Trong thời Xuân Thu, ở nước Tống có một ông quan nổi tiếng là thanh liêm. Đó là ông Tử Hãn.
Ở địa phương ông cai trị, có một người đào được viên ngọc quý.
Người đó đem ngọc biếu Tử Hãn và nói rằng:
– Tôi tìm được viên ngọc này, hỏi người thợ ngọc được biết là của báu. Tôi xin dâng quan lớn.
Tử Hãn cảm ơn và nói:
– Viên ngọc anh tìm được là của báu của anh. Nhưng lòng thanh liêm lại là của báu của tôi. Nếu tôi nhận ngọc của anh thì hai ta đều mất của báu.
Rồi ông khuyên người đó đem ngọc về bán đi để làm giàu. Người biếu ngọc lạy tạ ra về, trong bụng thầm khen một vị quan liêm khiết.
Trong thời Xuân Thu, ở nước Tống có một ông quan nổi tiếng là thanh liêm. Đó là ông Tử Hãn.
Ở địa phương ông cai trị, có một người đào được viên ngọc quý.
Người đó đem ngọc biếu Tử Hãn và nói rằng:
– Tôi tìm được viên ngọc này, hỏi người thợ ngọc được biết là của báu. Tôi xin dâng quan lớn.
Tử Hãn cảm ơn và nói:
– Viên ngọc anh tìm được là của báu của anh. Nhưng lòng thanh liêm lại là của báu của tôi. Nếu tôi nhận ngọc của anh thì hai ta đều mất của báu.
Rồi ông khuyên người đó đem ngọc về bán đi để làm giàu. Người biếu ngọc lạy tạ ra về, trong bụng thầm khen một vị quan liêm khiết.