Vừa ra ngoài phòng bệnh, Lâm Nhược Kỳ liền bị Cơ Liệt Thần kéo vào một góc cầu thang không có người, trong nháy mắt bị đặt ngay trên vách tường. Chỉ là, anh dùng sức lực rất cẩn thận, vừa vặn tư thế kia lại cực kỳ tuyệt hảo. . . . . .
Một giây kế tiếp, môi liền ập tới.
Trong nháy mắt đầu lưỡi quấn quít nhau một chỗ, cô cảm thấy một hồi kịch liệt trời đất quay cuồng.
Thân thể cao lớn của Cơ Liệt Thần đè thật chặt cô. Nụ hôn này mang theo một chút mùi vị mạnh mẽ chiếm đoạt, làm cho cô không nhịn được tim đập nhanh. Chỉ quẩy người tượng trưng một cái, liền tự động đem đôi tay câu trên cổ của anh, lâm vào trong một vòng lưu luyến hôn sâu . . . . . .
“Lúc nảy anh nghe nói em ghen tỵ với Thúy Thiến sao ?” Rốt cuộc Cơ Liệt Thần rời khỏi đôi môi của Lâm Nhược Kỳ bị hôn đỏ tươi.
Lâm Nhược Kỳ thở mạnh, theo bản năng gật đầu một cái, lại cảm thấy có gì không đúng, ngẩng đầu giận trách: “Tại sao anh nghe lén người ta nói chuyện!”
Cơ Liệt Thần lại hôn ở lên trán cô một chút, nói: “Không phải anh cố ý nghe lén, chỉ là lo lắng hai người sẽ ầm ĩ cho nên không cẩn thận nghe được.”
Lời nói đến một nửa, anh nheo mắt quyến rũ, ánh mắt phát ra tình tứ nhìn cô, khàn giọng mập mờ nói: “Hiện tại, em có thể nói cho anh biết lý do yêu anh không?”
Lâm Nhược Kỳ trừng mắt nhìn, trả lời: “Không biết.”
“Cái gì? Không biết? Anh cho rằng em vì lừa gạt Thúy Thiến mới nói như vậy, thật không biết?” Anh bất mãn nhìn cô gái nhỏ nhắn trước mặt. Sau đó, khóe môi nâng lên một nụ cười hiền lành, nói, “Xem ra, tối nay dùng nhiều công sức một chút mới có thể làm cho em nói ra lời trung thực.”
Nhất thời Lâm Nhược Kỳ mắc cở đỏ bừng mặt, “Anh nói nhảm cái gì a! Mới trải qua một lần sống chết, tại sao anh bắt đầu chơi xỏ lá rồi. . . . . . Em hỏi anh, ông nội của em đâu? Còn có bên nhà họ Lãnh, Lãnh Như Phong chết rồi, anh định làm thế nào?”
Cơ Liệt Thần khẽ cười, vuốt sống mũi xinh xắn của cô một chút, trêu nói: “Thật là càng lúc càng có tính tự giác thân là vợ của Cơ Liệt Thần rồi, ngay cả những vấn đề phiền lòng này cũng giúp anh suy nghĩ, em được lắm đấy!”
“Em nói thật, đừng da mặt dày . . . . . .”
“Đừng lo lắng, sẽ xử lý tốt.”
“Thật?”
“Ừ.”
Cơ Liệt Thần thực sự nói thật, tất cả đều tiến hành dựa theo kế hoạch. . . . . .
Thế đứng nhà họ Lãnh đã qua, tin tức Lãnh Như Phong chết truyền tới tai Thu Linh, liên tục gặp phải hai lần đả kích, Thu Linh không chịu nổi đột biến khổng lồ trong nhà, dần dần tinh thần thất thường bị mang đến bệnh viện tâm thần trị liệu.
Quỷ y được Lâm Nhược Kỳ khuyên can, đến cảnh sát tự đầu thú, vụ án Lãnh Kiêu Hùng điều chế chất độc rốt cuộc hạ màn kết thúc, Lãnh Kiêu Hùng bị phán xử tử hình, quỷ y bởi vì thái độ nhận tội tốt bị phán xử hai mươi năm tù giam. . . . . .
Sau khi vết thương trên cổ tay Thúy Thiến khôi phục, ngày thứ hai liền một mình ngồi máy bay rời khỏi Nam Thành, trước khi đi cô lặng lẽ để lại cho Lâm Nhược Kỳ một phong thơ. Cơ Liệt Thần hỏi tới trong thư viết những gì, Lâm Nhược Kỳ lại cười nói đây là bí mật giữa cô và Thúy Thiến không thể nói cho anh biết. . . . . .
Cơ
Liệt Thần cũng không có giải tán “Liệt Diễm” mà mượn cơ hội này tẩy trắng thân phận của mình, trong xhđ bắt đầu đồn đãi tin tức Cơ Liệt Thần còn sống nên không có người dám khiêu khích “Liệt Diễm”….
Lâm Nhược Kỳ và Cơ Liệt Thần hai người lập kế hoạch trước khi đứa bé ra đời, vội vàng bổ túc một hôn lễ hoàng mỹ có một không hai. Cơ Liệt Thần nói đó là chuyện trong lòng anh vẫn cảm thấy thiếu cô, hôn nhân của hai người bọn họ nhất định phải hoàn mỹ vô khuyết…
***
Vài tháng sau, trước đêm hôn lễ.
“Nhược Kỳ, cô cảm thấy làm như vậy có thể khá hơn một chút hay không?” Lynda uốn nếp thành nhiều tầng trước ngực áo cưới, dùng kim băng cố định cho cô thử có hiệu quả một chút.
Lâm Nhược Kỳ đứng ở trước gương nhìn kỹ, trên lụa mỏng trân châu sáng bóng xếp thành từng tầng che đều trước ngực, giống như một con ốc cực lớn, lại trang trí hai tầng lụa cực mỏng, giống như hơi nước, phía trên làm đẹp mấy viên thủy tinh thật nhỏ và trân châu nhỏ, giống như bọt nước nhỏ óng ánh trong suốt văng lên trên mặt nước.
Nếp gấp thêu bằng chỉ màu bạc, mạc dù lúc này cô đã mang thai 38 tuần, nhưng dưới sự phụ trợ của áo cưới tôn lên vẻ quyến rũ mê người, cả người cô giống như nữ thần Hy Lạp nổi lên trên mặt biển trang nhã và mộng ảo.
Lâm Nhược Kỳ gật đầu một cái bày tỏ hài lòng, đứng ở bên kia Tang Tuyết Phù cũng không nhịn được mà hùa theo “Áo cười này là Lynda đặc biệt thiết kế cho chị, linh cảm lấy từ trong thần thoại hy lap, nữ thần Venus từ trong biển dâng lên”
“Oa, Lynda, cô thật giỏi! Rất sáng kiến………….” Lâm Nhược Kỳ không nhịn được suýt xoa.
“Đi, đi cho anh tôi xem một chút” Tang Tuyết Phù nhìn cô mặc áo cưới này thật sự còn hưng phấn hơn so với mình kết hôn.
Sau đó, Lynda và Tang Tuyết Phù đỡ cánh tay Lâm Nhược Kỳ cẩn thận đi tới trước cửa đại sảnh chờ Cơ Liệt Thần.
“Rất đẹp” Cơ Liệt Thần ngẩng đầu nhìn, ánh mắt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, trong mắt như chỉ có hơi nước bao phủ xung quanh người cô.
“Nếu không có ý kiến đối với thiết kế này, vậy cứ quyết định như thế đi, tôi lấy về sữa chữa trước ngực thoáng một chút, ngày mai cho cô thử một chút, như thế nào?” Lynda hỏi.
“tốt, cám ơn cô, Lynda”
Đợi đến khi Lâm Nhược Kỳ thai quần áo bà bầu của mình, Lynda cầm lễ phục rời khỏi Lư Đăng Bảo, sau đó Tang tuyết Phù cũng nhận được điện thoại của Giang Mẫn Hạo gọi tới , vội vã chạy tới nơi ước hẹn với người yêu. Sau khi chờ một đám người không có nhiệm vụ tất cả đều rời đi, Cơ Liệt Thần liền đóng của phòng, ôm Lâm Nhược Kỳ vào trong ngực.
“Nhược Kỳ, anh không muốn công khai cử hành hôn lễ”
“Tại sao?”
“Anh sợ xảy ra chuyện không may”
Lâm Nhược Kỳ buồn bực, nhíu mày hỏi :”Có thể xảy ra chuyện gì vậy?”
Cơ Liệt Thần cười, cắn một cái ở trên vành tai cô, nói:” Anh sợ đám bạn kia, từng người một nhìn thấy thèm sắc đẹp của em, sẽ đố kỵ muốn bao vây anh một trận thì làm thế nào?”
“Chúng ta không có mời nhiều người, những người bạn kia phần lớn đều có vợ hết rồi, anh còn sợ cái gì”
“Đàn ông có vợ cũng sợ!”
Lâm Nhược Kỳ dở khóc dở cười, đưa đầu ngón tay gõ lên trán anh một cái, trêu đùa nói:” Vậy em xem phim Hollywood miễn phí chứ sao, rất thú vị như vậy”
“em đối với anh như vậy hả? Thích ăn đòn…..” Nói xong, tay liền kéo váy cô từ dưới lên trên.
“Này! Đây là ban ngày, anh lấy tay ra, đừng! Anh ôm em như vậy….bụng em khó chịu….”
“Ban ngày thì thế nào? Hơn nữa, anh không có làm gì, chẳng lẽ hôn bà xã anh mọt chút cũng có tội?”
“Cơ Liệt Thần, anh đừng già không đứng đắn như vậy….Um…..”
Cơ Liệt Thần và Lâm Nhược Kỳ dự định tổ chức lễ cưới ở khu khách sạn mới khai phá tại Nam Thành, quy hoạch rất tốt. Cơ Liệt Thần và bạn bè thân của Cố Huyền DẠ, ở chỗ này anh ta có một khách sạn to lớn mới vừa xây xong không lâu, dùng cho tân khách nghỉ ngơi vô cùng thuận tiện, dùng tổ chức hôn lễ rất thích hợp.
Hơn nữa bên cạnh khách sạn có một cái hồ, bốn phía trồng đầy cây Phong. Mặc dù lúc này bầu trời không có đầy lá đỏ tươi đẹp, nhưng có một mảng lớn bóng cây xanh dày đặc vẫn cực đẹp. Nhìn ra ngoài nơi nơi mát mẻ, nước hồ in bóng trời xanh mây trắng, sóng gợn lăn tăng, đẹp không sao tả siết.
Thiệp mời đã sớm phát ra ngoài rồi, ở hội trường cũng gia tăng bố trí, bời vì Lâm Nhược Kỳ có thai, thời gian tới hội trường không nhiều lắm, phần lớn thời gian đều là Cơ Liệt Thần đích thân làm lấy.
Vào một ngày, trước ngày kết hôn chính.
Rốt cuộc hôn lễ của Cơ Liệt Thần và Lâm Nhược Kỳ sắp cử hành, vì cả hiện trường hôn lễ có thể thuận lợi hoàn thành, theo đề nghị của bạn bè hai bên , quyết định diễn tập một lần.