Buổi tối ăn cơm Tưởng Tiêu Đan đi theo Chu Tiểu Vân.
Dương Phàm và Lý Thiên Vũ uống rượu cậu một chén tớ một chén, hai cô gái cũng uống một chút.
Đều là nam nữ trẻ tuổi, ở cùng một chỗ rất dễ hòa mình.
Tưởng Tiêu Đan không thua nam nhi tự nhiên làm cho Dương Phàm nảy sinh hảo cảm. Anh chàng liên tiếp nâng chén với Tưởng Tiêu Đan.
Hành vi ân cần và nhiệt tình lạ thường của Dương Phàm khiến cho Lý Thiên Vũ cùng Chu Tiểu Vân hiểu rõ tính cách cậu ta chú ý.
Hai người cùng có một ý nghĩ: Bao năm qua chưa thấy Dương Phàm biểu hiện ra hứng thú với một cô gái như thế, chẳng lẽ Dương Phàm thích mẫu người thẳng thắn trung tính như Tưởng Tiêu Đan? Ha ha! Rất muốn nhìn xem dáng vẻ nảy mầm xuân của Dương Phàm như thế nào nha!
Chu Tiểu Vân và Lý Thiên Vũ ăn ý liếc mắt nhìn nhau một cái.
Đêm đó, Dương Phàm uống nhiều rượu, nhưng vẫn kiên trì muốn cùng Lý Thiên Vũ đưa hai cô gái về ký túc xá
Tưởng Tiêu Đan len lén nói với Chu Tiểu Vân: “Dương Phàm hình như uống nhiều quá, đừng để họ đưa về, cậu bảo hai cậu ấy về trước đi.”
Chu Tiểu Vân quay đầu lại nhìn Dương Phàm, phát hiện ánh mắt cậu ta thỉnh thoảng nhìn về phía Tưởng Tiêu Đan.
Chu Tiểu Vân nín cười: “Không sao, để bọn họ đưa chúng ta về đi!”
Tưởng Tiêu Đan nhún nhún vai, không nói gì nữa.
Đưa mắt nhìn hai nữ sinh khi lên lầu, Lý Thiên Vũ cười xấu xa tới gần Dương Phàm: “Hi, người anh em, có phải thấy Tưởng Tiêu Đan không tồi không!”
Dương Phàm một mực phủ nhận: “Đâu có, đừng nói mò.”
Dương Phàm hồi tưởng lại nụ cười phóng khoáng của Tưởng Tiêu Đan trong lòng hơi khác thường, nhưng mặc kệ Lý Thiên Vũ nói gì anh quyết không thừa nhận. Xem ra, nam sinh gặp chuyện này độ ngại ngùng không kém con gái a.
Sau khi Chu Tiểu Vân và Tưởng Tiêu Đan về phòng, các cô gái khác dần dần đến.
Ngoài dự đoán mọi người Vu Giai cũng cầm một cái di động, hơn nữa còn là còn đắt tiền hơn cái của Tiền Đóa Đóa, đắc ý lấy ra khoe!
Tiền Đóa Đóa bị thua kém không cam lòng, nghĩ thầm qua một thời gian nữa chắc chắn phải đổi một cái khác tốt hơn.
Hoa Nhược Vũ hâm mộ nhìn di động trong tay Vu Giai: “Giai Giai, điện thoại của cậu là người nhà mua cho à?”
Vu Giai đắc ý ngẩng đầu: “Không phải đâu, là bạn trai mua cho tớ.”
Xôn xao!
Có nhiều nữ sinh vây lại, bảy miệng tám lưỡi hỏi: “Vu Giai, cậu có bạn trai lúc nào, sao không nói cho chúng tớ biết một tiếng a!”
Vu Giai mỉm cười ngọt ngào: “Quen khi nói chuyện trên QQ (1 công cụ chat của TQ như yahoo).”
Doãn Dao cảm thấy hứng thú hỏi: “Quen trên mạng à, đã gặp mặt chưa?”
Vu Giai liếc Doãn Dao: “Đương nhiên đã gặp mặt, lúc gần hết học kì đã thấy mặt. Anh ấy cũng học đại học ở thành phố này, cách trường chúng ta không quá xa đâu!”
Tiền Đóa Đóa mở to mắt: “Nói như vậy, các cậu mới nhận thức mấy tháng a, phát triển nhanh quá!”
Vu Giai nhún vai: “Chuẩn xác mà nói, ở trên mạng biết ba tháng sau thấy mặt đến giờ cũng sắp sáu tháng, đâu có nhanh, gần nửa năm rồi.”
Sau khi gặp mặt yêu nhau chưa tới ba tháng đã đưa cho Vu Giai di động đắt như vậy? Việc này nghe thế nào cũng cảm thấy lạ kỳ ha?
Chu Tiểu Vân và Tưởng Tiêu Đan hai mặt nhìn nhau, nghi ngờ không thôi.
Chỉ có Hoa Nhược Vũ cùng Liêu Thanh Thanh háo hức muốn xem di động, những nữ sinh khác đều tản ra.
Vu Giai không hề thấy việc này có chỗ nào không ổn, nói muốn dẫn bạn trai đến cho mọi người xem.
Hoa Nhược Vũ học theo Vu Giai lên mạng, đăng kí nick QQ, không có việc gì làm lại lên mạng chat chit, dần dần có vẻ ham mê quá.
Tiền Đóa Đóa thích mấy cái mới mẻ, tất nhiên muốn đi theo góp vui. Rất nhanh, cô cũng mê lên mạng, ở trong ký túc xá nói đến nói đi đều nói đến QQ. Theo lời cô, không có QQ không lên mạng nói chuyện phiếm quả là lạc hậu.
Hiển nhiên, Chu Tiểu Vân chính là giống người lạc đàn trong miệng cô ấy.
Một người vui không bằng mọi người vui luôn là tôn chỉ của Tiền Đóa Đóa, tìm mọi cách kéo Chu Tiểu Vân tiệm net ra ngoài trường. Hai
Hai hào một tiếng không hề đắt, trong phạm vi thừa nhận của sinh viên, mười mấy cái máy tính không có chỗ trống, sinh ý rất tốt.
Vu Giai nói, tiệm net này chưa phải đông nhất. Cách xa một ít ven đường có một nhà quy mô lớn hơn mới gọi là đông. Nhiều nam sinh thức trắng đêm chạy đến tiệm net lên mạng.
Chu Tiểu Vân bị sặc và khó chịu vì căn phòng đầy mùi thuốc lá, không hiểu sao có nhiều nam sinh lúc lên mạng thích hút thuốc vậy.
Ông chủ rất biết cách buôn bán, còn bày một quầy nhỏ bán quà vặt kiêm bán thuốc, đồ uống, kẹo cao su các loại .
Lên mạng khát mua đồ uống uống, đói bụng cạnh cửa có tiệm cơm có thể gọi mang sang, mệt mỏi mua gói thuốc lá hút, chẳng trách nam sinh có thể ở đây cả ngày!
Vu Giai vừa đến thứ bảy sẽ ra đây cả buổi sáng, là người thích lên mạng nhất trong nhóm.
Hôm nay cả tiệm net chỉ còn hai máy trống, Vu Giai và Tiền Đóa Đóa mỗi người một máy.
Hoa Nhược Vũ nhét chung một chỗ với Vu Giai, Chu Tiểu Vân bị bắt ngồi bên cạnh Tiền Đóa Đóa nhìn cô ấy nói chuyện phiếm.
QQ của Vu Giai là “Phấn hồng giai nhân”, của Tiền Đóa Đóa là “Hoa hồng sa mạc”. Chu Tiểu Vân nhìn xong cười không ngừng, hỏi QQ của Hoa Nhược Vũ.
Hoa Nhược Vũ đắc ý nói: “QQ của hai cô ấy quá tục, cái của tớ rất dễ nghe, là ‘Tiểu Vũ Sa Sa’ (hạt mưa nhỏ). Nè, cậu cười gì thế!”
Chu Tiểu Vân cười nửa ngày rốt cuộc dừng lại, còn chê của người ta tục khí, cũng mệt Hoa Nhược Vũ không biết xấu hổ nói ra.
Tiền Đóa Đóa kích động muốn đăng kí nick QQ cho Chu Tiểu Vân, thúc giục cô nghĩ tên cho mình.
Cả hai kiếp Chu Tiểu Vân không tiếp xúc nhiều với máy vi tính, không biết lắm về QQ. Chỉ biết đây là một công cụ chat, cơ bản lên mạng đều có nick QQ.
Vu Giai mở QQ của mình cho Chu Tiểu Vân xem: “Nhìn đi, tớ lập QQ sớm nhất, chỉ có năm chữ số. Giờ các cậu đăng ký đều là tám chữ số.”
Chu Tiểu Vân không hiểu năm chữ số và tám chữ số có gì khác nhau.
Cô đang vắt hết óc nghĩ tên cho mình, gọi là gì nhỉ?
Hoa Nhược Vũ nghĩ hộ nói: “Tên của cậu không phải có chữ vân sao? Lấy tên ‘Bạch Vân Phiêu Phiêu (Mây trắng nhẹ nhàng)’ được rồi.”
Chu Tiểu Vân lắc đầu như trống bỏi.
Tiền Đóa Đóa nói chen vào: “Hay gọi “Nhất Đóa Bạch Vân’ (một đám mây trắng)?”
Lần này, ngay cả Vu Giai đều không tán thành, nói cái tên này quá tầm thường.
Tên trên mạng mà phải đặc biệt một tí, làm cho người ta vừa nhìn là có thể nhớ kỹ .
Chu Tiểu Vân suy nghĩ một chút nói: “Kêu ‘Hiểu Mộng Hồ Điệp’ đi!”
Trang Sinh nằm mơ hóa bướm! Ai biết Trang Chu ở trong mộng biến thành bướm hay là bướm ở trong mộng biến thành Trang Chu đây.
Ba người đều khen tên này hay.
Tiền Đóa Đóa chỉ đạo Chu Tiểu Vân lên mạng, bảo cô thêm mấy người trong ký túc thành bạn bè.
Nửa ngày sau, cuối cùng cô cũng học xong cách sử dụng QQ.
Sau đó, mỗi khi có người kéo Chu Tiểu Vân lên mạng, cô cũng đi theo, tin tức trên mạng rất phong phú. Không có hứng thú với chat, cô lướt web, cảm thấy phương pháp giết thời gian này không tồi.