Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Pháo Đài Số

Chương 27

Tác giả: Dan Brown

Trên sàn nhà Crypto, bóng nắng trải dài và mờ dần. Phía trên đầu hệ thống chleu sáng tự động dần dần sáng lên vẫn ở chỗ của mình, Susan im lặng chờ đợi tin từ phần mềm tìm địa chỉ. Không ngờ lại mất nhiều thời gian thế này. Cô suy nghĩ miên man – nhớ David và mong Greg Hale ra về. Mặc dù Hale không gây tiếng động, ơn chúa anh ta chỉ im lặng, mê mải công việc đang làm. Susan chẳng cần biết anh ta đang làm gì, miễn là không truy cập màn hình chạy Run Monitor. Rõ ràng là anh ta đã không làm thế. “16 tiếng” có thể gây ra một tiếng kêu kinh ngạc.
Susan đang nhấm nháp tách trà thứ ba thì có chuyện xảy ra – cuối cùng máy tính của cô kêu một tiếng bíp. Tim cô đập nhanh hơn. Một biểu tượng lá thư hiện ra trên màn hình thông báo cô có thư, Susan vội liếc nhìn Hale. Anh ta vẫn chúi mũi vào công việc.
Cô hít sâu và kích đúp vào biểu tượng lá thư.
– North Dakota… – Cô thì thầm – Để xem ngươi là ai?
Trong thư chỉ có một dòng chữ duy nhất. Susan đọc đi đọc lại lần nữa.
ĂN TỐI TẠI NHÀ HÀNG ALFREDO? 8PM?
Đi ngang qua phòng, Hale cố giấu một nụ cười. Susan kiểm tra tên người gửi.
Susan rất tức giận nhưng cô cố kìm nén. Cô xoá bức thư.
– Ấn tượng đấy, Greg ạ!
– Họ làm món gỏi cá ngừ tuyệt lắm – Hale mỉm cười – Cô thấy thế nào? Sau đó chúng ta có thể…
– Quên giấc mơ ấy đi, Greg.
– Thật hợm hĩnh – Hale thở dài và quay trở về chỗ của mình. Đó là lần thứ 89 với Susan Fletcher. Người phụ nữ thông minh của Crypto luôn cuốn hút anh ta. Hale thường tưởng tượng cảnh mình ghì chặt Susan vào vỏ TRANSLTR và cả hai cùng ân ái ngay trên nền gạch đen của toà nhà. Nhưng Susan chẳng bao giờ thèm ngó ngàng gì tới anh ta. Trong suy nghĩ của Hale, điều tồi tệ hơn cả là cô ta đang yêu một giảng viên đại học, suốt ngày cắm mũi vào cuốn sách. Thật đáng tiếc là Susan không đem nguồn gen quý của mình kết hợp với những người thông minh khác – đặc biệt là với Greg. Chúng ta sẽ có những đứa con hoàn hảo. Anh ta nghĩ thầm.
– Cô đang làm gì vậy – Hale hỏi, đang cố tiếp cận theo cách khác.
Suran không trả lời.
– Liệu tôi có hy vọng nào không Susan? – Hale đứng dậy và tiến về phía Susan.
Susan thấy rằng sự tò mò của Hale có thể gây ra nhưng vẫn đề nghiêm trọng trong lúc này. Cô quyết định nhanh chóng.
– Một cách giải mã mới đây – Cô bắt chước cách nói dối của ngài chỉ huy.
Hale dừng lại.
– Cách giải mã – Anh ta nghi ngờ – Cô dùng cả ngày thứ bảy chỉ để chạy thử chương trình giải mã mới thay vì đi chơi với chàng giáo sư của cô?
– Tên là gì chả được! – Susan lườm anh ta – Anh không có việc gì khác để làm à?
– Cô đang đuổi tôi sao – Hale bĩu môi.
– Thực ra là đúng như thế.
– Thôi nào, Sue, tôi buồn đấy!
Susan Fletcher nheo mắt lại. Cô ghét bị gọi là Sue. Cô không ghét cái tên đó. Nhưng chỉ có Hale là người duy nhất gọi cô như vậy.
– Tại sao tôi lại không giúp cô nhỉ – Hale đề nghị. Bỗng nhiên anh ta lại đi về phía cô.
– Tôi giỏi về giải mã lắm đấy. Hơn nữa tôi rất tò mò, cách giải mã nào có thể bắt một nhân viên tài giỏi như Susan Fletcher đi làm vào thứ bảy đây?
Susan lo cuống lên. Cô nhìn xuống chương trình đang chạy trên màn hình. Cô biết không thể để Hale nhìn thấy được. Anh ta sẽ hỏi hết câu này đến câu khác.
– Vừa xong rồi, Greg! – Susan nói.
Nhưng Hale vẫn bước tới. Cô biết mình cần phải hành động ngay. Chỉ còn vài bước chân nữa thôi. Cô đứng dậy chắn ngay trước thân hình lực lưỡng của Hale. Mùi nước hoa Cologne của anh ta càng ngào ngạt.
Cô nhìn thẳng vào mắt anh ta.
– Tôi nói không!
Hale nghển cổ, rõ ràng ngạc nhiên vì cô tỏ ra bí mật. Anh ta tinh nghịch bước tới. Greg Hale không chuẩn bị cho điều gì có thể xảy ra tiếp theo.
Với vẻ mặt nghiêm nghị, cô ấn ngón tay trỏ vào bộ ngực cứng như thép của Hale, ngăn không cho anh ta bước đến.
Hale ngớ người ra, dừng lại và quay trở về chỗ của mình. Rõ ràng Susan Fletcher rất nghiêm túc, cô ấy chưa bao giờ chạm vào anh ta. Thế này không giống tưởng tượng của Hale về sự gần gũi giữa hai người; nhưng đây có thể là điểm mở đầu. Anh ta nhìn cô một lúc lâu không khỏi kinh ngạc, rồi quay trở về chỗ của mình và ngồi xuống, có một điều rất rõ ràng: Susan Fletcher đang làm một điều gì đó rất quan trọng, chứ không phải là cách giải mã quái quỷ gì đó.

Bình luận
× sticky