Fontaine tự đấm vào tay mình. Ông đi đi lại lại trong phòng và nhìn chằm chằm vào những chiếc đèn báo động của Crypto đang xoay tít. Tắt đi! Quỷ tha ma bắt! Tắt mấy đi!
Midge xuất hiện ở lối vào, tay giơ lên một tờ fax:
– Thưa sếp! Strathmore không thể tắt được TRANSLTR!
– Cái gì? – Brinkerhoff và Fontaine đồng thanh kêu lên.
– Thưa ngài, ông ta đã cố tắt máy nhưng không được – Midge tiếp tục báo cáo – Đã bốn lần rồi. TRANSLTR đang bị khống chế bởi những vòng xoáy vô tận.
Fontaine lao đến bên cửa số và nhìn ra ngoài:
– Lạy chúa tôi!
Chiếc điện thoại trong phòng hội nghị đổ chuông, ngài giám đốc nghĩ: “Chắc là Strathmore! Chắc ông ta muốn giải thích vì sao chưa tắt TRANSLTR. Đúng lúc gớm!”
Brinkerhoff nhấc điện thoại lên, trả lời:
– Văn phòng giám đốc xin nghe!
Fomtain chìa tay ra đợi.
Brinkerhoff quay sang Midge vẻ khó chịu. Ông nói:
– Jabba đấy. Ông ta muốn gặp bà!
Giám đốc nhìn chằm chằm Midge, bà ta đã kịp đến bên điện thoại, mở loa ngoài và nói:
– Nói thẳng luôn đi, Jabba.
Chất giọng kim của Jabba vang lên trong phòng:
– Midge! Tôi đang ở ngân hàng dữ liệu chính đây. Chúng tôi vừa phát hiện những thứ bất thường ở đây. Tôi đang phân vân là…
– Thôi đi Jabba! – Midge giận dữ – Lúc nãy tôi bảo ông mà có chịu nghe đâu.
– Có thể là không có gì trầm trọng, nhưng…- Jabba rào đón – Nhưng mà…
– Bỏ cái giọng ấy đi! Có chuyện rồi đấy! Bất cứ điều gì xảy ra ở bên đó đều nghiêm trọng, rất nghiêm trọng. Tài liệu của tôi không hề sai, chưa bao giờ sai, và sẽ không bao giờ sai cả!
Mụ ngừng lại rồi nói thêm:
– Ô, Jabba này! Đúng là chẳng có gì đáng ngạc nhiên lắm đâu… Strathmore đã tắt Gauntlet.