Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Tuyển tập Hạt Giống Tâm Hồn

Lời Yêu Thương

Tác giả: Nhiều tác giả
Chọn tập

“Nếu bạn có thế làm một việc gì đó cho những người bên cạnh mình, hãy thực hiện ngay lúc này vì có thể bạn sẽ chẳng bao giờ có cơ hội làm việc đó một lần nữa. ”

William Penn

Trong suốt một thời gian dài, cứ vào mỗi buổi lễ chủ nhật, vị mục sư lại cùng mọi người cầu nguyện cho Gloria Beck. Gloria là một thành viên cùng ở trong ca đoàn như tôi. Đã nhiều tháng qua, cô ấy phải điều trị trong bệnh viện ở tận thành phố vì bệnh ung thư.

Tôi không để tâm lắm đến chuyện này. Gloria đã vài lần nằm viện như vậy, rồi cũng được xuất viện trở về nhà. Tôi nghĩ lần này cũng sẽ vậy thôi. Đành rằng ung thư là căn bệnh nan y, nhưng Gloria vẫn còn khỏe lắm. Chắc chắn cô ấy sẽ khỏi bệnh, không sớm thì muộn, và cô ấy sẽ lại quay lại cùng tập luyện, chuyện trò với chúng tôi.

Một ngày nọ, một cô bạn kể cho tôi nghe về chuyến đi thăm Gloria. Giờ đây, căn bệnh của cô ấy ngày một tệ hơn, có thể sẽ khó lòng qua khỏi. Nhìn Gloria, bạn tôi không thể an ủi hay nói những câu từ động viên về một viễn cảnh khỏe mạnh. Tất cả những gì cô ấy có thể làm chỉ là cố ngăn dòng nước mắt đang chực trào ra và nắm tay Gloria thật chặt.

Đến lúc ấy, tôi chợt cảm thấy thương Gloria. Tôi bắt đầu cầu nguyện cho cô ấy một cách chân thành hơn, cầu mong cô ấy sẽ khỏe lại và trở về với chúng tôi.

Tôi nghĩ đến việc đi thăm Gloria. Tôi sẽ nói với cô ấy rằng tôi rất vui khi được gặp cô ấy, rằng tôi vẫn nhớ những lần Gloria chỉ tôi cách sử dụng máy vi tính, vẫn nhớ giọng nói rất nhẹ nhàng và ấm áp của cô ấy. Hơn tất cả, tôi muốn nói với Gloria rằng cô thực sự là một người bạn tốt, và rằng tôi yêu quý cô ấy rất nhiều.

Tôi tự hứa với lòng là mình sẽ tới thăm Gloria. Thế nhưng đã một tuần trôi qua, tôi quá bận rộn với công việc và gia đình đến nỗi cứ mỗi ngày trôi qua, tôi lại nhủ thầm thôi thì để ngày mai vậy.

Từng ngày, từng ngày cứ trôi qua như vậy.

Thế rồi, trong buổi lễ ngày chủ nhật kia, bằng một giọng trầm buồn, vị mục sư thông báo với chúng tôi rằng Gloria đã mất vào tối hôm qua. Cô ấy đã ra đi, không kịp chờ tôi đến thăm cô ấy. Tôi sững sờ. Chao ôi, đây là điều tôi biết sẽ xảy đến vào một ngày không xa, thế mà tôi vẫn quá vô tình. Giá như tôi chịu bỏ ra chút thời gian để đến thăm Gloria và nói với cô ấy những điều tôi muốn nói. Còn giờ đây, tất cả đã quá muộn. Tôi vĩnh viễn không thể nào được gặp Gloria cũng như sẽ mãi mãi không còn cơ hội nói với cô ấy những lời yêu thương mà tôi dự tính.

Đó quả là một bài học đắt giá, cả cho tôi cũng như cho bạn. Đừng bao giờ chần chừ nói tiếng yêu thương, dẫu chỉ là một phút!

– Thu Quỳnh Theo Internet

Chọn tập
Bình luận