Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ! Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 172: Có âm mưu (1)

Tác giả: Nga My
Chọn tập

Vân Sơ báo cáo chuyện của Bạch Bạch cùng Mặc Yểm từ đầu chí cuối viết thư cho Minh Ất, Vũ Khúc Tinh Quân cũng viết thư bẩm báo Thiên Đế những gì mình đã nghe đã thấy. Đám sư huynh đệ Thanh Lương Quan cũng không lộ ra nội dung cụ thể điều kiện trao đổi của ước định với Mặc Yểm, cho nên Vũ Khúc Tinh Quân cũng chỉ là viết Bạch Bạch bị bắt và lưu lại bên người Mặc Yểm, Mặc Yểm chẳng biết tại sao ra tay kinh sợ với một đám phản quân địa phủ, cùng với chuyện thắng lợi trên lôi đài địa phủ của đệ tử Thanh Lương Quan.

Thiên Đế để ý một lượt tất cả các chuyện, rất nhanh rút ra kết luận: nhất định là Minh Ất chân nhân phái nữ đồ hồ tinh đi câu dẫn Mặc Yểm, sau đó thành công khiến Mặc Yểm đối với nàng nói gì nghe nấy, ra tay giúp đỡ.

Kết luận này khiến Thiên Đế cao hứng một trận, chỉ có điều trong nháy mắt lại bắt đầu lo sầu: hai huynh đệ này liên thủ, về sau Thiên Đình còn đến lượt Thiên Đế hắn nói sao?

Mặc Yểm không nói đến, Minh Ất chân nhân đối với hắn từ trước đến nay thái độ vẫn là xa cách cao ngạo, mà tiếng tăm của Thanh Lương Quan ở trong suy nghĩ của thần tiên Thiên Đình so với mình còn cao hơn một phần, lần này càng cố gắng xoay chuyển tình thế, chỉ phái mấy đệ tử liền hóa giải được nguy cơ ở địa phủ, chỉ sợ tiếng tăm càng lên cao một tầng, khiến Thiên Đế hắn đối với địa phủ tạo phản hết đường xoay chuyển làm sao chịu nổi?

Hắn mấy năm này từng đợt từng đợt phái binh đến địa phủ, kết quả càng đánh tình thế không thuận lợi càng rõ ràng, đến cuối cùng bị bức đến toàn tuyến buông bỏ quyền thống trị địa phủ, tử chiến đến cùng tử thủ quỷ môn quan.

Mà Thanh Lương Quan phái xuống mấy đồ đệ, liền ngăn cản được trăm vạn quỷ tốt yêu binh ổn định được thế cục, trên lôi đài lại quang minh chính đại đánh bại những yêu ma đầu lĩnh xuất chúng của địa phủ . Nguồn: https://sachvui.com

Không sợ không biết hàng, chỉ sợ hàng so với hàng, Thiên Đế càng nghĩ trong lòng càng nguội lạnh, hắn không thấy hổ thẹn, chỉ cảm thấy buồn bực!

Không hiểu Minh Ất có biện pháp ngăn lại địa phủ náo động, lại cố tình ra sức khước từ luôn không chịu hết mình, cho đến khi thiên binh thiên tướng bị đánh cho chật vật không chịu nổi sắp sụp đổ mới ra tay, nhưng lại phái mấy đệ tử liền đem náo động tạm thời bình ổn, cái này không phải rõ ràng muốn quét hết mặt mũi của hắn, càng làm cho quyền uy của hắn bị quét hết sao chứ? !

Thiên Đế xưa nay hà khắc thiếu tình cảm, chỉ nghĩ đến người khác không đúng, tuyệt không có tự kiểm điểm vấn đề bản thân, một khi nguy cơ giảm bớt, chuyện đầu tiên đó là nghĩ làm thế nào vớt vát lại thể diện lợi ích, làm thế nào áp chế “Ân nhân” đã giúp đỡ hắn để xây dựng lại quyền uy của mình.

Hắn một mình ở ngự thư phòng vòng vo vài vòng, càng nghĩ càng khó chịu, tiếp tục như vậy, cho dù Minh Ất chân nhân không đến đoạt chức vị Thiên Đế, hắn cũng áp chế không được thủ hạ, mấy bọn tiên nhân đã sớm sinh dị tâm kia, nhất định phải nghĩ ra biện pháp, không thể để hai huynh đệ Minh Ất cùng Mặc Yểm tiếp tục đắc ý được!

Nếu Mặc Yểm cùng Minh Ất giống như trước bình thường không cùng một mâm còn tốt, hiện tại Mặc Yểm không ngờ cùng Thanh Lương Quan hợp tác rồi, đây là sự kiện vô cùng đáng sợ! Từ trước bọn họ bởi vì chuyện tình của một thế hệ mà như nước với lửa, còn có thể hạn chế lẫn nhau, hiện tại Mặc Yểm hiển nhiên là bị tiểu hồ ly tinh nhà Minh Ất kia làm cho mê muội rồi, hắn phải phải làm chút gì đó… Chỉ cần hai huynh đệ này trở lại trở mặt thành thù, liền giải quyết được vấn đề đại nan giải của hắn!

Còn Thanh Lương Quan phát triển lớn mạnh, hừ hừ! Đâu có dễ dàng như vậy!

Thiên Đế tâm sinh một kế, lập tức gọi tới mấy tên hầu cận thân tín, dặn dò như thế như vậy, nhìn bọn họ nhận mệnh lệnh rồi đi, Thiên Đế sờ sờ ba cọng râu dài dưới cằm, lúc sau yên tâm ngồi trở lại ngự án, đắc ý nở nụ cười.

Minh Ất chân nhân lúc này đang ngồi trong hoa viên ở Thanh Lương Quan, nhìn hoa hồng dưới hành lang trầm tư, thị đồng (ngưới hầu nhỏ tuổi) Huyền Thư đối với thói quen này của hắn đã nhìn quen không kỳ lạ, chẳng qua lần này không giống với trước kia.

Từ hai ngày trước chân nhân nhận được thư của bọn đệ tử Vân Sơ, tâm tình liền giống như tốt lên không ít, trước đây chân nhân trong lúc trầm tư, luôn khẽ cau mày, hôm nay lại là hình dáng mi thư nhãn triển (lông mày giãn ra thoải mái, mắt mở to vui vẻ), tâm tình khoan khoái, chắc là việc ở địa phủ rất là thuận lợi.

Nghĩ đến mấy người bọn Vân Sơ rất nhanh sẽ bình an trở về, Huyền Thư cũng vô cùng cao hứng, cho nên khó có được dịp đáp ứng yêu cầu của Tiểu Hắc, đem nó ôm đến trong hoa viên đến phơi nắng.

Chọn tập
Bình luận