Khưu Linh Phương quả là bị khiếp sợ.
Cô trợn to mắt nhìn Tề Tiểu Tô, một lúc lâu sau cũng không bình tĩnh lại được.
“Em? Em muốn mời trợ lý á? Không phải em là bạn học của Tiểu Tuyết sao? Em vẫn còn là học sinh trung học cơ mà?”
“Đúng thế.”
Khưu Linh Phương như nghĩ ra gì đó, nói với vẻ không dám tin: “Tiểu Tô, lẽ nào em được người phát hiện ngôi sao nhìn trúng, rồi muốn làm minh tinh sao?”
Suy nghĩ của cô làm cho Tề Tiểu Tô hơi ngẩn ra, “Dạ? Không phải, không phải.” Cô căn bản không muốn làm minh tinh gì cả, làm minh tinh có gì tốt chứ? Hoàn toàn không có chút tự do cá nhân nào, hơn nữa đi tới đâu cũng có người vây lấy, có gì hay đâu?
“Vậy tại sao em phải mời trợ lý?”
Tề Tiểu Tô suy nghĩ một chút nói: “Em chuẩn bị nhận thầu núi khai khoáng, hơn nữa còn sắp mở công ty, còn một thời gian nữa em mới tròn mười tám tuổi, đến lúc đó mới có thể chính thức đăng ký, nhưng trước đó sẽ có rất nhiều việc phải làm, một mình em làm không xuể, vốn đã định tuyển người rồi. Hôm nay vừa hay gặp được chị Linh, cảm thấy chị Linh rất nhiệt tình, làm việc nghiêm túc có trách nhiệm, có lẽ có thể đảm nhiệm chức vị trợ lý này.”
Cô dừng một chút, nhìn Khưu Linh Phương đang không khép nổi miệng, nói: “Chuyện của em, hiệu trưởng và giáo viên chủ nhiệm của chúng em cũng biết, nếu chị không tin, ngày mai em có thể dẫn chị đến trường để hỏi họ.”
Khưu Linh Phương thật sự cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Còn chưa đầy mười tám tuổi đã muốn nhận thầu núi, muốn khai khoáng? Chuyện này là thật sao?!
Sao cô lại cảm thấy như đang nghe truyện nghìn lẻ một đêm thế này!
Nhưng dáng vẻ Tề Tiểu Tô lại không giống như đang nói đùa. Cô không nhịn được hỏi: “Hiệu trưởng và chủ nhiệm lớp của bọn em đều biết thật à?”
Tề Tiểu Tô gật đầu.
“Trên thực tế, công ty em sắp thành lập, việc phải làm cũng có chút liên quan đến Nhất Trung.”
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, Khưu Linh Phương cũng hơi động tâm, cô cẩn thận hỏi: “Vậy, Tiểu Tô này, trợ lý em mời phải làm những việc gì?”
“Nếu có việc gì em sẽ tự đi làm, chị chỉ cần ở bên cạnh trợ giúp em là được rồi, còn có mấy việc em sẽ trực tiếp nói cho chị, đại khái cũng chỉ là lo mấy việc về giấy tờ thôi. Đến lúc đó em còn phải tuyển thêm người, một công việc khác của chị chính là truyền đạt xuống, làm tốt công việc truyền đạt trung gian và bám sát nhiệm vụ.
Khưu Linh Phương nghe cô nói thật sự không giống giọng điệu của một học sinh, lại rất đâu vào đấy, trong lòng càng tin thêm mấy phần.
“Nhưng trình độ học vấn của chị chưa đạt tới, còn nữa, chị cũng chưa từng làm trợ lý…”
Nhìn dáng vẻ cô ấy vừa động tâm lại có chút tự ti, Tề Tiểu Tô cười: “Chị Linh, em thấy chị làm việc cũng rất nhanh nhẹn, em không để ý trình độ học vấn, không phải chị vẫn còn đang bổ túc sao? Có chí tiến thủ là đủ rồi, còn về chuyện không có kinh nghiệm, em sẵn lòng cho chị cơ hội này để thử, chị không dám thử sao?”
Nói thật ra, cô muốn tìm một trợ lý mà mình có thể tin được, nếu như phải tìm ở bên ngoài hẳn không thể tìm được nhanh như vậy, còn phải tốn nhiều công sức.
Cho nên bây giờ có Khưu Linh Phương, cô cũng cảm thấy đúng lúc.
Cô thật sự không để ý đến trình độ học vấn, bản thân cô còn chưa tốt nghiệp trung học, kinh nghiệm, cô cũng không có kinh nghiệm, cùng nhau học là được rồi. Hơn nữa, hôm nay cô quan sát Khưu Linh Phương, cảm thấy tính tình và cách giải quyết công việc của cô ấy rất khá, năng lực làm việc chắc cũng có, chỉ là tìm việc ở bên ngoài quả thật cần đến bằng cấp, nếu không chắc cô ấy cũng không chỉ có thể làm công việc bán hàng.
Thấy Khưu Linh Phương hơi động tâm, Tề Tiểu Tô lại nói: “Còn về tiền lương, ban đầu em trả chị bốn nghìn, vì chúng ta đều mới bắt đầu, bây giờ em cũng không hiểu lắm về lương lậu, sau này xem lượng công việc rồi điều chỉnh, chị cảm thấy thế nào?”
Bốn nghìn!
Nếu như cô làm bán hàng, còn phải có tiền phần trăm mới có thể được khoảng ba nghìn ba ba nghìn tư, bây giờ Tề Tiểu Tô trả cho cô là bốn nghìn, chuyện này đã tốt hơn cô nghĩ quá nhiều rồi.
“Thế này đi, chị Linh, bây giờ cũng không còn sớm nữa, nghỉ ngơi trước đã, có lẽ ngày mai dậy chị sẽ có câu trả lời.” Tề Tiểu Tô quyết định cho cô thêm thời gian suy nghĩ.
Khưu Linh Phương gật gật đầu.
Hôm nay bọn họ mua hai chiếc giường và hai bộ chăn gối, những đồ dùng trong căn phòng khác Tề Tiểu Tô cũng chuẩn bị đầy đủ, vừa vặn để cho Khưu Linh Phương ngủ.
Mặc dù ga trải giường vẫn chưa giặt cũng dùng tạm một đêm.
Lúc Khưu Linh Phương nói chúc ngủ ngon với cô, đột nhiên Tề Tiểu Tô nghe được tiếng của Vệ Thường Khuynh, doạ cho cô suýt nữa thay đổi vẻ mặt.
“Tiểu Tô, tôi có lời muốn nói với em.”
“Tiểu Tô, vậy ngủ ngon nhé.”
Giọng hai người đồng thời vang lên, Tề Tiểu Tô cố gắng lắm mới không lộ ra sơ hở, chúc Khưu Linh Phương ngủ ngon trước, sau đó lập tức xoay người vào phòng, đóng cửa lại.
Vừa mới đóng cửa, thân hình Vệ Thường Khuynh đã hiện ra, vẫn mặc quân phục phẳng phiu, đội mũ lính, cả người thẳng tắp như cây trúc.
Anh vừa xuất hiện, Tề Tiểu Tô liền cảm thấy không gian trở nên chật hẹp, cảm giác tồn tại của vị Thiếu soái này quá mạnh, thật sự là làm cho người ta không thể nào xem nhẹ được.
“Vệ Thiếu soái, Vệ đại gia, rõ ràng anh biết vì lần trước, năng lượng đã không còn lại bao nhiêu, đừng có suốt ngày dùng cái gì mà truyền số liệu thực thể nữa được không?”
“Em đừng có lần nào cũng chỉ để ý chút năng lượng này được không?” Ánh sáng trong con ngươi đen của Vệ Thường Khuynh rất sáng, đôi mắt ấy giống như dùng mực đậm mà vẽ nên, đường mắt rõ ràng, thật sự là rất anh tuấn. Đáng tiếc Tề Tiểu Tô luôn tiêm thuốc phòng bị trước cho mình, tuyệt đối không bị anh mê hoặc.
Tề Tiểu Tô quyết định không nói nhiều mấy thứ vô dụng với anh, nói thẳng là tốt nhất. “Anh có chuyện gì cần nói với tôi?”
“Bắt đầu từ ngày mai, tôi đến dạy em thuật cận chiến, cả môn bắn súng nữa, chỉ có thầy giáo giỏi chỉ bảo thì em mới nhanh trưởng thành được.” Vệ Thường Khuynh nói.
Tề Tiểu Tô lập tức ngẩn ra: “Anh muốn làm sư phụ của tôi á?”
“Đúng thế, tất nhiên em cũng có thể bái thầy khác bên ngoài, nhưng phải đóng một khoản tiền học lớn đã đành, mà cũng chưa chắc có thể tìm được một người bản lĩnh hơn tôi.” Vệ Thường Khuynh nói thật.
“Tại sao tôi nhất định phải học cái này chứ?”
“Đây là cách cường hóa nhanh nhất, nếu chỉ làm các loại vận động bình thường như chạy bộ, thì hiệu quả sẽ không tốt như vậy.”
Tiếng Hệ thống Tiểu Nhất cũng vang lên: “Không sai, Tiểu Tô, cô nên đồng ý với Thiếu soái đi, Thiếu soái đánh khắp toàn quân không có đối thủ, còn nữa, kỹ thuật bắn của anh ấy vô cùng chính xác.”
Thật ra thì Tề Tiểu Tô cũng hơi lay động: “Nhưng anh làm sư phụ tôi, vậy không phải là phải tiêu hao rất nhiều năng lượng sao?”
“Cho nên, đây là chuyện thứ hai tôi muốn nói với em.” Vệ Thường Khuynh nhìn thẳng vào cô: “Thật ra, tôi biết tung tích của một mảnh vỡ phi cơ, nhưng trước đó vẫn không tìm được người phù hợp đi lấy, mảnh vỡ phi cơ kia mang theo năng lượng vô cùng lớn, đó hẳn là cách bổ sung năng lượng nhanh nhất.”
Tề Tiểu Tô nghe vậy chợt vui mừng, nhưng nhìn dáng vẻ nghiêm túc của anh, cô lại thu lại vẻ vui vẻ của mình, chần chừ hỏi: “Vậy mảnh vỡ phi cơ kia bây giờ ở đâu, có phải rất khó tìm, hoặc là rất nguy hiểm không?”
Vệ Thường Khuynh cứ nhìn cô như vậy, trong con ngươi đen mang theo chút ánh sáng mà cô không hiểu được, điều này khiến cho cô cảm thấy rất khó hiểu.
“Này, anh đừng có trầm lặng như vậy chứ, nói gì đi.”
Vệ Thường Khuynh cong ngón trỏ đỡ dưới môi ho khan hai tiếng, nói: “Thật ra cũng không phải rất nguy hiểm, có điều đối với em mà nói có thể sẽ hơi e ngại, hơn nữa người nơi đó hơi nhạy cảm.”
“Là nơi thế nào? Hơi nhạy cảm là sao?” Tề Tiểu Tô đã hỏi là hỏi đến cùng. Làm sao càng nghe càng cảm thấy là lạ thế này?
“Khụ khụ, chỗ đó là một hộp đêm của thành phố Y.” Đến chính bản thân Vệ Thường Khuynh cũng cảm thấy có chút không đáng tin, anh đã biết thứ đó ở hộp đêm từ rất lâu rồi, nhưng sau khi hộp đêm kia đổi chủ hai lần, phương hướng kinh doanh bây giờ rất lệch lạc, bảo một cô gái con nhà lành đến nơi đó thật sự là hơi… thất đức, nhưng nếu như có thể lấy thứ đồ kia về, Hệ thống mới có đủ năng lượng thăm dò những mảnh vỡ khác đang ở đâu, cho nên nó thực sự rất quan trọng.
Thành phố Y?
Thành phố D cách thành phố Y rất xa, đi máy bay có thể mất đến ba giờ. Từ trước đến giờ Tề Tiểu Tô chưa từng đi đến nơi xa như vậy.
Hơn nữa, hộp đêm ư?
Nếu như chỉ là một hộp đêm bình thường, Vệ Thường Khuynh sẽ có biểu cảm như vậy sao? Tề Tiểu Tô vẫn cảm thấy không ổn lắm, lại truy hỏi.
“Hộp đêm đó có chỗ nào không giống nơi bình thường?”
Vệ Thường Khuynh nói: “Ông chủ hiện tại của hộp đêm đó tên là Khổng Tứ, là một… người lưỡng tính luyến ái. Hộp đêm của gã ta chủ yếu là chiêu đãi khách quen, những người đó đều khá… khá điên.”
Cho nên, điều này có nghĩa là gì?
Thấy cô lại muốn hỏi tiếp, Vệ Thường Khuynh cảm thấy nếu như lúc này nói quá tỉ mỉ, chắc chắn Tề Tiểu Tô sẽ không muốn đi, cho nên anh lập tức chuyển đề tài: “Mảnh vỡ phi cơ đó là mảnh vỡ Hệ thống thao tác, vì vậy năng lượng cực lớn, cũng vì vậy mà tôi mới có thể cảm nhận được tung tích của nó. Nếu như tìm được mảnh vỡ đó, năng lượng Hệ thống hấp thu được tuyệt đối là thứ em không thể tưởng tượng được.”
Quả nhiên Tề Tiểu Tô bị hấp dẫn, vội chớp đôi mắt long lanh hỏi: “Thật sao, lợi hại thế nào? Tương đương với hấp thu bao nhiêu khối khoáng thạch năng lượng cấp A+++?”
“Khoáng thạch năng lượng cấp A+++? Em quá xem thường phi cơ của bản Thiếu soái, đó không phải là thứ khoáng thạch bây giờ có thể so sánh được. Loại khoáng thạch tạo ra phi cơ còn phải qua mấy chục năm nữa mới có thể phát hiện ra, muốn khai thác quy mô lớn chắc còn phải gần trăm năm sau, lúc đó khoáng thạch mà chúng tôi lấy được chỉ có thể tạo ra nửa chiếc phi cơ thôi, chính là chiếc của bản Thiếu soái.”
“Nghe có vẻ lợi hại nhỉ.”
“Đương nhiên rồi. Nếu như có thể tìm mảnh vỡ kia về, Hệ thống cũng hấp thụ được năng lượng, đến lúc đó em muốn đến một không gian song song hoặc là quay về quá khứ cũng đều có thể.”
Miệng Tề Tiểu Tô há to cứ như có thể nhét cả quả trứng vịt vào, “Có thể quay về quá khứ á?”
“Không giống lần này của em, lần này là vì em gặp nguy hiểm đến tính mạng cho nên mới sống lại, mà sau khi Hệ thống lấy được những năng lượng kia là có thể trực tiếp đưa em về quá khứ, đương nhiên là có hạn chế thời gian, bởi vì chuyện đó cực kỳ tốn năng lượng.” Vệ Thường Khuynh nói chuyện này với cô, cũng là tiêm phòng cho cô trước, vì sau này cũng rất có thể có mấy mảnh vỡ sẽ rải rác ở các không gian khác nhau, chưa biết chừng sẽ thật sự phải xuyên không một hai lần đi tìm mảnh vỡ về.
Lúc đó anh rơi vào hố đen, áo giáp và phi cơ bị vỡ, cũng có thể sẽ rải rác ở các không gian khác nhau. Muốn tìm lại những thứ đó cũng khá phiền phức, cho nên chuyện này rất quan trọng.
Nhưng Tề Tiểu Tô rất thích thú, chưa nói đến chuyện đến lúc đó cô có thật sự xuyên không được hay không, mà có năng lượng như vậy, ít nhất cô cũng không cần đưa hai miếng ngọc kia cho Hệ thống hấp thu nữa. Hiện giờ cô rất cần tiền.
Không phải chỉ là hộp đêm thôi sao? Cô sợ chắc?
“Vậy khi nào tôi sẽ đi?”
Thấy cô thật sự đồng ý đến hộp đêm của thành phố Y kia để tìm mảnh vỡ, Vệ Thường Khuynh thở phào một hơi.
Nhưng một cảm giác lo lắng sau đó lại khiến cho tâm trạng anh hơi phức tạp.
“Cứ để sau khi em có thể tiến hành cường hóa lần thứ hai rồi hãy đi, như vậy tôi cũng yên tâm hơn một chút.”
Tề Tiểu Tô cho là anh không yên tâm do năng lực bây giờ của cô chưa chắc có thể lấy lại được mảnh vỡ đó, nên cũng không nghĩ nhiều, gật đầu đồng ý.
Vệ Thường Khuynh bàn bạc xong việc chính với cô liền bắt đầu quan sát phòng ngủ của cô, “Sau này em ở đây sao?”
Tề Tiểu Tô gật đầu.
Kỳ quái, cô ở đâu liên quan gì đến anh? Làm gì mà xem kĩ thế.
“Tôi mệt lắm, chuẩn bị đi ngủ đây, Vệ Thiếu soái, thôi anh mau đi đi.” Mau ngắt truyền số liệu này đi, dù sao cũng là đàn ông trẻ tuổi cao lớn, còn mặc quân trang phẳng phiu như vậy, khiến cho cô không thể nào thả lỏng được, có biết là bây giờ cô rất muốn nằm trên giường không hả.
“Được, vậy tôi ngắt truyền số liệu trước, sáu giờ sáng ngày mai dậy.”
“Làm gì?” Tề Tiểu Tô không nhịn được hỏi. Bây giờ cô ở rất gần trường học, trường học bảy rưỡi mới vào lớp, bảy giờ cô dậy là kịp rồi.
Nhưng một câu của Vệ Thường Khuynh khiến cho cô suýt ngất xỉu. “Sáu giờ dậy chạy bộ, chạy một tiếng, sau đó ăn sáng, thực đơn bữa sáng Hệ thống sẽ thiết lập cho em. Nếu ở đây em không có nguyên liệu, tốt nhất là ngày mai đi chuẩn bị một ít, mua một cái tủ lạnh.”
“Sáu giờ, chạy bộ một tiếng còn phải ăn sáng thì tôi căn bản không kịp lên lớp.” Chạy bộ xong chắc chắn còn phải gội đầu tắm rửa nữa.
“Vậy thì năm rưỡi dậy đi.”
Tề Tiểu Tô vỗ vỗ miệng mình. Ai bảo mày lắm điều này.
“Bắt đầu từ ngày mai mỗi ngày tôi sẽ giám sát toàn bộ quá trình chạy bộ của em.” Trước khi ngắt truyền số liệu Vệ Thường Khuynh còn nói một câu như vậy.
Tề Tiểu Tô đảo mắt một vòng, ngã xuống giường.
Nhưng cô lại nhanh chóng cảm thấy rất thỏa mãn, từ trước đến nay cô chưa từng được ngủ một mình trên một chiếc giường lớn như vậy, giường rộng một mét tám, chỉ có một mình cô ngủ! Lúc bé phòng ở nhà cũng không lớn, cô ngủ một mình một giường một mét hai. Sau khi bố mẹ qua đời, cô phải chung giường với Tề Đan Thần, Tề Đan Thần luôn chen cô, chăn gối của cô lại không tốt, có lúc ngủ đến nửa đêm còn đạp một cú lên bụng cô.
Cô luôn ngủ không ngon, đó cũng là nguyên nhân khiến sắc mặt cô trước kia luôn hơi tệ. Ở chỗ ông ngoại cũng chỉ là một chiếc giường đơn nhỏ, hơn nữa ở bên đó buổi tối luôn có gà kêu chó sủa, ngủ cũng không ngon lắm.
Bây giờ thì tốt rồi, có một cái giường rộng thế này, nhà của mình! Một mình mình ở!
Tề Tiểu Tô cảm thấy mình đã rất sung sướng rồi, coi như là khổ tận cam lai. Ôm chăn bông có mùi bông vải, cô thỏa mãn ngủ.
Cô còn tưởng rằng mình sẽ ngủ không dậy nổi, nhưng không ngờ, vừa đến năm rưỡi, cô đã cảm thấy bên cạnh giường có người, loại cảm giác này khiến cô giật nảy mình, lập tức tỉnh dậy từ trong mộng.
Vừa mở mắt liền thấy Vệ Thường Khuynh ngồi ở bên cạnh giường, đang giơ tay về phía mặt cô.
“Anh làm gì thế?”
Anh chàng Vệ nào đó rất vô tội, nói như lẽ tất nhiên: “Bản Thiếu soái đang định bịt mũi em gọi em dậy.”
Tề Tiểu Tô: “…”
Thiếu soái, chẳng lẽ sau này ngày ngày anh đều gọi tôi dậy như vậy sao? Hành hạ nhau vừa thôi chứ!
Xin tha cho tôi đi!