Chu Tiểu Vân nhàn nhạt hỏi: “Bình thường anh vẫn gọi người ta là Tiểu Dung, sao trong điện thoại khách sáo vậy.”
Lý Thiên Vũ toát mồ hôi: “Tiểu Vân, em đừng hiểu lầm! Ở công ty mấy người bọn anh là một tổ, thường làm việc tăng ca chung một chỗ, toàn thanh niên, khó tránh khỏi xưng hô tùy ý hơn. Tuyệt đối không phải một mình anh gọi, mọi người đều gọi thế anh mới dám gọi, không có ý gì khác, thực sự!”
Kỳ thực, ở công ty, chuyện này rất bình thường, làm chung với nhau, lúc xưng hô không thể lần nào cũng gọi cả tên lẫn họ. Chẳng qua, tình cờ bị Chu Tiểu Vân nghe thấy? Cái này gọi là vô xảo bất thành thư*!
(*) vô xảo bất thành thư: Ý so sánh, chuyện vừa khéo. Câu này bắt nguồn từ một sự tương truyền, lúc Thi Nại Am viết [Truyện Thủy Hử], đang không biết phải viết đoạn Võ Tòng đánh hổ thế nào thì tình cờ thấy anh hàng xóm say rượu đánh nhau với con chó. Nhờ quan sát toàn bộ quá trình ông mới có thể viết được mẩu chuyện Võ Tòng đánh hổ một cách chi tiết. Sau rồi khi trò chuyện, ông đã nói: “Thực là vô xảo bất thành thư!” (theo baidu). Nguồn: https://scimeantap.wordpress.com/2012/02/19/sci-v%E1%BB%A5-an-th%E1%BB%A9-nam-ch%C6%B0%C6%A1ng-24/
Chu Tiểu Vân thực ra không quan tâm quá mức. Nhưng ban nãy Lý Thiên Vũ níu chặt chuyện Phương Nam không buông, cô tất nhiên muốn bánh ít đi, bánh quy lại. Cuối cùng, anh ấy cũng nếm trải cảm giác là người vô tội rồi!
Lý Thiên Vũ giải thích nửa ngày, đợi thấy khóe miệng Chu Tiểu Vân lộ ra ý cười mới biết mình bị trêu. Anh không khách khí dùng “hành động” trừng phạt cô một hồi, đến khi cô liên tục cầu xin tha thứ mới thôi.
Tưởng Tiêu Đan gọi tới kêu Chu Tiểu Vân cuối tuần cùng đi xem nhà. Chu Tiểu Vân vui vẻ đồng ý.
Cô còn hỏi Lý Thiên Vũ có thời gian không, anh rất muốn đi mà phải tăng ca nên đành phải đi cùng Tưởng Tiêu Đan và Dương Phàm.
Nhà là nhà trong tương lai, tức là còn đang xây, đợi thêm một năm rưỡi nữa mới bàn giao, sau đó còn trang hoàng toàn bộ.
Chu Tiểu Vân hỏi Tưởng Tiêu Đan: “Mua nhà này phải chờ thời gian rất dài mới giao chìa khóa, chẳng phải không chờ nổi bé con sinh ra à?”
Tưởng Tiêu Đan than thở: “Ai bảo không phải chứ! Tớ cũng muốn mua nhà sẵn, đáng tiếc sẵn có quá ít. Giờ khắp nơi đều bán nhà thô.”
Dương Phàm đồng ý: “Cứ yên tâm mua ở tiểu khu này đi! Tiểu khu này do công ty đầu tư của bọn tớ khai phá, lúc đó tớ còn tham dự vẽ thiết kế, hoàn cảnh và chất lượng đều rất tốt.”
Chu Tiểu Vân nảy sinh hứng thú, tỉ mỉ hỏi mấy câu.
Tưởng Tiêu Đan vừa cười vừa nói: “Tiểu Vân, nếu không, chúng ta mua cùng tầng nhé! Nhà đối diện nhau, vậy càng tốt!”
Chu Tiểu Vân lập tức hành động, hỏi qua giá phòng, trong lòng tính toán một chút. Có lẽ vẫn phải vay một ít. Nếu thanh toán một lần, tạm thời họ chưa có nhiều tiền đến vậy.
Nếu tính tiền tiết kiệm, cô và Lý Thiên Vũ hai năm qua để dành cũng gần đủ. Dù sao không phải lấy ngay, đợi một năm rưỡi nữa, tiết kiệm thêm ít tiền dùng để trang hoàng nhà cửa. Nhưng hôm nay Lý Thiên Vũ không đến, chuyện lớn như vậy cần bàn với anh.
Tưởng Tiêu Đan dặn: “Tiểu Vân, cậu và Lý Thiên Vũ bàn bạc đi! Tớ với Dương Phàm vốn định mua, cậu phải quyết định nhanh một chút, nếu không, qua một thời gian nữa chưa chắc đã mua được cùng một tầng.”
Chu Tiểu Vân gật gật đầu. Nói đến cũng lạ, nhà đầu tư không ngừng mở dự án mới, không biết sao có quá nhiều người mua nhà, có khi còn rơi vào tình trạng khan hiếm hàng. Mua nhà còn phải tranh nhau mua, thực sự là…
Thấy sắc trời đã trễ, Chu Tiểu Vân tạm biệt Tưởng Tiêu Đan và Dương Phàm, chuẩn bị về nhà.
Giờ Tưởng Tiêu Đan rất ít ăn cơm ở ngoài, Dương Phàm kiên trì muốn làm đại tiệc đầy đủ dinh dưỡng ở nhà cho cô ăn. Quả là người phụ nữ hạnh phúc!
Chu Tiểu Vân bỗng nhiên nảy ra ý định đến công ty Lý Thiên Vũ xem. Hai năm rưỡi qua, cô chưa từng đến công ty anh! Ý định một khi đã nảy sinh thì không thể kìm nén.
Có nên báo trước cho Lý Thiên Vũ một tiếng không? Ừm, thôi đi, cho anh ấy một niềm vui bất ngờ!
Chu Tiểu Vân kích động về nhà, trong nhà vừa vặn có canh xương hôm qua đã hầm sẵn, thả thêm ít gạo, nấu thành nửa nồi cháo, múc vào cặp lồng giữ nhiệt.
Không phải Lý Thiên Vũ đang tăng ca à? Chi bằng cô mang cơm cho anh ấy!
Chu Tiểu Vân kiên quyết không thừa nhận mình rất muốn trông thấy cô gái Mẫn Dung kia, càng không muốn thừa nhận hành động của mình thật ra có ý tuyên cáo chủ quyền, bảo vệ bạn trai. Thực chất, phần lớn là ý sau!
Dù sao, cô rất muốn đi một vòng, lộ diện trước mặt các đồng nghiệp của Lý Thiên Vũ.
Ngồi xe đến bên ngoài công ty anh, Chu Tiểu Vân gọi điện cho anh.
Lý Thiên Vũ nhận được điện thoại của cô, rất cao hứng: “Tiểu Vân, sao em gọi cho anh? Anh còn ít việc, chút nữa mới làm xong!”
Chu Tiểu Vân cười nói: “Em biết! Vì thế, em mang cơm tối đến cho anh đây. Em đang ở bên ngoài công ty anh này!”
Lý Thiên Vũ vừa mừng vừa sợ: “Thật à, để anh xuống đón em!”
Chu Tiểu Vân nói: “Không cần, để em vào! Anh yên tâm làm việc đi, anh ở tầng mấy? Em không nhớ!” Tòa nhà cao tầng làm người ta hoa mắt, không biết Lý Thiên Vũ làm ở tầng nào!
Lý Thiên Vũ cười rạng rỡ: “Anh ở tầng bảy, em đi thang máy lên. Anh chờ em ở cửa thang máy!”
Chu Tiểu Vân đáp một tiếng, cúp điện thoại.
Đến lầu bảy, cửa thang máy mở ra, cô đã nhìn thấy Lý Thiên Vũ đứng đó chờ cô!
Lý Thiên Vũ nhận lấy cặp lồng giữ nhiệt trong tay Chu Tiểu Vân, cười nói: “Thật là bất ngờ, hôm nay nghĩ thế nào mà đến đưa cơm cho anh vậy?”
Chu Tiểu Vân tất nhiên không nói ra ý định thật sự trong lòng mình, gắt giọng: “Chỉ muốn đưa cơm cho anh thôi! Hỏi nhiều làm chi, có phải không chào đón em đến không! Vậy em về.”
Cô giả vờ bỏ đi, Lý Thiên Vũ không để cho cô đi, kéo tay cô nói: “Chờ mong, chưa chắc mong chờ được chuyện tốt này đâu! Em đừng đi, nào, vào xem phòng làm việc lớn của bọn anh.”
Thế mới đúng ý mình! Chu Tiểu Vân mỉm cười để Lý Thiên Vũ kéo tay cô vào phòng làm việc lớn như lời anh nói.
Đây quả là một gian phòng lớn, giữa hai người dùng vách ngăn ra, hình thành một không gian nửa khép kín. Trên bàn mỗi người đều có máy vi tính, mặt bàn rất lộn xộn.
Có năm sáu cá nhân đang vùi đầu làm việc, xem ra đây là đồng nghiệp cùng tổ với Lý Thiên Vũ.
Thấy Lý Thiên Vũ ra ngoài một chuyến, kéo tay một cô gái đẹp tiến vào, tất cả mọi người cảm thấy hứng thú, ngừng việc trong tay.
Một người trẻ tuổi cắt đầu đinh trêu chọc nói: “Thiên Vũ, mỹ nữ này là ai?”
Biết rõ còn hỏi, thân mật như thế không phải là bạn gái thì là ai?
Lý Thiên Vũ cười nói: “Giới thiệu với mọi người, đây là bọn gái mình, cũng là vợ chưa cưới của mình. Tên là Chu Tiểu Vân!”
Ồ! Mọi người đều nở nụ cười.
Chu Tiểu Vân liếc mắt liền thấy cô gái cười mất tự nhiên nhất. Xem ra đó chính là người tên Mẫn Dung! Cô không dấu vết quan sát Mẫn Dung mấy lần, phát hiện cô ấy trang điểm nhẹ, mặc đồ công sở, rất có phong thái nữ tri thức, diện mạo không tệ. Xem ra, hoa đào của Lý Thiên Vũ cũng không ít! Trước đây là Thiệu Sắc Vi, giờ ở đây là Mẫn Dung, hừ, đều là cô gái ưu tú!
Nghĩ tới đây, Chu Tiểu Vân hơi híp mắt, ý chí chiến đấu ngẩng cao. Mặc kệ cô là ai, nếu dám mơ ước Lý Thiên Vũ của tôi, tôi nhất định không khách khí!