“Hôm nay tôi nói ra những điều này, không phải muốn nhận được lợi ích gì, hay là dùng cách thức nào để bản thân được nổi tiếng……
Tôi tin nhân quả, năm xưa là lỗi do tôi đã không kiềm chế được sự cám dỗ của cô ta, làm việc sai trái đi ngược với đạo đức, quả đắng bao nhiêu năm qua, tôi vẫn đang nếm trải.
Giờ đây nói những điều này ra thật hổ thẹn, một đại nam nhi được du học từ nước ngoài về như tôi, lại bị một người phụ nữ lừa dối xoay chuyển như vậy……nhưng tôi đã bị như vậy rồi, tôi không muốn có người khác giống tôi nữa, bị cô ta gạt, đùa giỡn, thậm chí, bị cô ta hãm hại!
Tôi trước giờ luôn nghĩ rằng, con người sống trên thế gian này, cần có một tấm lòng tốt, bất kể được sinh ra trong hoàn cảnh nào, giàu có hay không, đều nên giữ nguyên sự lương thiện, chứ không phải lúc nào cũng luôn ích kỷ tính kế hại người khác……”
Châu Trường Phát nói xong, nhìn vào ống kính đang hướng về ông ta, lộ nụ cười “nhẹ nhõm”.
Vân Khuynh xem hết toàn bộ diễn biến trong video, một bụng đầy sự phẫn nộ và kinh tởm.
Châu Trường Phát đã từng là thầy giáo của cô ta, vậy mà chịu nhận sự mua chuộc của Lục Gia, bịa đặt cái thứ mơ hồ làm xáo trộn cách nhìn của công chúng, làm ô nhục cô.
Đúng! Thật mơ hồ.
Sau khi đã bị hai lần giáo huấn, đám người Lục Gia quả thật ngoan hơn rất nhiều, không còn trực tiếp chỉ đích danh cô ta để mà tạt nước bẩn nữa, bọn họ đã biên chế cho Châu Trường Phát một vở kịch thật dài, nhưng lại không trực tiếp chỉ trích trên người cô ta!
Tiểu thư giàu có được học tại trường trung học Thập Tứ; Châu Trường Phát là thầy giáo năm đó đã dạy cô, cha mẹ lại đối xử với cô không tốt, yêu thiên vị đứa em gái nuôi, họ cô và họ của Châu Trường Phát được hợp lại làm tên cho cô con gái của Châu Trường Phát–Châu Vân; bởi vì “liên hôn làm ăn” mà kết hôn, hiện tại lại muốn kiện cáo người chồng của mình lên tòa, đòi bồi thường khoảng tiền lớn để ly dị!
– -những điều này chỗ nào đang đề cập đến Vân Khuynh chứ.
Châu Trường Phát cũng diễn rất tốt, tình tiết đầy cảm xúc, không hối hận đã mắc sai lầm, đường đường bị một nữ sinh dụ dỗ, bị nhận sự lừa dối về tình cảm dẫn đến thất hồn phách lạc, ảm đạm thương tang tất cả cảm xúc đều biểu hiện vô cùng lâm li bi đát!
Lúc Vân Khuynh xem những video này, thì đã có rất nhiều thông tin liên quan khác xuất hiện nữa rồi.
Những tin tức làm hao mòn ánh mắt của người đọc như vậy, nhanh chóng làm dấy lên làn sóng dư luận mới.
“Tự Nướ[email protected]ưu Năm” nói: thì ra Vân Khuynh là một con chó mưu đồ à? Thời học cấp ba đã dụ dỗ thầy giáo lên giường, lại còn sanh con gái ra không thăm không hỏi gì nữa? làm mới thêm quan điểm của tôi về cô ấy rồi!
“Sợ Lạnh Lại Sợ Nóng Nói” nói: không nói không được, đến con gái ruột của mình còn bỏ rơi, Vân Khuynh, trái tim cô chả lẽ lại làm bằng đá sao? Đứa bé còn nhỏ, lại bị buông rơi, chưa từng thấy người mẹ nào ác độc như cô, lại còn có ý muốn kiện cáo Lục Văn Bân nữa chứ? Không biết xấu hổ!
“Nếu Như” nói: đây là đang nói Vân Khuynh rồi? Nữ sinh này chắc chắn là Vân Khuynh rồi! Con đĩ! Cô ta sao có thể sống bình thường như vậy? Đúng là làm dơ bẩn cả thế giới!
“Em Không Phải Là Món Ăn Của Tôi” nói: có thể nói rằng chú này vẫn con điển trai đấy chứ? Từ nước ngoài học tiến sĩ về lại bị con tiểu tiện nhân hủy hoại, nhưng mà, ai còn trẻ mà không phạm sai lầm, một mình anh ta khổ cực nuôi sống đứa con gái nhỏ, anh ta thật sự là một người đàn ông tốt, có chị em nào muốn gã cho anh ta không? Nếu không thì tôi gã đó, cười thẹn.
“Tiểu Mơ Hồ” nói: thầy Châu không nêu rõ nữ sinh đó là ai, nhưng mà sa sút bao nhiêu năm nay, người mù cũng nhìn không ra là đang nói về Vân Khuynh! Vân Khuynh kiện Lục Văn Bân ly hôn, đó chính là cướp bắt cướp mà còn la làng, đây là tiết tấu đặc sắc của hai phu phụ cùng ngoại tình, nhưng nếu mà nói về Vân Khuynh tuổi còn nhỏ mà đã hiểm độc như vậy, bỗng nhiên cảm thấy Lục Thiếu có vẻ trọng tình hơn, ít ra anh ta trước giờ đều yêu thương Dương Liễu.
“Tôi Không Phải Thủy Quân” nói: tôi nào giờ không đứng bên phe của Vân Khuynh, bởi vì cô ta đã bỏ rơi ngay cả cha mẹ ruột mình, theo tôi thấy, cha mẹ đã cho mạng sống cho ta, bất kể đối xử với ta như thế nào, đều không sao cả, không thể vì cha mình thương yêu mình ít, mà trở nên độc ác vô tình!
Bây giờ biết được Vân Khuynh là người dụ dỗ thầy giáo cấp ba sinh con ra, tôi cũng đã hiểu ra rồi–đây là một loại cặn bã tận cùng vô đạo đức, cô ta làm bao nhiêu chuyện cũng không trách, cô ta như vậy đáng lý ra phải bị ngàn vạn dao róc thịt.
“Mộng Sẽ Biến” nói:……
– -những đều này, đều đứng về phía Lục Gia, đủ loại sỉ nhục, đủ loại mắng chửi Vân Khuynh, đa số đều là những thủy quân được Lục Gia thuê, cũng có một số thanh niên đáng ghét và giận dữ không biết sự thật và của những người già với quan niệm nghiêm túc hơn.
Cũng có một số dân mạng đứng về phía Vân Khuynh:
“Tôi Là Chiếc Lá” nói: cũng la câu nói đó–không tin thì ngước nhìn lên đi, ông trời sẽ không tha một ai, lần này nói nhiều lời tí, tôi tin Vân Khuynh!
“Liễu Như Thị” nói: tôi tin Vân Khuynh, ở đâu đào ra cái người là Châu Trường Phát nói là thầy giáo, lại còn ngủ với chính học sinh mình, vốn dĩ không phải là người tốt lành gì, lại là con bạc, nói không chừng là do thiếu nợ nên bị mua chuộc rồi.
Hơn nữa ông ta lại không có nêu nữ sinh đó là Vân Khuynh, tôi nghĩ ông ta cố tình nói một cách mơ hồ, để tát nước bẩn lên người Vân Khuynh đây mà! Đối với mục đích như vậy, thật ra không phải người đơn thuần, tôi càng tin rằng Vân Khuynh là vô tội!
“Ốm Thành Cây Trúc khô” nói: một người đàn ông già ác tâm nói chuyện mà các người vẫn tin à? Lại còn miệng luôn nhai rằng nữ sinh ấy chính là Vân Khuynh cơ chứ? Trí tưởng tượng phong phú ghê đó, Vân Khuynh, tôi tin cô, ủng hộ cô, mau xuất hiện đánh vào mặt họ đi!
“Người Đợi Yêu”: tin tức bị lộ ra là thật, đã được chứng thực rồi, Châu Trường Phát là tình nhân già của Vân Khuynh, con gái của ông ta là Vân Khuynh sinh ra, Vân Khuynh là con tiện tì không biết xấu hổ, loại người này phải bị đóng vào cây thập giá nhục nhã và bị thiêu sống mới được!
Có một số đứng ngoài lề sự náo nhiệt, nhưng vẫn kiên trì lập trường trung lập:
“Mười Bảy Phút No” nói: chuyện gì xảy ra? Tôi đợi tiêu hóa cái thời gian phát sóng này, vụ ly hôn của Lục Gia lại bị đảo ngược ra sự việc lớn đến như vậy? Hào môn quả nhiên thâm sâu thật, ai đúng ai sai ai thật đều nhìn không ra? Tôi đứng khách quan tí, ngồi đợi tình tiết đảo ngược bùng nổ mới nữa! Sẵn tiện, mặt dày làm cái quãng cáo nhỏ, cái bao tử lớn là tôi, tôi là bao tử lớn, chiều nay tôi còn có một bữa ăn nữa, ai muốn đến xem tôi ăn giao đấu lập kỷ lục mới không haha
“Tình Yêu Thủy Tinh” nói: tin vào luật pháp, ngồi đợi vụ án ly hôn của Vân Lục đưa ra tòa, ai thắng sẽ tin người đó.
“Tôi Chỉ Nhìn Và Nói” nói: trò chơi của người giàu đây, tùy tiện gây náo tí cũng có tin tức mới, ai biết thật giả? Xin đừng đứng nhìn nữa, có thời gian nên quan tâm chăm sóc trẻ nhỏ, người già neo độc, công tác khoa học và kháng chiến lão binh!
“Thập Toàn Chín Mỹ” nói: không đứng về phe nào cả, đợi chân tướng phút cuối……
Xem hết một số bình luận, Vân Khuynh nói với Hoắc Nhất Hàng: “Lục Gia đã học cách làm của chúng ta như kỳ trước, huy động dư luận đến công kích chúng ta.”
Hoắc Nhất Hàng giang tay ra, ôm Vân Khuynh vào lòng, anh ta hiểu rằng, sự việc như vậy, biểu hiện bên ngoài của cô ta tuy rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại rất khó chịu.
“Khuynh Khuynh, đừng sợ, có anh đây.”
“Anh thích nghe em gọi “chúng ta”!”
“Bất kể những người đó giở thủ đoạn gì, “chúng ta” đều sớm chuẩn bị sẵn rồi! Đừng gấp, hãy để cho những tin đồn ấy bay bổng tí, em đã từng nói, mong mỏi càng cao, thất vọng càng lớn, đợi họ nghĩ rằng đã thắng rồi, thì chính là lúc họ sẽ thua thê thảm!”
Vân Khuynh quay người nhìn Hoắc Nhất Hàng: “Ngô Lê đã chấp nhận đứng ra rồi sao?”
“Đương nhiên! Anh không bao giờ làm chuyện gì mà không nắm chắc chắn trong tay, anh muốn cô ta đứng ra, nếu như không, phải trả giá rất thậm tệ!” Hoắc Nhất Hàng nói: “huống chi, anh lại không ép cô ta làm chuyện gì khó khăn, chẳng qua chỉ là nhận diện lại tình cảm và đứa con gái ruột của mình thôi.”
Nghĩ đi nghĩ lại, anh bỗng giải thích thêm vài câu: “Ngô Lê vẫn chưa tốt nghiệp cấp ba đã rời khỏi trường rồi, sinh con giao cho Châu Trường Phát xong năm thứ hai, gã cho ông chồng hiện tại, sau khi kết hôn, nhanh chóng có thai, và xin nghỉ việc làm lương thấp, sau đó từ chức, trở thành người nữ chủ gia đình, cô ta bị mẹ chồng bất mãn tạo áp lực, lại bị ghánh nặng về con, anh em bên ngoại thì không có tranh chấp gì, chỉ là thường hay đến tận nhà cô ta mượn tiền……
Hôn nhân của cô ta đã sớm tan nát! Vả lại chồng hiện tại lại nuôi Tiểu Tam, cô ta vẫn chịu đựng không ly hôn, nhưng mà cô cũng có năng lực thật sớm để nuôi sống bản thân mình rồi……
Anh đàn áp công ty của chồng cô ta, nếu như cô ta có thể cứu lấy công ty của chồng cô ta, cô ta chính là ân nhân của nhà, sau này, địa vị trong nhà sẽ khác, anh cũng hứa sẽ đầu tư cho công ty gia đình cô ta năm mươi triệu, em nên biết rằng, cái công ty của bọn họ, không đáng giá đến mười triệu giá trị thị trường.”
“Năm mươi triệu à? Anh thật sự hào phóng quá!” Vân Khuynh trợn mắt nhìn Hoắc Nhất Hàng: “đó là tiền của anh.”
Cô ta đã nói qua, về các vấn đề chi phí để xử lý việc cô ta và Lục Văn Bân ly hôn đều do cô chi trả, bây giờ lại, cô ta cảm thấy Hoắc Nhất Hàng chi hơi nhiều tí, tại sao lại phải đầu tư đến năm mươi triệu cơ chứ? Lại là công ty nhỏ không đến mười triệu giá trị thị trường, vậy thì đầu tư mười triệu thôi, hay là hai triệu, nhiều lắm là ba triệu.
Đây không phải là vì cô ta xem trọng tiền bạc gì, chỉ là sau khi trải qua sóng gió hôn nhân với Lục Văn Bân xong, Vân Thị cũng sẽ bị nhận tổn thất không nhỏ, chờ đến khi cô trở lại thân phận tự do, chỉ cần tiếp tục làm cho Vân Thị càng phát triển càng lớn, đến lúc đó, cái cần mới là tiền!
Hoắc Nhất Hàng không tính là lấy tiền Vân Khuynh để giải quyết êm xui vụ việc này.
Trên thực tế, anh ta không có tính kế gì về kho vàng nhỏ của Vân Khuynh và Vân Thị, người khác không biết rằng, xuất thân là ông chủ của Hoắc Thị, anh ta biết rõ Hoắc Thị mạnh lớn đến cỡ nào, cho dù mười cái Vân Thị và mười cái Lục Thị cộng lại vẫn còn thua kém xa.
Hoắc Thị, là doanh nghiệp lớn ngàn tỷ thật thụ! Chủ yếu là do các công ty chi nhánh ở nước ngoài làm tốt việc phát triển công nghệ cao nhất.
Cho nên, Hoắc Nhất Hàng nghe Vân Khuynh nói vậy, đã hiểu lầm–anh nghĩ rằng Vân Khuynh đang đau xót tiền của anh.
“Khuynh Khuynh,”anh ta cúi đầu xuống, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm vào Vân Khuynh, mãn nguyện cười: “xem ra, anh phải cưới một người vợ hiền rồi, vẫn chưa gã cho anh, mà đã biết suy tính xót cho cái ví của anh rồi, hay là, chờ sau khi kết hôn xong, em sẽ làm bộ trưởng tài vụ cho nhà anh nha?”