Cảnh sát cuối cùng cũng tóm được Krystal Weedon khi nó đang tuyệt vọng chạy dọc bờ kè tận rìa Pagford, khản giọng gọi tên em. Người nữ cảnh sát tiến lại gọi tên nó, rồi cố thông báo cho nó tin cậu em đã chết bằng giọng nhẹ nhàng nhất có thể, nhưng nó vẫn đánh bạt cô này đi, cuối cùng cô ta gần như phải vật lộn để ép nó vào xe. Krystal không để ý Fats đã biến vào đám cây lúc nào, nó đã không còn tâm trí nghĩ tới thằng này nữa.
Cảnh sát chở Krystal về nhà, nhưng khi gõ cửa, Terri không ra mở. Chị ta đã nhìn thấy họ từ cửa sổ trên lầu, chắc hẳn con bé Krystal đã gây tội lỗi không ngờ là rỉ cho bọn lợn đó đống “cỏ” của Obbo. Terri kéo mấy cái túi nặng trịch lên lầu trong khi cảnh sát vẫn thình thình nện cửa. Cuối cùng, thấy có tránh cũng không khỏi, Terri mở cửa ra.
– Muốn cái giề hả? – Chị ta gào lên, hé cửa chừng đốt tay.
Viên nữ cảnh sát đề nghị vào nhà ba lần liền nhưng Terri vẫn từ chối, nhất quyết đòi biết cảnh sát muốn gì đã. Vài người hàng xóm hiếu kỳ ghé nhìn qua cửa sổ. Ngay cả khi viên cảnh sát nói “chuyện về cháu Robbie, con trai chị”, Terri vẫn chưa hiểu.
– Nó có sao đâu, chả sao hết. Con Krystal coi nó mà.
Rồi Terri chợt thấy Krystal, con bé không chịu ngồi yên trong xe và đang đi qua vườn vào nhà. Ánh mắt Terri từ từ lướt dọc người con gái xuống chỗ đúng ra thằng Robbie đang bám chặt lấy vì sợ đám đàn ông lạ mặt.
Terri điên cuồng lao ra khỏi nhà, xòe tay như móng vuốt định cào mặt Krystal, viên cảnh sát phải túm lấy Terri đẩy khỏi con bé.
– Con nhãi chết toi, đồ quỷ cái, mày làm gì thằng Robbie rồi hả?
Krsytal nhanh nhẹn luồn qua hai người phụ nữ đang vật lộn, chạy bắn vào nhà sập cửa lại.
– Mẹ kiếp – viên cảnh sát lẩm bẩm.
Cách đó mấy dặm, trên đường Hope, Kay và Gaia đang đứng đối diện nhau trên hành lang tối om. Hai mẹ con chẳng ai đủ cao để thay bóng đèn tắt ngóm mấy hôm nay, mà nhà lại không có thang. Suốt ngày hai mẹ con cãi nhau, rồi gần đạt thỏa thuận, rồi lại cãi nữa. Cuối cùng, tới thời điểm hai mẹ con gần như đã làm hòa được với nhau khi Kay cũng đồng tình rằng cô ghét Pagford, rằng chuyển tới đây đúng là sai lầm, và cô sẽ gắng để đưa hai mẹ con về lại London, thì di động của cô reo.
– Em trai của Krystal Weedon chết đuối rồi – Kay nói khi cúp điện thoại với Tessa.
– Ồ – Gaia nói. Nó biết phải tỏ ra xót thương nhưng lại sợ bỏ ngang chuyện dọn về London trước khi bà mẹ hứa chắc, – buồn nhỉ – nó nói thêm, giọng hơi căng thẳng.
– Chuyện xảy ra ngay tại Pagford này – Kay bàng hoàng – Ngay dọc đường. Krystal lúc đó ở với con trai của Tessa Wall.
Gaia càng thấy xấu hổ vì để Fats Wall hôn nó. Miệng nó thật kinh tởm, đầy mùi bia và thuốc lá, nó còn cố sờ mó mình nữa. Mình cao giá hơn nó nhiều, Gaia biết thế. Nếu thậm chí là người khác như Andy Price, hẳn nó còn thấy dễ chịu hơn. Suốt ngày nay Sukhvinder cũng không trả lời điện thoại của nó.
– Chị ta hẳn sẽ hoàn toàn suy sụp – mắt Kay trông vô định.
– Nhưng mẹ đâu thể làm gì được nữa, phải không? – Gaia nhấn mạnh.
– Nhưng mà…
– Không phải chứ! – Gaia gào lên – Lúc nào cũng thế, chẳng khác gì hết! Mẹ đâu phải là nhân viên xã hội phụ trách cô ta nữa! Thế còn con thì sao? – Nó gào lên, giậm chân thình thịch như hồi nhỏ.
Người cảnh sát tới đường Foley đã gọi cho nhân viên xã hội phụ trách. Terri quằn quại la thét cố nện tung cửa, trong nhà có tiếng đồ đạc kéo lê chẹn cửa lại. Hàng xóm đổ ra thềm nhà đứng sững nhìn Terri nổi cơn. Qua những lời lắp bắp rời rạc của Terri và thái độ của người đại diện pháp luật vốn được dân khu này gắn với chuyện không hay, đám “khán giả” truyền tai nhau tin dữ.
– Thằng nhỏ chết rồi – họ rỉ tai nhau nhưng không ai bước lại an ủi hay xoa dịu Terri. Ở đây, cô ta không có bạn.
– Đi với mẹ – Kay năn nỉ cô con gái đang nổi loạn – mẹ tới nhà đó xem có giúp gì được không. Mẹ tiếp xúc được với Krystal. Con bé làm gì có ai khác nữa đâu.
– Dám cá là lúc đó nó đang vật nhau với thằng Fats Wall – Gaia gào lên nhưng vài phút sau, nó cũng chịu ngồi vào chiếc Vauxhall cũ của Kay, dù sao nó cũng vui vì mẹ bảo nó đi cùng.
Nhưng khi hai mẹ con vừa đến chỗ đường vòng, Krystal đã kịp tìm ra thứ nó cần: Một túi heroin nằm trong chạn bếp trống rỗng, đây là túi còn lại trong hai túi Obbo đã cho Terri để đổi lấy cái đồng hồ của Tessa Wall. Nó túm cái túi cùng hộp “đồ nghề” của Terri rồi chui vào nhà tắm, căn phòng duy nhất trong nhà có khóa.
Chắc dì Cheryl đã nghe chuyện xảy ra, Krystal nghe tiếng hét khàn khàn của bà dội qua hai cánh cửa, phụ thêm vào tiếng gào của Terri.
– Con đĩ con, mày mở cửa ra! Cho con mẹ mày vào!
Viên cảnh sát cũng gào lên cố làm hai bà im miệng.
Trước giờ Krystal chưa bao giờ “choác” nhưng nó đã thấy người khác làm nhiều lần. Nó biết về chiếc thuyền dài của dân Viking, biết làm mô hình núi lửa, cũng biết cách hơ nóng cái muỗng, biết dùng cục bông tí xíu để thấm hút chỗ thuốc vừa tan ra rồi dùng nó như miếng lọc khi rút đầy ống tiêm. Nó biết ven chỗ mặt trong cùi chỏ là dễ tìm nhất, cũng biết phải ép ống kim càng sát da càng tốt. Nó biết, vì nó từng nghe nói rất nhiều lần, rằng những đứa mới choác lần đầu không chịu nổi cữ của dân nghiện lâu năm, càng tốt, nó cũng chẳng mong mình chịu được.
Robbie chết rồi. Lỗi tại nó. Nó ráng sức cứu thằng em mà lại thành giết nó. Đầu nó nhoang nhoáng trăm nghìn hình ảnh khi những ngón tay vẫn tiếp tục không ngừng, ông Fairbrother mặc đồ thể thao chạy dọc bờ sông khi đội của nó ra sức chèo. Gương mặt bà cố nội nhàu nhĩ vì những nỗi đau lẫn tình yêu thương. Robbie chờ nó sau cửa sổ nhà bố mẹ nuôi, sạch sẽ đến phát sợ, nhảy nhót vui mừng khi thấy nó tiến lại cửa trước…
Nó nghe tiếng viên cảnh sát cúi mình qua khe bỏ thư gọi nó, bảo nó đừng có làm điều gì dại dột, cô cảnh sát còn lại cố bắt Terri và Cheryl im tiếng.
Mũi kim trượt ngọt vào đường ven của Krystal. Nó ấn mạnh, không hối hận, chỉ ước ao được giải thoát.
Lúc Kay và Gaia đến, cảnh sát quyết định dùng vũ lực phá cửa, nhưng Krystal Weedon đã kịp toại thành mong muốn lớn nhất của mình: Đến với đứa em trai, ở nơi không còn ai chia cắt được hai chị em nữa.