LỬA VẪN CHÁY TRONG TIM
– Phùng Thị Ngọc Linh –
Khi tuyển U23 chơi trận chung kết, dù người người Việt Nam đã khát khao và đầy hi vọng được chạm tới chiếc cúp vô địch trong mơ, nhưng trận đấu khác thường trên sân Thường Châu lại chứng minh một điều: lòng yêu mến các cầu thủ U23 không chỉ bởi những đôi chân làm nên kỳ tích, mà còn là tình yêu thương chân thành và đầy cảm kích với những người con nước Việt đang rực cháy như những đốm lửa nhỏ giữa một trời tuyết trắng.
Bữa đó, nhìn những đốm lửa nhỏ vốn sinh ra trên mảnh đất hình chữ S của nắng và gió, lần đầu phải thi đấu trong cơn bão tuyết mù trời, biết bao người đã xúc động đến xót xa mà than rằng được thua không quan trọng, giờ chỉ mong kết thúc trận đấu cho các chàng trai nhỏ được sưởi ấm đôi chân. “Về nhà thôi các em, mọi người đang chờ” có lẽ là câu nói trìu mến và ấm áp nhất mà những cổ động viên muốn dành tặng cho những người hùng của họ với tất cả niềm tin yêu.
Câu chuyện cổ tích kể cũng thật hài, các chàng trai U23 thực tình đã giỏi tới nỗi khiến biết bao cô gái trước nay chẳng biết đến trái bóng nặng nhẹ thế nào hay được tạo nên bằng bao nhiêu miếng ghép hình ngũ giác lục giác, sao có một ông cầm còi chạy loăng quăng trên sân để làm gì thế kia, ấy vậy mà chỉ 90 phút thôi đã đọc họ tên cầu thủ vanh vách, anh ấy cao thấp ra sao, anh ấy là hoa có chậu hay chưa, anh ấy có mấy anh chị em và thậm chí không ngoa, việc con mèo nhà anh ấy đã sinh nở mấy lứa có khi cũng biết hết cả. Thế nên sự yêu thương nhường ấy cũng dẫn đến những câu chuyện dở khóc dở cười, khi mà hiểu bóng bánh thì ít còn mê “lửa” của các chàng trai U23 phần nhiều. Ngay trên Facebook đấy thôi, nhiều cô gái đã mạnh dạn đăng status với những câu cảm thán ” Quang Hải bắt bóng siêu hay”, “Thủ môn Bùi Văn Tiến siêu đẹp trai” hay “Thủ môn Bùi Tiến Dũng đá bóng giỏi quá”. Nhưng các cầu thủ đừng thấy vậy mà buồn, bởi chính những người hâm mộ hồn nhiên đó dù đến hôm nay mới biết thế nào là một trận đấu bóng, ấy vậy đã luôn theo sát U23 Việt Nam trong từng giây, từng phút, bằng sự thân thương cùng niềm tự hào về những chàng trai vàng của họ.
Sau hội chị em chưa chồng thì tới lượt hội các chị vợ, trước này luôn cằn nhằn việc trồng người hú hét trước màn hình tivi mỗi khi xem ngoại hạng Anh hay Bundesliga, cấm tiệt chuyện làm ồn khi con ngủ, thế mà bỗng đâu như phải bùa mê thuốc lú của các em trai nhỏ U23 đến nỗi ngồi say sưa dõi theo từng đường bóng dù.nào có biết anh chàng dẫn bóng kia là hậu vệ hay tiền đạo. Chả thế mà trong trận Việt Nam gặp Qatar, có cô đồng nghiệp đã một chồng một con nhiệt tình cổ vũ cho những chàng trai áo ĐỎ, mà không hề hay rằng hôm đó, tuyển Việt Nam mặc áo TRẮNG!
Rồi, thiên hạ ngỡ đâu chỉ có tụi con trẻ mới phát cuồng như phải bùa phải bả, ấy lại tới lượt các cụ phụ lão, cũng say mê “bọn trẻ ranh” U23 như điếu đổ mới kỳ. Clip ghi hình một cụ bà Sài thành tóc bạc tay cầm đũa cả gõ mâm rộn ràng bên vỉa hè, hay những bức hình cụ bà ngồi sau xe đi “bão” với lá cờ trên tay, sung sức không kém thanh niên, được đăng đầy trên các trang báo mạng. Một cụ phấn khởi trả lời phỏng vấn rằng “đây là niềm vui ngàn năm có một” nên phải hưởng thôi. Niềm vui toàn dân có lẽ là điều không thể chối cãi.
Phụ nữ lão ấu đã vậy, còn các anh trai hẳn không niềm vui nào bằng. Ngoài việc được vợ lần đầu cho phép làm ồn khi con ngủ, thì có anh đập cửa rầm rầm, khóc như ma làm khi đội tuyển vào chơi trận chung kết. Có anh lại khấn vái như lên đồng khi Văn Thanh chuẩn bị đá quả luân lưu cuối cùng. Cậu bạn tôi thì sau khi thả tim tới cả trăm dòng trạng thái trên Facebook đã phải đăng một status xin phép cho cậu không thả tim nữa vì quá mỏi tay rồi.
Có nói cả nước phấn khởi cũng phải, ngay tôi đây còn mừng tới nỗi nhai tờ giấy ăn ngon lành!
“Sao cả thiên hạ cứ phát cuồng vì mấy chú 23 vậy?” “Này, ông bình thường như chúng tôi được không, vì người bình thường sẽ không hỏi thế, người bình thường còn bận vui với niềm vui toàn dân lâu lắm mới có một lần.” Đây là đoạn đối thoại dưới một dòng trạng thái Facebook của anh bạn tôi về câu chuyện lịch sử và U23 mới lập nên. “Phát cuồng” và “niềm vui toàn dân”, chính là những cụm từ, có lẽ không hề thậm ngôn, đã nói lên hết thảy cung bậc cảm xúc mà cả nước Việt vừa có cơ hội trải qua.
Mà tại sao không thể phát cuồng kia chứ? Khi bỗng nhiên một ngày, những người trẻ có Idol chuẩn Việt, lại không phải các anh trai Hàn xinh trai hay các anh trai Tây men-lỳ hết sảy. Lần này là người Việt, 100% Việt mũi tẹt da vàng, sinh ra từ làng quê Việt Nam vốn đầy mùi cỏ rạ và ruộng rau cần đã đến mùa thu hái.
Mà tại sao không thể phát cuồng kia chứ? Khi những ngày đông màu xám, nắng thi thoảng mới hé lên chút xíu là người ta đã thấy hạnh phúc lắm rồi, thế mà bỗng dưng nay lại được no nê và say sưa thứ cảm giác hạnh phúc suốt cả tuần trời, khiến ai cũng mặt mày hân hoan, rạng rỡ.
Vậy nên, chúng tôi biết ơn những chàng trai U23, những người với đôi chân diệu kỳ cùng trái tim ấm nóng, đã giúp chúng tôi cảm nhận được dòng máu Việt chảy trong cơ thể hóa ra luôn nồng đượm và đầy sức sống. Vậy nên, chúng tôi biết ơn những chàng trai U23, kỳ tích của họ đã giúp thế giới biết tới tinh thần đoàn kết cùng sức mạnh của người Việt ta, biết tới sự quả cảm không chỉ trong chiến tranh mà còn luôn tồn tại trong thời bình.
Chân thành cảm ơn các bạn, đã sưởi ấm trái tim chúng tôi, và kéo chúng tôi lại gần bên nhau.
— Một ngày nắng đẹp