỷ tỷ cứu Tam sư huynh, Phi Du đem Tam sư huynh hạ độc dược, muốn giá họa cho lam hạt ma cùng cái bàn ti Thần Quân……” Những điều này là do trên đường Quế nhi nói, Bạch Bạch tuy không hiểu chân tướng, nhưng nhớ rõ rành mạch.

Vân Hư nghe xong đối Quế nhi càng cảm kích, Quế nhi bình thường bị ái mộ, thống hận, cơ hội ghen ghét cũng không thiếu, được người ta cảm tạ như vậy cực ít, trong nội tâm rất không được tự nhiên, cũng không biết ứng đối như thế nào, may mắn lúc này Vân Khởi đã đem “Y chúc” (*Lời dặn của bác sĩ) viết xong, làm khô nét mực mang giấy trên tay giao cho nàng.

Quế nhi nhẹ nhàng thở ra nói: “Bạch Bạch, ngươi trước biến thành hồ ly, ta mang ngươi trở lại Bình Đẳng vương đại điện.”

Bạch Bạch nhìn một vòng các vị sư huynh, chần chờ nói: “Ta…… Ta muốn ở lại chỗ này cùng sư huynh.”

Quế nhi có thể uy hiếp áp chế đối với Vân Khởi, nhưng bản mặt lại không ra vẻ gì nổi đối với Bạch Bạch, mắt liếc hướng Vân Khởi, muốn hắn ra mặt khuyên bảo.

Chọn tập
Bình luận