Người Nhật Bản không thạo việc mua đồ ở nước ngoài. Nguyên nhân là vì người Nhật rất thật thà, trả tiền theo giá đối phương đòi chứ không mặc cả. Điều này xem ra hơi lạ, mặc cả không có gì là mất mặt cả, vả lại ngôn ngữ giản đơn này biểu đạt cũng không phải là khó lắm. Tất nhiên về mặt này tôi cũng có cái chả cần giấu làm gì, có một lần tôi bị mắc lỡm, thiệt không nhỏ.
Một lần, để mua tặng phẩm tặng bạn, tôi vào một cửa hàng Souvernir, tôi thấy có một hộp đựng thuốc lá rất đẹp và phù hợp. Nhưng hộp thuốc không đề giá. Tay tôi cầm hộp thuốc và hỏi chủ tiệm bao nhiêu tiền hộp thuốc đó. “Hai trăm đô la là đủ', giọng chủ tiệm nói nhỏ nhẹ. Tôi vừa nói “đắt quá”, chủ tiệm liền hỏi tiếp “Thế ông muốn trả bao nhiêu?”. Mắt ông ta nhìn tôi chằm chằm, thấy tôi khó trả lời, ông ta thuận tay nhấc vài chiếc khác giải thích với tôi, “Loại này có thể rẻ hơn một chút!”. Bất kể là loại nào, chất lượng đều kém hơn hẳn chiếc ban đầu. Cuối cùng tôi đã mua chiếc ban đầu với giá 180 USD. Nguyên nhân quan trọng để bị hớ theo tôi nghĩ là do đối phương nắm quyền chủ động khi quyết định giá.
Nếu lúc đầu tôi quả quyết nói “Hộp thuốc lá này 50 USD có được không?” thì ít ra tôi cũng không bị hớ đến như vậy. Nếu đối phương muốn nâng giá, cho rằng giá đó không thể được, thì cũng cao nhất là 100 USD là có thể mua được. Để chủ tiệm phát giá, tất nhiên giá mà anh ta đưa ra đã thành sự đã rồi, nếu có thay đổi cũng chẳng được là bao. Không hiểu được mẹo này sẽ luôn bị hớ trong chuyện mua hàng. Mua hàng tuy là chuyện nhỏ, nhưng chủ tiệm đã khéo lợi dụng nhược điểm vốn có của tâm lý con người. Kỹ xảo này có thể vận dụng trong rất nhiều mặt của cuộc sống.
Ông A đã từng là đội trưởng đội khảo sát mùa đông ở Nam cực, ông nghiêm cấm các thành viên trong đội chơi mạt chược. Nhưng các thành viên yêu cầu tha thiết quá, ông quyết định cho họ “Thử một lần”. Ông hy vọng mọi người sẽ nhận thấy rằng chơi mạt chược có thể ảnh hưởng tới việc hoàn thành nhiệm vụ và tiến trình nghiên cứu. Nhưng kết quả không như ông tưởng tượng, nó hoàn toàn biến thành một chuyện khác.
Được biết có thể chơi một lần, các thành viên hiểu nhầm tưởng đây là hoàn toàn xóa bỏ lệnh cấm, không lâu sau thành nghiện chơi mạt chược. “Thử một lần” không chỉ là thử một lần mà biến thành một sự đã định. Trên thực tế đây là lợi dụng chỗ hở trong tâm lý côn người để đạt yêu cầu mình mong muốn.