Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 245: Nam sinh nghĩa khí

Tác giả: Tầm Hoa Thất Lạc Đích Ái Tình
Chọn tập

Lưu Lộ vừa núp bên người Chu Tiểu Vân, hiện tại lại nhanh mồm nhanh miệng kể lại sự tình một cách rõ ràng mạch lạc. Đương nhiên trọng điểm là phải nhấn mạnh Cố Vạn Bảo vô sỉ quấy rối như thế nào, còn chuyện anh họ Lý Thiên Vũ động thủ đánh người trước chỉ nói qua loa sơ sài.

Cố Vạn Bảo không phục phản bác: “Cô nói chuyện cũng quá tránh nặng tìm nhẹ nhỉ, cậu ta ra tay trước cơ mà.” “Cậu ta” đương nhiên chỉ người đang điềm nhiên như không Lý Thiên Vũ.

Chu Tiểu Vân khinh thường nhìn Cố Vạn Bảo, lời lẽ sắc như dao: “Vậy xin hỏi là ai muốn động thủ với chúng tôi trước? Anh nhiều lần làm phiền chúng tôi, không chỉ phát ngôn bừa bãi về sau còn muốn động tay động chân, vì sao anh không nói? Bạn học cùng lớp chúng tôi trọng nghĩa khí giúp đỡ đó là hành vi nhiệt tình làm việc tốt, nếu như cậu ta không đánh một quyền đúng lúc ấy, tôi và Lưu Lộ đã bị mấy anh động tay đông chân rồi. Anh có mặt mũi gì mà dám đứng trước mặt chúng tôi phê bình ai ra tay trước, loại người như anh bị đánh thực sự là đáng đời!”

Hiếm khi nói thao thao bất tuyệt, lúc này miệng lưỡi Chu Tiểu Vân rất nhanh nhẹn, Cố Vạn Bảo lập tức im tịt. Trong số các thầy giáo tới thì có chủ nhiệm lớp của Cố Vạn Bảo, thầy giáo dáng người cao lớn xụ mặt xách Cố Vạn Bảo qua một bên “Tâm sự”.

Cô Diệp vội đi qua an ủi Chu Tiểu Vân và Lưu Lộ. Quần áo Lý Thiên Vũ bị xé rách lúc đánh nhau cộng thêm tóc tai lộn xộn, quả thực giống anh hùng cái bang thời hiện đại.

Lưu Lộ chưa từng cảm thấy anh họ đẹp trai như vậy, đứng bên cạnh Lý Thiên Vũ nịnh hót không dứt. Lý Thiên Vũ nghe xong cực kì hưởng thụ, một bên lại liếc nhìn Chu Tiểu Vân, bất ngờ nhận được nụ cười của cô.

Trái tim Lý Thiên Vũ không tự chủ được “thình thịch” nhảy loạn. Đột nhiên cảm thấy vừa rồi xúc động ra tay đánh người là chuyện quyết đoán sáng suốt nhất từ khi sinh ra đến nay. Nhìn kìa, Chu Tiểu Vân đang cười với cậu đấy! Ha ha ha ha!

Đang ngây ngô cười, Lý Thiên Vũ bị Diệp Lan mặt sưng lên hung hăng mắng một trận: “Lý Thiên Vũ. Anh qua đây! Anh xem bộ dáng của anh bây giờ đi, đâu khác gì du côn lưu manh? Ân Vĩnh Kiện thấy chuyện xảy ra thì biết đi tìm giáo viên. Anh thì hay rồi thích dũng cảm đánh đấm, lại còn động thủ đánh người trước, đây là hành vi gì anh có biết không, chủ động đánh nhau gây sự sẽ bị kỷ luật xử phạt anh biết không?”

Lý Thiên Vũ lập tức ỉu xìu: “Cô Diệp, cô tha thứ cho em đi! Cái khác không nói. Vừa rồi là em sốt ruột quá mới ra tay. Bình thường em rất hiền lành ngoan ngoãn cũng không đánh nhau. Chủ yếu là do tình huống vừa rồi thật sự gấp gáp. Cậu nói đi Cao Tòng Soái.”

Bị điểm danh, Cao Tòng Soái trượng nghĩa đứng ra giúp đỡ: “Đúng rồi cô Diệp. Tên nam sinh kia động tay động chân với Chu Tiểu Vân, còn kéo cánh tay Chu Tiểu Vân không buông, em nhìn thấy tức giận cũng muốn chết xông lên đánh tên kia. Đáng tiếc tay chân không nhanh bằng Lý Thiên Vũ.” Nói xong còn có chút tiếc hận lắc lắc đầu, tay chân vung vẩy như thể muốn đấm đá tiếp.

Cô Diệp thực sự là dở khóc dở cười. Nhìn kẻ dở hơi này nói chuyện giống như đánh nhau là chuyện vô cùng vinh quang vậy.

Dương Phàm đứng bên cạnh chen miệng nói: “Cô Diệp, sự tình hôm nay thực sự không thể trách Lý Thiên Vũ. Đổi lại là ai cũng không nhịn được. Lưu Lộ là em họ thân thiết của Lý Thiên Vũ. Chu Tiểu Vân lại là bạn học với Lý Thiên Vũ từ cấp hai tới bây giờ. Bị nam sinh đùa giỡn trêu chọc đương nhiên Lý Thiên Vũ sẽ tức giận. Hành vi hôm nay mặc dù không thể coi là hợp lý nhưng cũng là hợp tình! Cô hãy khoan dung xử phạt Lý Thiên Vũ ạ!”

Dương Phàm đương nhiên cũng là học sinh đắc ý của cô Diệp. Thấy Dương Phàm cũng giúp Lý Thiên Vũ nói chuyện sắc mặt cô Diệp cũng ôn hòa hơn.

Dương Phàm lén nháy mắt trao đổi cùng Lý Thiên Vũ. Trong lòng hiểu rõ không cần nói ra: có lẽ cô Diệp sẽ không phạt Lý Thiên Vũ. Lưu Lộ và Chu Tiểu Vân đều xin tha giúp Lý Thiên Vũ. Có cả Lôi Hoành Tường và Ân Vĩnh Kiện bên cạnh tiếp lời, cuối cùng cô Diệp cũng nói đợi sau này về lớp rồi từ từ xử lý Lý Thiên Vũ.

Sau này về lớp rồi từ từ xử lý? Ha ha, tương đương với hoãn lại hình phạt cũng chính là không chấp hành. Bên kia Cố Vạn Bảo bị mắng mặt mày xám xịt rối tinh rối mù, chắc chắn không tránh khỏi phải mời phụ huynh tới, đuổi học hay không thì rất khó nói.

Chờ giáo viên đi hết, bạn học vây xem mới tản đi. Lôi Hoành Tường giơ ngón tay cái về phía Lý Thiên Vũ: “Uầy, người anh em, hôm nay tớ thật khâm phục cậu, thực sự dám đánh nhau với học sinh lớp 11, cậu không sợ sau này hắn tới tìm cậu kiếm chuyện à?”

Lúc đó Lý Thiên Vũ thật sự không suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ bằng trực giác liền xông lên đánh người, nào có suy nghĩ những chuyện khác. Hiện tại Lôi Hoành Tường nhắc tới mới thấy vấn đề này đúng là không lớn không nhỏ.

Lôi Hoành Tường kể về tên con trai tóc dài đã đạt được quang vinh lịch sử kia.

Nghe nói ngay từ đầu Cố Vạn Bảo chính là phần tử cá biệt ở trường cấp ba Anh Minh, cả ngày chơi game đánh bi-a, rõ ràng trọ ở trường lại thường xuyên trắng đêm không về, thích đánh nhau, đã qua vài lần yêu đương, quen biết với rất nhiều phần tử bất lương ngoài xã hội, thanh niên cần tìm việc làm. Bạn học cùng lớp phần lớn không ai dám trêu chọc hắn, nữ sinh thấy hắn thì trốn thật xa, điều này cũng khiến tính cách Cố Vạn Bảo càng thêm ngang ngược, có cảm giác như thể hắn là đại ca của trường này.

Nghe thế Chu Tiểu Vân không khỏi lo lắng cho Lý Thiên Vũ, loại người này vừa nghe đã thấy không phải tốt lành gì, bây giờ vì mình Lý Thiên Vũ lại trêu chọc tới người như thế, thật không biết sau này sẽ mang tới bao nhiêu rắc rối nữa?

Lý Thiên Vũ âm thầm suy nghĩ, thấy ánh mắt quan tâm của Chu Tiểu Vân trong lòng tất nhiên là vô cùng dễ chịu: “Không cần lo lắng, binh tới tướng đỡ nước tới đất ngăn, trường học cũng không phải là nơi hắn có thể mặc sức làm càn.”

Cao Tòng Soái nghĩa khí vỗ vỗ vai Lý Thiên Vũ: “Lý Thiên Vũ. Nếu Cố Vạn Bảo dám tới tìm cậu gây sự, cứ nói với tớ, tớ sẽ tìm nhóm anh em tốt trước đây qua giúp, không tin không trị được hắn” nói giống như mình là đại ca xã hội đen không bằng.

Lý Thiên Vũ cười cười. Cảm thấy Cao Từ Soái có thể nói ra lời như vậy thật khiến người khác cảm động. Hai người từ trước tới nay không ít lần ầm ĩ, quan hệ cũng chưa nói là tốt. Từ chuyện này cũng có thể nhìn ra một điểm của Cao Từ Soái: rất trọng tình cảm.

Dương Phàm không nói gì, chỉ cánh tay kéo tay Lý Thiên Vũ chặt một chút. Lý Thiên Vũ dùng sức gật gật đầu, cảm giác cuối cùng mình cũng có bạn tốt đáng giá kết bạn. Lôi Hoành Tường thấy mọi người đều tỏ thái độ. Mình không nói câu gì thật áy náy, vội vã thề thốt nói nếu có chuyện gì, mình tuyệt đối không khoanh tay đứng nhìn.

Chu Tiểu Vân bị mấy tên con trai đùa giỡn nở nụ cười, đúng là đoạn phim truyền hình cẩu huyết! Một đoạn nhạc đệm qua đi.

Đương nhiên toàn bộ hành trình mấy nam sinh đều đi cùng nhau. Cuối cùng Lý Thiên Vũ không cần tốn sức suy nghĩ tìm lý do, trong lòng thực sự vui sướng.

Chu Tiểu Vân hiếm khi hòa nhã với Lý Thiên Vũ khiến cậu cảm thấy hôm nay thực sự là một ngày hạnh phúc. Buổi trưa mọi người ăn hơn một nửa đồ ăn vặt mang theo. Một giờ trưa nhóm người Chu Tiểu Vân ra xe, ngồi trên xe đợi đến lúc về. Không ra sớm sợ không có chỗ trống mà ngồi.

Chu Tiểu Vân lại ngồi sát cửa sổ, trên đường về cười cười nói nói cùng mọi người xung quanh, tình trạng say xe nhẹ hơn rất nhiều. Xem ra uống thuốc không có tác dụng, nói chuyện phiếm mới là phương thuốc dân gian hữu dụng!

Chọn tập
Bình luận