“Mẹ chồng tốt của con, bây giờ cuối cùng mẹ cũng biết hậu quả của việc đắc tội con rồi? Đáng tiếc… trễ rồi! Hahaha~”
Bên ngoài, truyền lại tiếng cười đắc ý và độc ác của Dương Liễu, như là cây dao sắc bén, từng nhát từng nhát đâm nát hy vọng của Cao Thúy Lan!
Khi ăn mày dơ bẩn và thô bỉ xông vào cơ thể khô của bà, đột nhiên bà cảm thấy hối hận chưa từng có — Nếu bà không ngăn cản Vân Khuynh và con trai bà ly hôn, bà có phải sẽ không bị chuyện như hôm nay?
Tuy rằng bà không quá thích Vân Khuynh, nhưng sau khi Vân Khuynh và con trai bà kết hôn, cô đối với bà thật sự có tôn trọng qua, là sau khi Dương Liễu xuất hiện, bà vẫn luôn trực tiếp áp bức Vân Khuynh, Vân Khuynh mới lật mặt với bà và Lục gia.
Trước đây, bà tưởng là đuổi Vân Khuynh đi là đúng, bây giờ mới biết, để con mình cưới Dương Liễu, mới là sai lầm lớn nhất!
Đáng tiếc, tất cả, đều đã muộn rồi…
Suy nghĩ của Dương Liễu là, đợi những người đàn ông già mà người đàn ông xăm hình tìm đến đều chơi Cao Thúy Lan 1 lần rồi, cô sẽ lấy hình và video “bán” của Cao Thúy Lan để uy hiếp lại bà!
Tuy trong tay Cao Thúy Lan có thể không chỉ có những bức hình và video kia của cô, nhưng cô chắc chắn Cao Thúy Lan không dám lưỡng bại câu thương với cô.
Bởi vì kết quả của lưỡng bại câu thương là, danh tiếng của cô và Cao Thúy Lan đều bị hủy hoại, bị mọi người phỉ nhổ, mất đi tất cả!
Nhưng Dương Liễu vốn từ tầng lớp bần hèn bò lên, cô không sợ mất đi, với lại cô còn trẻ, nhiều nhất đi thành phố khác làm lại từ đầu, lại tìm đại gia khác thôi.
Nhưng Cao Thúy Lan không giống vậy, bà xuất thân cao quý, từ nhỏ đã là thiên kim tiểu thư kiêu ngạo, sau khi gả cho Lục Bác Dương càng trở thành người có thân phận cao quý hơn, nửa đời người của bà ta đều là cuộc sống cao cao tại thượng, bà ta không thể chịu nổi cảm giác bị người khác chà đạp và lăng nhục!
Chân trần không sợ mất giày, cuộc sống Dương Liễu có thể sống, Cao Thúy Lan không thể, đây là dấu hiệu Dương Liễu tất thắng.
Chỉ cần nắm điểm yếu của Cao Thúy Lan trong tay, cô sẽ có thể không chút kiêng kị tiếp tục làm đại thiếu phu nhân nhà họ Lục!
Không thể không nói, suy nghĩ của Dương Liễu thật đẹp, nhưng rất nhanh thôi, sự đẹp đẽ đó sẽ bị hủy hoại!
Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình sau lưng, Vân Khuynh, Hoắc Nhất Hàng bọn họ luôn ở mật thất chú ý đến động thái của Cao Thúy Lan và Dương Liễu, khi Dương Liễu lái xe đến cái hẻm dơ bẩn này, Vân Khuynh, Hoắc Nhất Hàng liền biết âm mưu của Dương Liễu.
Bọn họ không chút do dự nói tin đó với cảnh sát, cảnh sát diệt trừ kẻ xấu nhanh chóng xuất phát, rất nhanh liền bao vây cả con hẻm.
Mà bọn người Vân Khuynh đã lái xe qua, đậu ở bên đường con kịch hay!
“Em gái, em đoán, lần này, Cao Thúy Lan và Dương Liễu sẽ bị xui đến mức nào?” Giang Mạc Thần ngồi ở ghế sau, 1 bên nhàn nhạ bóc hạt dưa của bản thân, 1 bên hỏi Vân Khuynh ngồi ở ghế phụ.
“Không cần biết bọn họ xui đến mức nào, đều là hậu quả của việc làm việc xấu.” Vân Khuynh nói.
Cao Thúy Lan thích Dương Liễu như vậy, vì Dương Liễu mà luôn tìm cách hãm hại cô, bây giờ, ngược lại bị Dương Liễu dùng biện pháp man rợ này lăng nhục, không biết lúc này Cao Thúy Lan nghĩ gì?
Có hối hận hay không, vì Dương Liễu và đứa con không cùng huyết thống với Lục gia áp bức cô như vậy?
“Không cần biết xui đến mức nào, đều là bọn họ tự làm tự chịu!” Hoắc Nhất Hàng cũng thản nhiên nói 1 câu.
Chỉ cần nghĩ đến ngày hôm đó, anh xông vào bệnh viện Nông gia, thấy được cảnh đó — Vân Khuynh chỉ mặc bộ đồ rách nát miễn cưỡng có thể che đi những chỗ xấu hổ, trên mặt toàn là nước mắt, trong mắt chỉ có tuyệt vọng, trong lòng anh lạnh lẽo đến run rẩy.
Tối hôm qua, anh còn bị ác mộng, mơ thấy bản thân đến không kịp, sau đó… mồ hôi mồ kê đến bị dọa tỉnh!
Cao Thúy Lan dùng biện pháp hạ lưu như vậy đối với Vân Khuynh, không chỉ lần 1 lần 2, nhưng lần này, cuối cùng bà cũng bị Dương Liễu tính kế lại, bà ta nhất định có thể cảm nhận rõ ràng được cảm giác đau đến không muốn sống nữa?!
“Anh Nhất Hàng, anh có nói với cảnh sát, chặn sau hẻm trước, đừng để có người chạy thoát!” Giang Mạc Thần lại mắng: “Vì bà già đê tiện và con tiện nhân này, em bỏ ra không ít công sức, đừng để mọi chuyện em làm thành công cốc đó?”
Hoắc Nhất Hàng quay đầu lại, lạnh lùng lướt qua Giang Mạc Thần 1 cái: “Hạt dưa còn không thể chặn miệng cậu lại?”
Đương nhiên anh đã sớm nói rõ là, Cao Thúy Lan và Dương Liễu lần này không ai có thể chạy thoát, nếu Dương Liễu đủ thông minh, cũng sẽ mất đi thanh danh, nếu không đủ thông minh, thì xui xẻo cùng Cao Thúy Lan!
Cao Thúy Lan nhất định sẽ bị bắt tại hiện trường!
Trong hẻm, tất cả các tiệm kinh doanh da thịt đều hoang mang.
Người đàn ông xăm hình cũng nghe tin, gấp gáp tìm Dương Liễu: “Cảnh sát đến rồi, nhanh lên, đưa phế vật già của cô rời khỏi bằng cửa sau, nếu bị bắt được, thì cô tiêu đời! Nhớ lấy, cô thiếu tôi 500 vạn! Đợi tôi thoát thân, sẽ đến tìm cô!”
“Cái gì? Cảnh sát đến rồi? Tại sao cảnh sát lại đến vào lúc này.” Dương Liễu cũng gấp.
“Cô xui xẻo! Vừa đúng lúc cảnh sát đến tra! Chạy nhanh, trễ rồi thì sẽ không kịp nữa!” Người đàn ông xăm hình vừa nói xong, 1 đàn em của hắn chạy đến: “Đại ca, cửa sau cũng có cảnh sát, không chạy được nữa, em còn thấy rất nhiều ký giả đến, địa bàn của chúng ta, e là lần này sẽ bị bắt!”
“Mẹ nó! Vận khí không tốt!” Người đàn ông xăm hình cũng hoảng, hắn nghĩ 1 chút, kéo đàn em còn lại qua, nói: “Nhị đản, anh biết mày theo anh làm nghề này là vì gia đình khó khăn, mẹ bị ung thư phổi, em trai em gái còn đi học, anh nói với mày, nếu anh vào trong rồi, mày sẽ không còn tiền chữa bệnh cho mẹ mày, không có tiền cho em trai em gái mày ăn học, nhưng nếu hôm nay mày chịu giúp anh tội này, mẹ của mày anh phụ trách chữa bệnh cho, nếu mất anh lo tang lễ, em trai em gái mày anh sẽ cho tụi nó học đến đại học!”
Đàn em đó suy nghĩ 1 chút, cắn răng, nói: “Được, đại ca luôn nói được làm được, em chỉ là 1 cái mạng đê tiện, bán cho anh cũng cam tâm tình nguyện, đại ca nói, muốn em làm gì!”
Người đàn ông xăm hình vui mừng, lập tức nói: “Đợi lát cảnh sát vào đây, em nói tiệm là của em, anh giả làm khách, hàng, nhiều nhất phạt tiền tạm giam, khi được thả anh lập tức gửi tiền cho nhà em!”
“Được!” Đàn em đó gật đầu đồng ý.
Người đàn ông xăm hình lại nói với đàn em khác: “Tìm cho anh 1 bộ đồ công nhân!”
Dương Liễu thấy người đàn ông xăm hình đã an bài xong đường lui cho mình, bắt lấy tay hắn nói: “Anh Lão Hổ, em phải làm sao, ở đây có thể giấu người không? Cửa sau không được nữa, nhưng em không thể lộ mặt, em mới kết hôn, lộ mặt em liền tiêu đời!”
“Nếu ở đây có thể giấu người, tôi còn giả làm khách, hàng làm gì?” Người đàn ông xăm hình thoát không tay của Dương Liễu: “Tôi nói rồi, hôm nay cô xui, vận khí không tốt, đừng trách tôi! Nhưng tiền kia vẫn phải trả cho tôi như cũ, địa bàn này cũng tôi không còn nữa, vẫn có thể làm lại từ đầu.”
Dương Liễu đổ mồ hôi lạnh, sao cô biết cảnh sát kiếm ngày hôm nay để dẹp, loạn chứ?
Nhưng bây giờ phải làm sao? Cảnh sát mà vào, hỏi thân phận từng người, thân phận của cô không thể là người phục vụ của tiệm, vậy chỉ có thể là tiểu thư thôi, lão phu nhân Lục gia Cao Thúy Lan và đại thiếu phu nhân cùng làm tiểu thư? Người ngu cũng không tin!
Cộng thêm lúc nãy đàn em đó nói, còn có rất nhiều ký giả đến, nếu bị chụp được mặt, danh tiếng của cô cũng bị hủy hoại!
Sao đây sao đây?
Dương Liễu càng gấp càng lo lắng, sắc mặt cũng càng trắng bệch.
Đàn em của người đàn ông xăm hình đem 1 bộ đồ rách nát đến, người đàn ông xăm hình thay xong đồ, vừa chuẩn bị đi, nhìn thấy bộ dạng bất lực của Dương Liễu, lướt mắt nhìn qua đàn em lúc nãy đáp ứng chịu tội dùm hắn, lại có ý mới.
Hắn nói với Dương Liễu: “Liễu Liễu, tôi có biện pháp khiến cô không quá khó xử, có muốn nghe không.”
“Anh nói, anh nói nhanh.” Dương Liễu nghe thấy có hy vọng, không đợi được hỏi người đàn ông xăm hình.
“Đàn em của tôi lần này vào, chắc là sẽ bị phán rất nhiều năm, nếu cô nguyện ý mua nhà cho mẹ của nó ở Vinh Thành, đem em trai em gái của nó lên Vinh Thành học đại học, để họ nửa đời sau đều sống ở thành phố, lúc nào cũng có thể vào thăm tù… cô có thể hỏi đàn em này của tôi, có nguyện ý nói nguyên nhân các người ở đây là bị bắt cóc không.”
Mắt Dương Liễu lập tức phát sáng.
Đúng! Chỉ cần nói nguyên nhân cô và Cao Thúy Lan ở đây là bị bắt cóc, mà cô bởi vì cảnh sát đến rồi vẫn chưa bị xâm hại, nhưng Cao Thúy Lan đã bị luân cưỡng, hiệu quả hôm nay cần có thể đạt được, mà cô có thể vô tội mà thoát thân!
Nghĩ đến đây, cô gấp gáp nói với đàn em đó: “Anh em, anh giúp tôi 1 lần, tôi bảo đảm mẹ anh 1 ngày sống ở trên đời sẽ sống cuộc sống của người thượng lưu, em trai em gái được đối đãi như người giàu có, không khác gì thiên kim tiểu thư, tôi còn mời luật sư tốt nhất cho anh, để anh giảm bớt năm tù!”
Đàn em nhìn người đàn ông xăm hình 1 cái, thấy hắn gật đầu, mới đáp ứng: “Được! Cô là bạn của đại ca, tôi tin cô, nhưng nếu cô không làm như những gì cô nói, tôi ở trong tù, lúc nào cũng có thể tìm cảnh sát để tố cáo cô!”
“Anh yên tâm, tôi nhất định cho mẹ và em trai em gái anh hưởng phúc.” Dương Liễu để 3 ngón tay lên thề.
Chính lúc này, cảnh sát đã xông vào.
Dương Liễu lập tức để đàn em đó bắt lấy cổ mình, mà cô lại làm bộ dạng muốn chạy ra ngoài: “Cứu tôi, nhanh cứu tôi!”
“Thả con tim ra!” Cảnh sát đầu tiên xông vào chĩa súng đen về phía đàn em đó: “Lập tức thả con tim, nếu không bắn!”
Đàn em đó lập tức thả Dương Liễu ra.
Dương Liễu xông qua phía cảnh sát, “hoang mang” nói: “Tôi là đại thiếu phu nhân Lục gia Dương Liễu, tôi bị bọn họ bắt cóc đến đây, bọn họ muốn tôi làm chuyện đó, mẹ chồng tôi cũng bị bắt, mang đến căn phòng phía trên rồi, nhanh đi cứu bà ấy!”
Cảnh sát vừa nghe thân phận của con tin, nhanh chóng nói với người sau: “Nhanh! Lên lầu cứu người!”
Trong hẻm rất loạn, không chặn được ký giả nhân hỗn loạn mà xông vào, lúc này, đã có ký giả chụp được chính diện mặt của Dương Liễu, ký giả rất nhạy cảm đối với tin tức mới và những nhân vật xuất hiện trên tin mới gần đây, chỉ cần nhìn Dương Liễu 1 cái, liền nhận ra cô, còn có 1 người la lên: “Trời ơi, đó là đại thiếu phu nhân Lục gia, Lục gia vừa phá sản, đại thiếu phu nhân Lục gia liền đến đây làm, bị bắt tại trận, đây là tin giật gân, tôi phát hiện trước, các người không giành với tôi…”