Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.
Chọn tập

6379.

Trong quán bar, một nữ nhân viên phục vụ trắng nõn mặc bộ trang phục đồng nhất, thần sắc có chút nóng nảy..

Hôm nay cô đúng là xui xẻo, trưa thì gặp trúng cậu nhóc nghịch ngợm, nói thế nào cũng không chịu nghiêm túc học, khiến cô tới giờ cũng chưa được nghỉ, tới lúc gấp rút chạy tới nhà chủ nhân làm dọn dẹp thì bị mắng cho một trận, còn bị trừ 1 nửa tiền công…

Mắt thấy trong ví không còn nhiều tiền, cô không thể không hi vọng tối nay có nhiều người tới mua rượu của cô.

Nếu như không phải hoa hồng nơi này không tệ, cô sẽ không kiên trì tới làm, mặc dù bán rượu là công việc sạch sẽ, nhưng trong quán bar dù sao cũng rất hỗn loạn, thể loại người nào cũng có, thế nhưng cô không còn cách nào, mẹ mắc phải bệnh thận suy kiệt, không có tiền làm giải phẫu, cũng tìm không thấy người hiến thận, đành phải chạy thận nhân tạo, cô cũng vừa tốt nghiệp, không thể tìm được nào công việc nào lương cao, đành phải làm công việc này….

Cho dù là thế này, tiền cũng không đủ xài, bệnh viện bên kia đã thúc giục nhiều lần, nếu không trả đủ phần tiền nằm viện và tiền thuốc còn thiếu, sẽ không để mẹ cô tiếp tục ở lại bệnh viện nữa, cô suy nghĩ mãi không ra cách, đành phải làm công việc này……

Cũng may làm chung với cô – chị Mi làm trước cô một thời gian đối xử với cô không tệ, trước giờ đều bình an vô sự, có vài nam nhân tay chân ngứa ngáy nhưng cô đều tránh được là nhờ những chiêu nhỏ chị Mi chỉ dạy……

Hôm nay không biết làm sao, đi làm đã nửa giờ, chỉ một người khách tới mua rượu, cô suy nghĩ vài phút, quyết định vẫn là nên đi từng bàn mời rượu.

“Chào ngài, ngài có muốn thử cocktail mới của chúng em không, là mùi vị mới a.”

Cô gái bất quá chỉ mới 20 tuổi, giọng nói vẫn còn ngọt ngào pha chút ngây ngô, khuôn mặt thuần khiết. Đàn ông trông thấy đều mê mệt, theo đó mà mua rượu của cô. Chỉ đi có 1 vòng, thu hoạch đã không ít……

Cô cảm thấy vui mừng, quay lại chỗ pha rượu ở giữa quán nghỉ 1 chút, với tiến độ này chỉ cần 1 tiếng nữa là tan làm được rồi.

“Tiên sinh, nếm thử cocktail mùi vị mới của quán em đi.” Cô lại đi mời một bàn khác, một đám đàn ông mỉm cười ngọt ngào, không tự chủ được mà toàn bộ cảm xúc đang chuyển biến tốt đều lộ hết trên mặt.

“Được a, vậy em uống với anh từng ly từng ly nha.” Gã đàn ông có vẻ dữ tợn vừa nhìn thấy cô mắt đã sáng rỡ, đưa tay ra trước định giở trò, dọa cô hết hồn, chân đứng không vững, ngã xuống ghế sôpha.

“Ánh mắt Dương tổng thật không tệ, cô nàng này xem ra vẫn là một đứa con nít!!” Một gã đàn ông nhìn cô không rời bằng đôi mắt đắm đuối, thấy mồi ngon bị giành mất trước, có phần không cam lòng..

“Thật xin lỗi”, cuống quít giãy dụa muốn đứng lên, hoảng loạn bối rối liền trở nên lắp bắp: “Thật xin lỗi…… Thật xin lỗi…… em không biết uống.” Cô vội vội vàng vàng nói xong liền quay người định bỏ đi, chị Mi đã nói qua với cô, loại người này tốt nhất đừng nên đụng vào, nếu gặp phải thì nhanh chóng rời đi.

“Tiểu mỹ nữ chớ đi a, ở cùng với Dương tổng của chúng ta một đêm, sau này liền không cần phải đi bán rượu nữa.”

Cô vừa định đưa chân lên định bước đi, đã có người ở phía sau kéo cô lại, cả người cô theo phản xạ té vào ngực của Dương tổng.

Một giây sau, gã đó thuận thế đè cô xuống ghế sô pha, bàn tay mập mạp trực tiếp luồn cổ áo cô tiến vào lồng ngực cô.

Sắc mặt cô gái lập tức tái nhợt, trong đầu “oành” một tiếng, nước mắt cơ hồ muốn rơi xuống. Theo bản năng bắt lấy đôi bàn tay to của nam nhân vừa kéo mình, ra sức giãy dụa..

“Tôi chỉ là nhân viên bán rượu, không phải nhân viên phục vụ, cũng sẽ không làm……loại chuyện đó!”

“Anh……anh mau buông tôi ra, nếu không tôi sẽ gọi người đến!”

“Gọi người?”, cả đám đàn ông như vừa nghe được truyện cười, cười to lên.

“Cô em! Em có biết Dương tổng là ai không mà dám hù dọa ngài ấy? Ở Vinh Thành này người muốn được Dương tổng sủng ái không biết bao nhiêu a, đợi đến khi em nằm hưởng thụ dưới người Dương tổng, rồi em sẽ biết cái gì là nữ yêu nam hoan!”

Nghe lời này, Dương tổng cười đắc ý, một tay trực tiếp để lên đùi cô: “Em gái! Em kêu thử một tiếng xem nào, nhưng mà bây giờ kêu còn hơi sớm, chừa hơi lát nữa kêu cho to mới đủ sướng!”

“Anh đây chính là thích loại phụ nữ sạch sẽ như em, đi theo anh đây một đêm em sẽ đổi đời liền, không phải phụ nữ đều là dạng thích được mua cho nhà to nhà đẹp hay sao. Chẳng phải có câu nói, thà khóc trên chiếc BMW cũng không cười trên chiếc xe đạp hay sao? Anh đây chính là đi BMW, cứ nằm sung sướng trên chiếc BMW đi.”

Anh ta không thèm để ý cô gái đang giãy dụa mà trực tiếp ôm nửa người cô dậy..

“Các vị, đi trước một bước.”

“Được được được, Dương tổng, bảo trọng nha!” Mấy tên đàn ông còn lại vừa cười gian vừa đảo mắt tìm mục tiêu mới.

“Thả tôi ra! Tôi không muốn căn nhà lớn, không muốn xe BMW, tôi cũng không muốn đi theo anh!

“Anh như vậy là phạm pháp! Mau buông tôi ra! Buông ra!!” Cô liều mạng kêu to nhưng những người trong quán bar như không ai nhìn thấy, có người còn chào hỏi gã này.

Cô gái sắp bị đưa ra tới cửa, nhìn thấy đã sắp tới cửa, cô gái vừa sợ vừa hoảng, nhìn xuống thấy tay của tên đàn ông, dùng sức cắn..

“Ôi! Con tiện nhân này dám cắn ông?” Người đàn ông bị cắn tới đau, buông tay ra, cô gái nhân lúc đó nhanh chóng chạy về phía quầy bar.

Cô cũng không biết tại sao lại chạy về hướng đó, chỉ biết trước đó nhìn thấy một đàn ông khí chất thanh cao đang ngồi uống rượu giải sầu một mình, trực giác nói cho cô biết đây là người tốt……

Tống Tây Hoa đã uống tới ly thứ 7, trong người đã có chút say, nhờ vậy anh mới cảm thấy yên lòng một chút, nếu không một đêm vừa dài vừa gian nan như vậy làm sao mà qua đây.

Anh luôn đắm chìm trong thế giới của mình, vừa rồi bên kia có chút bạo động anh cũng không có hứng thú quan tâm.

Một cô gái đột nhiên vọt tới trước mặt anh, nắm lấy tay của anh, anh mới đưa mắt qua nhìn một chút.

Một cô gái như đóa hoa bách hợp tươi mát, hai mắt ướt ướt, hô hấp gấp gáp, nắm lấy tay anh: “Phiền anh giúp tôi một chút!”

Tây Hoa có chút phản ứng, nhìn phía sau thì thấy một gã đàn ông mập mạp hung tợn đang đi tới.

“Tiểu tiện nhân, dám cắn lão tử, nhìn lão tử làm sao thu thập mày!”

Tống Tây Hoa lại nhìn cô gái một chút, trong cặp mắt trong trẻo kia tràn đầy sự sợ hãi và cầu cứu, lại thấy cô đang mặc bộ đồ của nhân viên bán rượu, liền hiểu ra – Nhất định là gã đàn ông kia ép cô gái này làm những việc cô không nguyện ý!

Anh khẽ nhíu mày một cái, anh không định dính vào những chuyện như vậy, nhưng nhìn thấy cô gái có cặp mắt mấy phần giống Vân Khuynh này bị ức hiếp, anh có chút không đành lòng……

Cuối cùng, anh vẫn quyết định giúp cô gái.

Chờ gã đàn ông béo lại gần, anh một tay kéo cô gái ra sau anh, đứng lên..

“Tiểu tử thúi, bớt lo chuyện bao đồng, cút ra cho tao!” Người đàn ông mập nhìn thấy anh, đưa tay lên, một đấm đấm thẳng vào ngực của Tống Tây Hoa..

Bị Tống Tây Hoa nhẹ nhàng né qua, tránh được..

Trên khuôn mặt tuấn tú đã có chút tức giận, im lạnh cười lạnh một tiếng, lộ ra nụ cười đầy thâm trường.

“Chủ hệ thống siêu thị Giai Giai Hòa, Dương tổng, đúng không?”

Gã đàn ông ngây ngẩn cả người, anh không ngờ người đàn ông đang đứng trước mặt mình lại nhận ra mình, nhưng anh không hề nhận ra người này là ai a.

Ông nhịn không được, một lần nữa nhìn Tống Tây Hoa vài lần, trong lòng thầm nghĩ: Toàn thân người này đều có khí chất già dặn sành đời, không giống người bình thường……

“Anh……Anh là ai?”

“Tôi nói cho anh biết, chuyện gì cũng có trước có sau, cô gái này là tôi thấy trước, giữa đường anh giành mất, có phải không đúng đạo lý không?”

“Đạo lý?” Tống Tây Hoa nhếch miệng lên cười trào phúng: “Loại người như ông mà cũng dám nói đạo lý? Nếu tôi nhớ không nhầm thì pháp luật nước ta có quy định, ép buộc phụ nữ xảy ra quan hệ không mong muốn, ít nhất phải ngồi 15 năm tù trở lên, tù chung thân hoặc thậm chí xử tử hình!”

“Mày…..mày đừng có hù lão tử đây, lão tử có tiền, lại quen biết người của cục cảnh sát, Lão tử thích chơi nhỏ nào thì chơi nhỏ đó!” Tính tình nóng nảy của ông lại nổi lên.

“Vậy sao tôi lại nhớ, siêu thị Giai Giai Hòa ngay cả top 100 công ty lớn tại Vinh Thành cũng không chen chân vào được vậy?” Tống Tây Hoa đi lên trước, tới gần gã, ghé vào lỗ tai ông ta nói một câu, thần sắc gã mập nhanh chóng thay đổi, lập tức đổi một bộ mặt khác, cười rạng rỡ, liên tục xin lỗi, “Thì ra là Tống tổng, đắc tội đắc tội, vẫn là xin Tống tổng thủ hạ lưu tình, tôi lập tức đi, lập tức đi ngay.”

Vừa nói xin lỗi vừa đi lùi về sau, rất nhanh đã không thấy bóng dáng của gã đàn ông mập nữa.

Cô gái còn không kịp kinh ngạc, trong lòng tràn ngập cảm kích, cô nhìn người đàn ông, nước mắt không kiềm được tuôn ra ào ào..

“Tống tổng, tôi…… cám ơn, cám ơn anh!”

Tây Hoa không cần nhìn đôi mắt của cô gái, cả người đã hốt hoảng, ngữ khí mềm nhũn: “Không cần, không có gì không có gì!”

Nghĩ nghĩ, anh lại bổ sung một câu: “Giờ tôi định về, cô có muốn đi cùng tôi không?”

Cô gái sửng sốt một chút.

Tống Tây Hoa thấy nữ hài đã hiểu lầm ý của anh, bận bịu giải thích một câu: “Gặp chuyện ngoài ý muốn này, cô cũng là nên về sớm nghỉ ngơi, đúng lúc tôi cũng định về, tiện đường chở luôn cô, tôi có uống rượu nên sẽ tìm người khác lái xe giúp, nếu cô ngại có thể tìm phụ nữ lái.”

Anh đây là cho thấy mình có lòng tốt, vả lại có người thứ ba đi cùng, cô không cần lo về vấn đề an toàn của mình..

“Vậy…… làm phiền anh, tôi đi nói với quản lý một tiếng.” Cô gái gật đầu nhẹ, còn nói: “Không cần tìm phụ nữ lái giùm đâu, tôi……tôi tin tưởng anh!”

Mười phút sau, người mà Tống Tây Hoa gọi đến lái xe giùm đã tới, anh vẫn gọi một người phụ nữ tới lái xe giùm.

Bỏ qua việc anh là một người không biết cách biểu đạt và tranh giành tình cảm cho mình nhưng thật ra anh vẫn là một người đàn ông rất tỉ mỉ.

Lái xe đi được một lúc, tâm trạng của cô gái mới yên ổn trở lại..

“Cô gái làm việc ở một nơi như vậy đúng là không an toàn.” Tống Tây Nam nhìn cô gái một chút, nhịn không được nói ra.

Nghĩ nghĩ, lại nói thêm một câu: “Cô tên là gì?”

“Tống Nhan!” Cô gái trả lời.

“Họ Tống?” Tống Tây Hoa nhịn không được cười một tiếng.

“Anh…… Cười cái gì?” Thấy anh cười, Tống Nhân vô thức hỏi một câu.

Tống Tây Hoa nói: “Tôi tên Tống Tây Hoa!”

“Tôi và anh cùng họ?” Tống Nhan trong đầu vô thức hiện ra hai chữ duyên phận.

Lại nghe thấy Tống Tây Hoa nói: “Cô ở đâu? Đưa cô về trước, vừa rồi không biết tiện đường hay không, chỉ là thuận miệng nói một câu, dù gì cũng có con gái trên xe đương nhiên ưu tiên phái nữ trước.”

“Bệnh viện 13, cám ơn anh.” Tống Nhan nói.

“Bệnh viện?” Tống Tây Hoa hơi kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi gì nhiều, ra lệnh cho lái xe lái xe đến bệnh viện 13.

Chọn tập
Bình luận
× sticky