Sukhvinder lang thang quanh Pagford còn lâu hơn Samantha. Nghe bà mẹ bắt phải đi làm, nó bỏ ra khỏi nhà luôn rồi cứ thế vẩn vơ đi dọc khắp các phố, nhìn ngó những vùng cấm vô hình nó không thể vào quanh phố Church Row, đường Hope và quảng trường.
Trong túi nó còn gần năm chục bảng, đó là tiền lương làm cho quán café và công phục vụ bữa tiệc, còn có lưỡi dao cạo nữa. Nó muốn cầm theo cả sổ tiết kiệm nhưng sổ bỏ trong tủ hồ sơ phòng làm việc của bố, lúc nó đi bố lại đang ngồi trong đó. Nó đứng chờ ở trạm xe buýt chỗ có tuyến đi Yarvil nhưng vội tránh ngay khi thấy Shirley và Lexie đang đi bộ lại gần.
Không ngờ Gaia lại độc ác phản bội nó như thế. Lại đi rủ thằng Fats Wall… Chắc chắn thằng kia mà có Gaia sẽ bỏ ngay Krystal. Thằng nào cũng sẽ bỏ bạn gái vì Gaia, nó biết. Nó chỉ không chịu nổi chuyện phải tới chỗ làm nghe cô bạn đồng minh duy nhất tỉ tê rằng rốt cuộc thi thằng Fats cũng đâu có đến nỗi nào…
Điện thoại trong túi nó rung lên. Đã có hai tin nhắn của Gaia.
Tối qua mình say cỡ nào lận?
Bồ có đi làm không?
Không nói gì về Fats Wall. Không nói gì về kẻ luôn tra tấn Sukhvinder. Tin nhắn mới nhất, Bồ vẫn OK chứ hả?
Sukhvinder đút điện thoại vào túi. Nó định đi về hướng Yarvil; rồi bắt xe buýt ở trạm ngoài thị trấn, vậy thì sẽ không ai để ý. Bố mẹ vẫn nghĩ nó đi làm ở tiệm café nên năm rưỡi chiều nay chưa thấy nó về mới để ý.
Giữa chặng đường đi bộ vừa nóng vừa mệt, một kế hoạch tuyệt vọng hình thành trong đầu nó: Nếu tìm được chỗ nào trọ rẻ hơn năm mươi bảng… Giờ nó chỉ muốn được một mình với lưỡi dao lam.
Nó đã tới đường bờ sông, dòng Orr chảy xiết bên cạnh nó. Nếu băng qua cầu, nó sẽ tới được con đường sau dẫn đến đoạn đường vòng vào thành phố.
– Robbie! Robbie! Mày đâu rồi?
Krystal Weedon đang chạy ngược xuôi dọc bờ sông. Fats Wall tay đút túi phì phèo hút thuốc, thản nhiên nhìn nó chạy.
Sukhvinder vội vàng ngoặt phải chạy lên cầu, chỉ sợ một trong hai đứa nhìn thấy nó. Tiếng hét gọi của Krystal vang vọng mặt nước chảy xiết bên dưới.
Rồi Sukhvinder thấy thứ gì đó giữa sông.
Trước khi kịp hiểu rõ mình đang làm gì, tay nó đã nắm lấy lan can cầu bằng đá nóng hổi, nó nhoài người khỏi cầu, gào lên – Krys, nó dưới sông kìa! – Rồi nhảy xuống sông, chân xuống trước. Chân nó lập tức bị cái màn hình máy tính vỡ cứa rách toạc, dòng nước kéo nó xuống.