Strathmore đặt lại cái máy nhắn tin vào túi quần và nhìn Node 3 qua bóng tối.
Ông ta quờ lấy tay Susan và giục cô:
– Đi nào!
Nhưng tay họ không chạm nhau.
Trong bóng tối, xuất hiện một âm thanh trong cổ họng kéo dài.
Một bóng người to lớn xuất hiện như chiếc xe tải của hãng Mack không có đèn chiếu. Một giây sau, có sự va chạm và Strathmore trượt qua sàn.
Đó là Hale. Cái máy nhắn tin đã làm họ bị lộ.
Susan nghe thấy tiếng khẩu Beretta rơi. Trong khoảnh khắc cô như chôn chân tại chỗ, không biết chắc mình phải chạy đi đâu, phải làm gì. Trực giác của cô mách bảo rằng cô cần phải trốn thoát khỏi nơi này nhưng cô không có mật khẩu thang máy. Trái tim cổ mách bảo cô cần giúp đỡ Strathmore, nhưng bằng cách nào? Trong khi cô đang quay cuồng trong tuyệt vọng, cô cứ mong nghe thấy tiếng vật lộn sống chết trên sàn nhưng chẳng có gì cả. Mọi vật bỗng nhiên trở nên tĩnh lặng như thể là Hale đâm phải chỉ huy rồi, sau đó lại biến mất trong bóng đêm.
Susan chờ đợi, căng mắt ra nhìn trong bóng tối, hi vọng rằng Strathmore không bị thương. Sau giây phút dài đằng đẵng, cô thì thầm kêu “Sếp ơi?”. Ngay khi cô cất tiếng, cô nhận ra sai lầm của mình. Một tích tắc sau, mùi của Hale đã ở ngay phía sau cô. Cô quay người lại nhưng đã quá muộn. Không hề có sự cảnh báo, cô xoay lại, hổn hển hít không khí. Cô thấy mình bị kẹp chặt vào ngực của Hale, trong miếng võ phủ đầu quen thuộc của hắn.
Đầu gối Susan sụm xuống. Những ngôi sao bắt đầu quay cuồng trong mái vòm phía trên đầu cô.