CHUNG KẾT U23 CHÂU Á 2018: TÌNH CA TRONG TUYẾT TRẮNG
– Vũ Hoàng –
Anh cúi xuống hất những mảng tuyết bám dày đặc trên mặt sân, mặc cho đầu ngón tay tê cóng trong giá lạnh, rồi từ từ lùi lại vài bước lấy đà. Mắt anh chăm chú nhìn về phía khung thành của đối thủ. Và rồi anh lao tới, tung ra cú sút. Cầu vồng hiện lên trong cơn mưa tuyết. Trái bóng vẽ nên một đường cong hoàn hảo, găm thẳng vào góc chếch khung thành thủ môn Ergashev. 1-1, là 1-1! Khán đài màu đỏ như nổ tung. phút thứ 41 của trận chung kết, hai đội lại quay trở về vạch xuất phát.
CHUNG KẾT TRONG BÃO TUYẾT
Bảy tiếng đồng hồ trước giờ bóng lăn, mưa tuyết vẫn tiếp tục rơi và ngày càng dày đặc. Cái lạnh lên tới -4 độ kéo dài trong suốt ba ngày đã khiến nguy cơ phải hoãn trận chung kết hiển hiện. Vào lúc 8 giờ sáng ngày 27/1, AFC thông báo trận đấu vẫn diễn ra như bình thường. Tuy nhiên, họ bổ sung thêm rằng các khán giả nên giữ lại cuống vé để đề phòng trận đấu có thể bị hoãn bất cứ lúc nào.
Năm tiếng trước giờ bóng lăn, gần 6.000 cổ động viên Việt Nam lặn lội hàng ngàn cây số, đã có mặt ở sân vận động để mua vé. Đó là những người hạnh phúc nhất trong số mấy vạn người đăng ký các tour du lịch trong những ngày qua. Có những người bị kẹt ở cửa khẩu, một số thậm chí đã sang Trung Quốc nhưng không thể di chuyển tiếp tục đến Thường Châu.
Cho đến đầu giờ chiều, tuyết vẫn không ngừng rơi. Mặt sân Thường Châu phủ một màu trắng xóa. Trận chung kết chỉ còn vài mươi phút nữa…
ĐỐI THỦ TÀNG HÌNH…
Các cầu thủ áo đỏ buộc phải đẩy cao đội hình tìm kiếm bàn thắng quân bình tỷ số. Hai bên thi đấu giằng co mà không tạo được pha nguy hiểm thực sự nào trong những phút kế tiếp. Một bên vẫn liên tục tìm cách câu bóng bổng vào khu cấm địa. Một bên vẫn nỗ lực bằng những pha đột phá mang màu sắc cá nhân.
Phút 35, từ pha đá phạt góc, thủ môn Ergashev phá ra. Quang Hải cố gắng cướp bóng nhưng cầu thủ Uzbekistan đã chặn ngay trên vạch 16m50. Có lỗi không? Không có lỗi! Trọng tài vẫn để trận đấu tiếp tục. Uzbekistan nhanh chóng chuyền bóng lên phía trước. Đình Trọng buộc phải cản người. Trọng tài cắt còi. Các cầu thủ áo đỏ lập tức khiếu nại về tình huống phạm lỗi (?) trước đó của đối thủ. Những cầu thủ áo trắng nổi xung lao vào đấu khẩu. Cuộc tranh cãi suýt biến thành hỗn chiến giữa những cái đầu nóng trong giá lạnh.
Phút 40, Xuân Mạnh dẫn bóng từ cánh phải, chuyền vào trung lộ cho Quang Hải. Số 19 bị hai cầu thủ áo trắng ập vào áp sát. Anh lập tức chọc khe cho Công Phượng. Công Phượng xoay lưng về phía khung thành Uzbekistan đón bóng và cố gắng vượt qua hậu vệ đối phương. Nhưng… phạm lỗi rồi. Công Phượng đã bị Tursunov phạm lỗi. Điểm đá phạt chỉ cách khung thành của Ergashev khoảng 20m.
Quang Hải đặt bóng. Mặt sân lúc này phủ đầy tuyết và rất trơn. Anh cào tuyết xung quanh trái bóng. Ba bốn cầu thủ khác cũng hất tuyết ra tứ phía, cố gắng tạo thành một điểm đá phạt thuận lợi nhất có thể. Sau 40 phút, U23 Việt Nam không hề tạo được một pha nguy hiểm nào. Đây là cơ hội gần như duy nhất.
Quang Hải cuối xuống kéo tất rồi đứng thẳng lên. Anh lùi lại phía sau vài bước để lấy đà, vừa lùi, vừa hò hét các đồng đội đứng vào vị trí thuận lợi. Đôi mắt anh vẫn nhìn đăm đăm vào khung thành đối phương. Không chớp. Anh ra chân rất nhanh. Chân trái chạm bóng. Quả bóng từ phần sân hiếm hoi không còn tuyết vẽ thành một đường cầu vồng tuyệt đẹp. Bóng nhìn thẳng góc chếch bên phải khung thành Uzbekistan. Có lẽ, không một thủ môn nào trên thế giới có thể cản phá được nét bút kì diệu ấy. Không một ai!
1-1, các cổ động viên áo đỏ trên sân như vỡ òa. Các bình luận viên trong cabin như vỡ òa. Hàng triệu người hâm mộ ở khắp mọi miền đất nước như vỡ òa. Phút 41 của trận chung kết, tỷ số là 1-1 sau cầu vồng rực rỡ ở Thường Châu.
TUYẾT, MÁU VÀ NƯỚC MẮT
Tuyết rơi càng lúc càng dày đặc. Ban tổ chức buộc phải kéo dài giờ nghỉ giữa hai hiệp để dọn sạch tuyết trên sân. Các cầu thủ Uzbekistan cũng đổi sang màu áo xanh cho dễ quan sát. Mặt sân đã chuyển sang màu xanh nhợt nhạt và ướt đẫm. Cầu thủ cả hai bên đều rất vất vả khống chế bóng trong điều kiện tồi tệ này.
Phút 54, bóng được tạt thẳng từ cánh phải vào khu cấm địa của U23 Việt Nam. Phá bóng. Bóng đến chân Sidikov. Một cú sút trái phá từ khoảng cách 11m. Tiến Dũng ngã người nhanh như điện, để bóng đi hết đường biên ngang. Hai đội chuyển sang lối chơi đá rát, vào bóng quyết liệt và không ngần ngại phạm lỗi. Phút 64, Sidikov đi bóng vào khu cấm địa và bị ngã. Không penalty! U23 Việt Nam đã phải chịu hai quả đá penalty khá oan uổng ở 2 trận trước đó. Nhưng đã không có lần thứ 3.
Hai mươi phút sau khi hiệp 2 bắt đầu, mặt sân lại trắng xóa. Uzbekistan vẫn cố gắng áp đặt thế trận nhưng bất thành. Hiệp 2 kết thúc. Lần thứ 3 liên tiếp trong giải này, U23 Việt Nam phải đá thêm 2 hiệp phụ.
Phút 96, trọng tài buộc phải ngừng trận đấu và yêu cầu Tiến Dũng (II) ra sân để cầm máu. Va chạm ở trên sân đã khiến trung vệ của U23 Việt Nam chảy máu từ lúc nào không rõ. Mỗi bước chạy của anh, những giọt máu rớt xuống loang lổ trên nền tuyết trắng. Nhưng U23 Việt Nam vẫn không hề nao núng. Phút 115, Xuân Trường dẫn bóng, mở màn đường phản công. Bóng được chuyền vượt tuyến cho Đức Chinh bên cánh phải. Đức Chinh cố gắng dẫn bóng vào khu 16m50 rồi chuyền cho đồng đội. Một cú sút rất căng của Xuân Mạnh. Bóng chạm chân các hậu vệ áo xanh bật ra đến chân Xuân Trường. Đội trưởng U23 Việt Nam bình tĩnh dẫn thêm và nhịp rồi dùng chân trái lật thẳng vào vòng cấm. Đức Chinh hạ thấp người đánh đầu. Bóng đi sạt cột dọc ra hết đường biên ngang. Cơ hội rõ rệt nhất của Việt Nam trong hiệp phụ đã trôi qua.
Phút 118, Sidorov vào sân thay người. Không ai có thể tưởng tượng rằng đây chính là bước ngoặt của trận đấu. Thời gian trôi dần về cuối và dường như hai bên đã nghĩ đến loạt sút luân lưu. Phút 119, Ganiev dẫn bóng xuống sát đường biên ngang rồi bất ngờ đá thẳng bóng vào chân Xuân Mạnh. Phạt góc cho Uzbekistan. Bóng bay vào vòng 5m50 rồi bật ra. Sidorov lao vào đệm cận thành. Quá nhanh! Tiến Dũng dù cố hết sức cũng không thể đẩy được. Phút cuối cùng của trận đấu, U23 Uzbekistan đã vượt lên.
Không còn điều kỳ diệu nào xảy ra nữa. Những cổ động viên áo đỏ bật khóc khi nhìn nỗ lực trong tuyệt vọng của các cầu thủ trên sân. Khi trọng tài nổi còi kết thúc trận đấu, các cầu thủ Uzbekistan ùa vào nhau ăn mừng. Trên khán đài, những người Việt Nam vẫn giơ cao lá cờ trong nỗi buồn vô hạn. Nước mắt đã chảy trên khuôn mặt của các cầu thủ áo đỏ. Nước mắt hòa vào với mưa tuyết. Lạnh buốt. Tới tận trái tim.
VĨ THANH…
Sau khi cúi chào khán giả, những người đã đội mưa tuyết suốt 4 tiếng đồng hồ để cổ vũ, các cầu thủ bước vào đường hầm, Duy Mạnh mang theo lá cờ đi ở cuối. Khi ngang qua một đống tuyết cao, anh chợt dừng lại, cắm lá cờ rồi nghiêng người cúi chào. Chàng trai áo đỏ đứng trước lá cờ Tổ quốc đỏ thắm. Những bông tuyết vẫn lất phất bay trong gió, vương lên lá cờ, đọng lại trên vai áo anh.
Màu đỏ lẫn trong tuyết trắng.
Đẹp đến nao lòng!