Bước vào trong căn phòng đã đặt trước, bên trong quả nhiên có một chàng trai trẻ đang ngồi.
Cậu ta mặc toàn thân màu đen, trên đầu đội mũ lưỡi trai, áp thấp mũ trên đầu và đeo khẩu trang màu đen, trên tay cầm một chiếc máy ảnh kỹ thuật số chuyên nghiệp, như một tay săn ảnh tiêu chuẩn.
Cao Thuý Lan mang theo một túi tiền lớn, đã đủ mệt và nhanh chóng bước đến và đặt tiền mặt bên cạnh ghế sau đó tự ngồi xuống.
“Tôi phải kiểm tra hàng hoá trước!” Bà ta nói: “ Ngươi cho tôi xem một bức ảnh mặt trước trước!”
“Không thành vấn đề!” Người đàn ông đưa tay ra: “Lấy 100.000 đặt trên bàn!”
Cao Thuý Lan lấy ra chồng tiền mặt 100.000 đặt trên bàn và đẩy đến trước mặt người đàn ông.
Người đàn ông từ bên trong lấy ra một tấm ngẫu nhiên, kiểm tra nó và cười, lấy ra một phong bì lớn và rút ra một tấm đặt lên bàn, đẩy qua cho Cao Thuý Lan.
Cao Thuý Lan không thể chờ đợi và cầm nó lên nhìn, nét mặt chìm xuống: “Con tiện nhân chết tiệt! Quả nhiên là cô ta!”
Người phụ nữ trong bức ảnh là vợ mới cưới của Lục Văn Bân, Dương Liễu. Nơi cô ta nằm dường như là một căn phòng Vip của quán bar. Mặc một chiếc áo cực kỳ táo bạo với một màn che, phần thân trên lồi ra và hình tam giác phần thân dưới nhìn thấy rất rõ. Rõ ràng là không mặc gì, có hai người đàn ông ngoại quốc nằm cạnh, một trong số họ đã đặt tay lên đùi trắng nõn của cô ta, dường như sẵn sàng chạm vào mọi thứ.
Ở góc độ này, tư thế hoà trộn vào nhau, tìm không ra dấu vết của photoshop.
Cao Thuý Lan nhìn thấy những hình ảnh này, đột nhiên nét mặt ủ rũ, đó rõ ràng là một cảnh quay lén khi Dương Liễu cùng hai người đàn ông ngoại quốc làm tình.
Ăn mặc ít như vậy, biểu cảm rất cởi mở, đơn giản thật sự là cho con trai bà đội mũ xanh rồi!
“Tôi biết ngay là con tiện nhân này rõ ràng không ngây thơ như vẻ ngoài của nó, có thể tính toán độc ác với Vân Khuynh như vậy, cô ta rõ ràng là một con đĩ! Nhưng trước đó tôi còn nghĩ rằng cô ta là một người tốt, còn giúp con trai làm thế nào để gả con cô ta vào. Xem ra giờ đây thật sự là một sai lầm lớn!”
“Đúng rồi, sáng hôm đó tôi đã ngửi thấy mùi cơ thể của cô ta, chắc chắn là lại chơi đàn ông bên ngoài, còn lừa tôi là đi với con trai tôi. Con trai tôi cũng rất ngu ngốc, thậm chí còn bao che cho cô ta, bây giờ nghĩ lại, mùi hương nồng nặc như vậy thì đâu chỉ làm qua với một người đàn ông?”
Cao Thuý Lan cũng tức đến nổi điên, những câu nói này đã nói ra trước mặt người lạ.
Người đàn ông chỉ mỉm cười và nói: “Xem ra, Cao phu nhân đã hài lòng với bức ảnh này rồi?”
“Tôi hài lòng? Hơ! Tôi tức đến muốn đến gặp con tiện nhân đó để đập nó!” Nói đến đây, Cao Thuý Lan dường như nghĩ ra một điều gì đó đặc biệt quan trọng: “Hình ảnh con tiểu nhân này là khi đang ở nước ngoài đã bắt đầu chơi bời đàn ông bên ngoài rồi, vậy đứa con mà cô ta sinh…cũng không phải là đứa con hoang chứ!”
Kiểu nghi ngờ này, khiến Cao Thuý Lan nổi điên, nếu không phải là đôi chân của bà mất cảm giác, nói không chừng bà ta có thể đứng lên khỏi ghế.
Dương Liễu bắt đầu có mối quan hệ tốt với Lục Văn Bân, vì thế Lục Văn Bân đồng ý vì cô ta sẵn sàng giả vờ kết hôn với Vân Khuynh. Nhưng sau này, sự nhiệt tình của anh ta dành cho Dương Liễu của giảm đi rất nhiều, cho đến bây giờ càng cảm thấy cô ta phiền phức rồi.
Có thể cưới vào Lục gia, trách nhiệm lớn nhất của cô ta chính là sinh đứa con cho Lục gia.
Nếu như đứa con này không phải dòng màu của Lục gia…
Vừa nghĩ đến đây, Cao Thuý Lan có chút lo lắng, lập tức nói người người đàn ông: “Hình đâu! Còn không? Lấy hết ra cho tôi!”
“Còn! Đương nhiên là còn! Chỉ một bức ảnh này không bao gồm tất cả, tôi cũng không có tâm trạng đến đây tìm Cao phu nhân bán lấy tiền, chỉ là” Người đàn ông ngừng lại và cười một chút nói: “Tôi đã tăng giá! Lộ bán thân 100.000 một tấm, lộ toàn thân 200.000 một tấm, lên giường thì tính theo đầu người, một người 100.000, hai người 200.000, ba người 300.000, vượt giới hạn 500.000. Ngoài ra, còn có một đoạn video nhỏ, giá 500.000!
Đơn giản là ngồi ra giá, hoặc tăng gấp đôi.
Cao Thuý Lan có chút do dự, bà ta cũng sợ rằng hình ảnh trong tay người đàn ông quá nhiều, khiến cho tiền riêng của bà ta dần cạn kiệt. Nhưng người đàn ông này dường như muốn lấy hết số tiền riêng của bà ta.
“Ngươi làm ăn kiểu vậy là không được rồi, dù là tăng giá nhưng làm thế nào có thể tăng gấp đôi? Ngươi làm như vậy, không sợ rằng sau chuyện này tôi sẽ gây rắc rối cho ngươi sao?” Cao Thuý Lan rất muốn những tấm ảnh đó và video, nhưng lại không muốn ra nhiều tiền như vậy nên cố tình hạ giọng và có ý đe doạ.
Người đàn ông không sợ chút nào: “Cao phu nhân, bà là người biết điều, những người săn ảnh như chúng tôi không phải là chỉ vì số tiền đó sao? Trong ngành này, tôi là người chuyên nghiệp, những gì tôi chụp là những gì bà muốn. Giá tiền đương nhiên sẽ cao, vì những bức ảnh này, đứa con dâu ngoan của bà đã ở nước ngoài bao lâu thì tôi cũng đã ở bao lâu. Thời gian và chi phí này cộng vào thì cũng là một số tiền lớn, nhưng là vì kinh doanh nên những khoảng đắt tiền thì luôn có giá của nó.
Chẳng lẽ, bà không muốn biết Dương Liễu rốt cuộc đã ngủ cùng bao nhiêu người đàn ông? Chẳng lẽ bà không muốn biết, đứa cháu của bà có phải là dòng máu của bà không? Chẳng lẽ bà không muốn biết sự thật, không muốn lấy những chứng cứ này để đi dạy cho người phụ nữ đó một bài học?
Bên cạnh đó, bà cũng không phải là người không có tiền, Lục gia có gia tài lớn như vậy, nghe nói rằng con trai bà cũng sẽ ra ngoài mở công ty mới. Tiền của bà sau này chỉ có thể dùng không hết, chi ra một ít để đổi lấy sự thật sau đó quét rác trong nhà ra ngoài cửa, đổi lấy sự yên tỉnh mới là điều quan trọng nhất, phải không?”
Lời nói của người đàn ông, mỗi câu đều nói đúng ý trong lòng của Cao Thuý Lan.
Bà ta trải lòng và nói: “Được! Tôi có thể cho ngươi một số tiền, nhưng số tiền tôi mang hôm nay chỉ hơn 3.000.000, đây là tổng số tiền riêng của tôi rồi? Nhiều hơn, tôi không có, ngươi lấy hết số tiền này và đưa hình ảnh, video cho tôi!”
“3.000.000?” Người đàn ông ngập ngừng nói: “Những thứ của hôm có giá trị hơn 5.000.000! Nhưng mà…kệ đi, hôm nay tôi tâm trạng tốt, một số bức ảnh xem như tôi tặng!”
Nói đến đây, anh ta đứng dậy, lấy 100.000 tiền mặt trên bàn, đánh vòng sang bên kia và đặt tiền vào trong túi của Cao Thuý Lan, sau đó kiểm tra tiền trong toàn bộ túi và cầm nó trên tay.
Sau khi xác nhận chính xác, anh ta đưa phong bì lớn và máy ảnh đều đưa cho Cao Thuý Lan.
“Cao phu nhân, hình ảnh và video ở trong đây, bà từ từ thưởng thức nó ở đây hoặc mang trở về nhà thưởng thức?”
“Tôi xem trước đã.” Cao Thuý Lan nói và xé phong bì ra.
Bên trong có hai hoặc ba mươi bức ảnh, mỗi tấm đều rất khiến bà cảm thấy thật khó coi, có vài tấm là hình ảnh Dương Liễu đang “vận động” với người đàn ông khác, thậm chí cả tư thế thân mật giữa nam và nữ đều chụp rất rõ ràng.
Đặc biệt một số ít, bụng của Dương Liễu rõ ràng là phình ra, đó là sự việc sau khi mang thai tầm 3 tháng!
“Tiện nhân, tiện nhân!” Cao Thuý Lan nắm những bức ảnh kinh tởm đó, chửi rũa dã man: “Tôi muốn giết con tiện nhân này, thậm chí dám làm ra những điều mất mặt như vậy, đội mũ xanh cho con trai tôi, ô nhiễm dòng máu của Lục gia, tôi muốn giết cô ta, giết cô ta!”
Cao Thuý Lan gầm gừ hai ba câu và cầm máy ảnh lên xem video. Sau khi mở ra, hình ảnh nam nữ đang vận động dữ dội xuất hiện, không chỉ một người. Dương Liễu hợp tác rất tích cực, khuôn mặt đầy thích thú và hưởng thụ!
Và ngay lúc này Dương Liễu rõ ràng đang mang thai.
Người đàn ông trong video vừa nỗ lực chịch Dương Liễu, vừa cười và hỏi đứa con trong bụng là của ai.
Cô ta trả lời: “Ai biết đâu? Chân tôi luôn mở ra, những người muốn làm tình với tôi thì xếp hàng đến đây. Đâu biết rằng anh yêu nào quá mạnh đã trồng nên hạt giống này? Nhưng mà, tôi lập tức phải về nước kết hôn rồi, đứa con này tất nhiên chỉ là thể là con của chồng sắp cưới của tôi….”
Nghe câu nói này, Cao Thuý Lan gần như tức đến muốn đập nát máy ảnh.
Thì ra, những nghi ngờ của bà là chính xác, đứa con đó không phải là của con trai bà. Mà là của người đàn ông hoang dã nào bên ngoài!
Nhưng trong những năm qua, luôn chăm sóc chu đáo cho đứa trẻ, ngay khi đứa trẻ đó được sinh ra, bà ta cũng rất hào hứng!
Dương Liễu chết tiệt, kẻ dối trá chết tiệt!
Cao Thuý Lan không thể chịu đựng được, lấy hết số ảnh trên bàn nhét vào trong túi của mình, tay siết chặt máy ảnh, bà ta phải đi tính sổ với Dương Liễu, muốn xé bộ mặt dối trá của Dương Liễu, sẽ đuổi cổ Dương Liễu và đứa con hoang mà cô ta sinh ta!
Người đàn ông bán bức ảnh và video nhìn thấy Cao Thuý Lan rời đi thì mới cởi khẩu trang trên mặt xuống, sau đó thở một hơi dài và phục hồi giọng nói bình thường của mình: “Ây da, loại công việc này thật sự rất mệt, xém chút nữa là ngợp chết bổn thiếu gia!”
Khuôn mặt đẹp trai đi đến đâu cũng có thể nghe thấy tiếng kêu hét, người mà táo bạo điên rồ chịu chơi của Giang gia, Giang Mạc Thần.
Ngay lúc này, anh ta đi sang một bên và gõ vào vách ngăn: “Đứa em gái ngoan của tôi, em rễ tốt của tôi, có thể ra ngoài rồi!”
Vách ngăn này bị đẩy ra hai bên, người bên trong bước ra ngoài là Vân Khuynh và Hoắc Nhất Hàng.
“Đây, đây là tiền hình ảnh và video!” Giang Mạc Thần đặt túi tiền lên trên bàn, cười với Vân Khuynh, Hoắc Nhất Hàng và nói: “Nếu biết trước số tiền này dễ kiếm như vậy, thì anh đã đi làm săn ảnh cho rồi!”
“Anh, anh muốn làm săn ảnh, bác gái không chặt chân anh à!” Vân Khuynh cười và nói.
“Hahaha,” Giang Mạc Thần mỉm cười trong vui sướng: “Em kêu là anh rồi? Cuối cùng em đã gọi anh bằng anh rồi. Nhanh lên, tôi phải báo cáo ân huệ lớn này với mẹ tôi để đãi bữa tiệc nhận người thân, em chính là em gái của Giang gia rồi!”
Nói đến đây, Giang Mạc Thần nhấc điện thoại chuẩn bị quay số.
“Được rồi! Chuyện này nói sau,” Hoắc Nhất Hàng nhếch miệng cười: “Tiếp theo, chúng ta đợi vở kịch hay nào!”
Phơi bày cuộc sống riêng của Dương Liễu và tin tức đứa con không phải là của Lục gia cho Cao Thuý Lan, đây là ý tưởng của Hoắc Nhất Hàng, Vân Khuynh, Giang Mạc Thần, Tống Tây Hoa. Tất nhiên không phải là một việc tốt, mà là đào một hố lớn khiến Cao Thuý Lan và Dương Liễu nhảy vào!