Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phong Lưu Pháp Sư

Chương 583: Thần Long, Ma Long bị giam cầm

Tác giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chọn tập

 

Linh phách vừa nổ tung, lập tức một trận ào ào vũ bão, cả đất trời đều như bị rạn nứt, không trung dầy đặc ba động của năng lực cường đại.

Long Nhất ôm lấy Nữu nhi, cùng hai bộ xương và mấy con thần thú đứng ở trong trung tâm của năng lượng ba động, vẻ mặt hắn nghiêm trọng. Trái lại không ngờ ông thủ hộ Long thần này vừa nói biến mất là biến mất ngay, hắn còn chưa chuẩn bị tâm lý cơ mà.

Năng lượng ba động trong không trung đột nhiên lả tả rơi xuống, Nữu nhi há mồm, cơ hồ toàn bộ năng lượng bị đang sa xuống đều hướng về đây mà tăng tốc ùn tới, đến cả Long Nhất cùng với mấy con thần thú cũng hưởng lợi không ít.

Đợi tất cả ổn định lại, bầu trời lại trở nên trong sáng, mây nhẹ bay, gió nhẹ thổi, trời trong nắng ấm. Bên cạnh tất cả cũng không phải là ảo mộng nữa, mà là cây cao núi cả, khe suối uốn quanh, không khí tươi mát say lòng người.

Chỉ là thí thần trận này lấy nguồn năng lượng mạnh mẽ của thủ hộ Long thần để chống đỡ, bổn nguyên linh phách đã không còn, nhưng tim Long thần vẫn còn, đó không phải nói Lưu Ly bọn họ cùng với cha mẹ Liễu Nhứ vẫn đang bị khốn ở chín tầng u minh sao.

Mà tại đỉnh núi kia, năm người Lưu Ly ở trong chín tầng u minh đã trán đẫm mồ hôi, đám vong linh cường đại này như thể giết thế nào cũng không thể hết, cứ tiếp tục vậy cũng có khả năng khiến người ta suy sụp.

Nhưng đúng lúc này, chín tầng u minh đột nhiên chấn động mãnh liệt, đám vong linh chi chít kia đình trệ lại, lập tức toàn bộ bốc hơi biến thành điểm điểm kim quang ngưng tự lại trên không trung, không lâu sau liền hình thành một trái tim màu vàng lấp lóe kim quang, năm người còn chưa kịp kinh ngạc, chín tầng u minh lại bị một trận trời long đất lở, toàn bộ không gian lại sụp đổ xuống, bởi vì chấn động sản sinh không thể coi thường, cuối cùng làm cho năm người Lưu Ly tâm thần chấn động, thân thể nhũn ra một cái lâm vào trạng thái hôn mê và nửa tỉnh nửa mê.

Cũng không biết đã bao lâu. Năm người chỉ cảm thấy một cố nhiệt lượng dịu dàng nhẹ nhàng lưu chuyển trên người, đều từ trong hôn mê tỉnh lại. Vừa mở mắt liền thấy nụ cười quen thuộc và xán lạn của Long Nhất.

“Tỉnh rồi à, cảm giác thấy thế nào?” Long Nhất cười hỏi.

Mọi người đúng lên hoạt động gân cốt một chút. Phát hiện thân thể cũng không có tổn thương gì, trái lại công lực dường như tăng cao một chút.

“Lão đại, đây rốt cục là xảy ra chuyện gì thế?” Man Ngưu nhấc bổng lên vung vung hỏi.

Long Nhất liền đem hết tất cả mọi việc nói lại một cách đơn giản, mọi người nghe xong mà thổn thức không thôi.

Lúc này, Lưu Ly vọng hướng Nữu nhi trong lòng Long Nhất, trong mắt lóe lên một sự kinh dị, thứ nhất là vì Nữu nhi đột nhiên lại lớn lên. Thứ hai là bởi vì cổ nó đeo một dây chuyền. Đính trên đó là một vật giống như trái tim chói lòa kim quang, ở trong có một loại dịch thể màu vang đang lưu động, cực kỳ đẹp.

“Đây là tim Long thần. Là thứ mà thủ hộ Long thần cho Nữu nhi làm kỷ niệm.” Long Nhất vừa thấy Lưu Ly kinh dị liền giải thích.

“Thiếu gia, chàng nói tim Long thần ngưng tụ tinh khí của Long thần ở trong, lẽ nào không có công dụng nào khác sao?” Lưu Ly hỏi, luôn cảm thấy quả tim Long thần này không hề đơn giản.

“Việc này ta cũng không biết, Long thần đã đem cho Nữu nhi thì ông ta tự có tính toán rồi. Hiện tại chúng ta kiếm khắp nơi xem. Chín tâng u minh này đã không còn tồn tại nữa, có lẽ cha mẹ Liễu Nhữ ở gần đây thôi.” Long Nhất nhún vai nói. Mọi người bắt đầu chia làm ba đường. Từ ba hướng bất đồng bắt đầu tiến hành tìm kiếm, nơi này bị thủ hộ Long thần bố trí thí thần ma pháp trận cuối cùng đã xuất hiện bộ mặt thật của nó, diện tích dường như không dưới chủ đảo kia, là một cái đảo lớn.

Long Nhất cùng Lưu Ly đi về hướng tây, Nữu nhi đã nằm trong lòng Long Nhất đánh một giấc, mà Long Nhất một tay ôm Nữu nhi, một tay nắm lấy tay Lưu Ly, đi đường vừa cười vừa nói, tâm tình trái lại vô cùng nhẹ nhõm, hắn nghĩ nếu Liễu Nhứ biết có ngày gặp lại được cha mẹ bị nhốt đã lâu, nhất định sẽ cực kỳ cao hứng, trái lại Nữu nhi còn bé, đối với cha mẹ nó căn bản không có ấn tượng gì, không biết đợi lát nữa khi gặp cha mẹ nó sẽ có phản ứng gì.

Đang nghĩ như vậy, Nữu nhi trong lòng dường như cảm ứng được gì đó, thoáng cái mở mắt ra, chỉ về bên phải nói:” phụ thân, bên đó hình như có người gọi Nữu nhi đó?”

Long Nhất nao nao, cùng Lưu Ly bay lên, hướng nơi mà Nữu nhi vừa nói bay tới, căn cứ theo sự chỉ điểm của Nữu nhi, bọn họ tới một cái sơn cốc ẩn trong sơn thủy, nếu không chú ý, quả thất rất khó phát hiện.

Long Nhất phát giác ở bên trong có hai cỗ long khí yếu ớt, mừng rỡ trong lòng, cùng Lưu Ly bay vào.

Chỉ thấy trong sơn cốc hai con Cự Long một vàng một đen đang hấp hối nằm bò ra hai hướng khác nhau, hai người cách nhau khoảng ngàn mét, mặc dù gần trong gang tấc nhưng lại không thể với tới, thậm chí là không nhìn thấy đối phương.

Nữu nhi có chút giật mình, trong mắt đọng lại một làn hơi nước, chỉ thấy dọc sống lưng hai con Cự Long đều có mười sợi dây xích cắm xuyên qua thịt, xem ra là để kiếm chế xương sống của hai con Cự Long, quả là một loại dày vò phi nhân tính mà, bị giam ngàn năm như vậy, mà còn luôn luôn phải chịu các loại cực hình tra tấn trong chín tầng u minh, bọn họ lại kiên trì tới bây giờ mà chưa chết, khiến cho Long Nhất cực kỳ bội phục.

Long Nhất ôm Nữu nhi đứng giữa hai con Cự Long, cùng lúc đó, thân thể bàng đại của hai con Cự Long đột nhiên đông thời giãy dụa.

“Con ơi, con của ta ơi.” con Cự Long màu vàng kia nỗ lực muốn quay đầu lại, nhưng căn bản không thể nào làm được, chỉ dùng thanh âm yếu ớt hô hoán.

Long Nhất thả Nữu nhi xuống, vỗ vào mông nó, nói:” Nữu nhi, mau tới đi, đây là nương thân của con đó.”

Nữu nhi chần chừ nhìn Long Nhất, loại cảm giác huyết mạch tương liên đó khiến nó sợ hãi trong lòng, nhưng tâm tính của một đứa bé, mặt đối diện với cảm giác này lại có chút khủng hoảng.

“Ngoan, mau đi đi.” Long Nhất cổ vũ nói.

Nữu nhi không do dự nữa, thân thể như thiểm điện hướng tới trước mặt con Cự Long màu vàng.

Cự Long màu vàng cố hết sức mở mắt ra, nhìn thấy đứa bé gái phấn điêu ngọc trác ở trước mắt, lệ châu cự đại cuồn cuộn rơi xuống.

Nữu nhi đưa tay đặt lên khóe mắt đẫm nước của con Cự Long, non nớt nói:” đừng khóc, phụ thân nói trẻ con hay khóc không phải là trẻ ngoan.”

“Con ơi.con.con của ta.” con Cự Long màu vàng lại chỉ yếu ớt gọi, nó cảm thấy nó đang nằm mơ mà sinh ra ảo giác, lúc này, nó rất muốn dang tay ôm con nó vào lòng, nhưng nó lại không thể động đậy, nó rất muốn hôn lên mặt đứa con để nói cho con mình biết nó yêu con đến nhường nào, nhưng nó hiện tại đến cả sức lực để mở mắt cũng rất nhanh sẽ không còn.

Long Nhất nhìn tới mấy cái huyền thiết liên (dây xích) xuyên qua sống lưng hai con Cự Long, trong lòng khẽ thở dài, mẹ thằng nào nghĩ ra phương pháp này để cấm cố bọn họ chứ, xương sống có vô số nhưng dây thần kinh phức tạp, nếu dùng ngoại lực mạnh mẽ đánh gãy thì trăm phần trăm sẽ làm tổn thương tới xương sống, thật là khó làm mà.

 

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky