Midge Milken tức giận đi qua phòng làm việc của mình và vào phòng họp. Ngoài chiếc bàn bằng gỗ gụ cao 1,5 mét khảm lôgô của NSA màu đỏ sẫm anh đào và màu óc chó, phòng họp còn có ba bức tranh màu nước của Marion Pike, một cây dương xỉ Boston, một bàn bằng cẩm thạch, và tất nhiên là một máy làm lạnh hiệu Sparklett. Midge rót một cốc nước và hy vọng khi uống nó có thể xoa dịu thần kinh của mình.
Vừa uống, mụ vừa nhìn ra ngoài qua cửa sổ. Ánh trăng xuyên qua cửa chớp và đùa nghịch trên bàn. Mụ luôn cho rằng chọn phòng này làm văn phòng giám đốc thì đẹp hơn phòng làm việc hiện tại của Fontaine. Phòng họp trông sang một dãy kiến trúc khá ấn tượng và quy mô của NSA – bao gồm khu mái vòm Crypto, một hòn đảo công nghệ cao nằm tách biệt toà nhà chính trên ba cánh đồng nhiều cây chứ không trông xuống khu đỗ xe như phòng làm việc của ngài Fontaine. Được xây dựng một cách cố ý ở đằng sau vòm che tự nhiên của cánh rừng gỗ thích nhỏ nhắn, Crypto rất khó bị phát hiện ở góc nhìn từ các cửa sổ của NSA, nhưng tầm nhìn từ dãy phòng dành cho giám đốc thì lại khá hoàn hảo.Theo Midge, phòng họp dường như là cao điểm khống chễ hoàn hảo cho một ông vua cai trị lãnh địa của mình. Mụ ta đã một lần đề nghị Fontaine thay đổi phòng làm việc nhưng ngài giám đốc chỉ đáp lại rằng, “Không thể đặt ở đằng sau được”, Fontaine không muốn mình đứng sau bất cứ điều gì.
Midge kéo các tấm mành che ra và nhìn về phía những ngọn đồi. Mụ thở dài buồn bã và đưa mắt nhìn về nơi Crypto ngự trị.
Midge luôn cảm thấy rất thoải mái khi trông thấy mái vòm Crypto một cột mốc dẫn đường nối bật bất chấp thời gian. Nhưng đêm nay, khi nhìn về phía đó, cảm giác ấy không còn nữa. Thay vào đó, mụ ta thấy mình như đang nhìn vào chỗ hư không. Khi dí sát mặt vào kính, mụ cảm thấy một nỗi sợ hãi hoang dại. Bên dưới chẳng có gì ngoài một màu đen thăm thẳm. Crypto toàn bộ biến mất!