Chúng đệ tử chấn động, sự phụ thật sự đồng ý gả Bạch Bạch cho Mặc Yểm sao? Chảng may Bạch Bạch bị Mặc Yểm bắt nạt thì làm sao bây giờ? Bọn họ còn muốn hỏi thêm nhưng lại bị Minh Ất chân nhân phất phất tay đuổi ra ngoài, chỉ yêu cầu bọn họ chăm chỉ luyện công phu, không cần quan tâm đến những lời đồn đại nhảm nhí.
Mấy sư huynh, sư đệ rời khỏi phòng sư phụ, thần sắc mỗi người khác nhau. Vân Cảnh rơi vào trạng thái im lặng hiếm có. Vân Khởi thì lại cực kỳ bình tĩnh, dường như chuyện này cũng không ngoài tiên liệu. Vân Hư lo lắng nói: ” Mặc Yểm người này thâm sâu, ác độc, sư phụ gả Bạch Bạch cho hắn… chuyện này, làm sao có thể.”
Vân Chỉ lại không đồng ý với ý kiến đó: ” Mặc Yểm không phải không có ưu điểm, pháp lực của hắn cao cường, ngoài ra hắn còn yêu thương Bạch Bạch.”
Vân Sơ nhìn Vân Khởi, nói: ” Ngươi chắc hẳn cũng vui mừng cho hắn.”
Vâm Khởi nói: ” Thất vọng mà nói, Mặc Yểm đối với Bạch Bạch như thế nào, không ai có thể can thiệp, hắn quan tâm đến cảm nhận của Bạch Bạch chứ không phải muốn làm gì thì làm, như vậy là đủ chứng minh tâm ý của hắn đối với Bạch Bạch.”
Vân Cảnh bỗng nói: ” Các ngươi chỉ thay Bạch Bạch lo lắng mà không nghĩ tới nếu Bạch Bạch gả cho Mặc Yểm se phát sinh một sự kiện vô cùng nghiêm trọng.”
” Chuyện gì?” Các sư huynh sư đệ bị thần sắc nghiêm trọng của hắn làm cho lo lắng cùng kêu lên hỏi.
” Bạch Bạch là sư muội của chúng ta đúng hay không?” Mọi người nhất loạt gật đầu.
” Mặc Yểm là đại ca của sư phụ đúng hay không?” Lại một lần nữa gật đầu. Nguồn truyện: Truyện FULL
” Nếu như bọn họ thành vợ chồng, thì bối phận (vai vế) phải tính như thế nào? Bạch Bạch sẽ là chị dâu của sư phụ, sau đó sẽ thành sư thẩm của chúng ta? Hay là Mặc Yểm sẽ thành em rể của chúng ta?” Vân Cảnh vẻ mặt quấn quýt hỏi.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, lặng thinh không nói gì.
Mùng mười tháng tám, Bạch Nguyên Tùng Thần và Vân Hạo Tuyết đưa Bạch Bạch trở về Thanh Lương quan, những ngày này những lời đồn đại làm vợ chồng lòng nặng như đeo đá. Lúc có khách bọn họ đương nhiên không biểu hiện gì, chỉ khi nào không có mới vụng trộm hỏi Bạch Bạch chuyện xảy ra dưới Địa phủ, càng hỏi càng kinh ngạc, Vân Hạo Tuyết vốn tưởng Minh Ất nói đem Bạch Bạch gả cho Mặc Yểm là câu nói đùa, bây giờ nghe đến chuyện này thì rất có khả năng câu nói đấy thành sự thật.
Con rể có pháp lực cao cường như vậy quả thật là rất tốt, nhưng người con rể này tính tình lại làm cho người ta rất lo lắng, hai vợ chồng chỉ lo nếu thật sự gả Bạch bạch cho hắn, hắn có bắt nạt Bạch Bạch thì cũng không có ai dám xuất đầu lộ diện bảo vệ. Cho nên bọn họ quyết định tìm Minh Ất chân nhân nói cho rõ ràng.
Mặc kệ lời Mặc Yểm nói là thật hay giả, vợ chồng bọn họ tuyệt đối không đồng ý gả nữ nhi cho kẻ bại hoại như hắn!
Hai vợ chồng đưa Bạch Bạch đến Thanh Lương quan đã được Huyền Thư dẫn vào thiên điện. Minh Ất chân nhân cùng với vợ chồng Bạch thị hàn huyên một hồi, Bạch Nguyên Tùng Thần ho khan hai tiếng nói: ” Không biết gần đây chân nhân có nghe những lời đồn đại trên Thiên đình?”
Minh Ất chân nhân sớm có chuẩn bị, thản nhiên nói: ” Có nghe qua, có người dụng tâm thâm sâu muốn đối phó với Thanh Lương quan, chỉ thiệt thòi cho Bạch Bạch.”
Bạch Nguyên Tùng nói: ” Những tiên nhân kia nói như thế nào, vợ cồng chúng ta không để trong lòng, chỉ là…. Chỉ là Mặc Yểm có nói với Bạch Bạch là chân nhân đồng ý gả Bạch Bạch cho hắn, chuyện này, cái này rốt cục là như thế nào?”
Minh Ất chân nhân sớm có chuẩn bị, thản nhiên nói:” Nghe qua, có người dụng tâm kín đáo muốn đối phó Thanh Lương quan, chỉ là ủy khuất Bạch Bạch.”
Bạch Nguyên Tùng thả lỏng nói:” Những tiên nhân nói như thế nào, chúng ta vợ chồng không để trong lòng, chỉ là…… Chỉ là chuyện về Mặc Yểm, chân nhân ngươi đáp ứng bả Bạch Bạch gả cho hắn, chuyện này, chuyện này đến tột cùng là sao?”