Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Phong Lưu Pháp Sư

Chương 586: Ma Long Vương

Tác giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chọn tập

 

Một trung niên nhân khí chất nho nhã, tuấn mỹ, có râu, toàn thân có lân giáp màu đen đột ngột xuất hiện trong sơn cốc, ánh mắt thản nhiên nhìn Thần Long vương.

Khí thế trên thân lục đại trưởng lão lập tức biến đổi, ánh mắt khẩn trương cùng nhau bước lên trước một bước, hình thành một nửa vòng tròn vây bên cạnh Thần Long vương.

“Sa Thanh Ẩn, đây không phải là nơi ngươi nên tới, hôm nay ngươi dám đột nhập vào đây thì đừng mong quay ra.” Phỉ Lực trưởng lão lạnh lùng nói, lão trái lại không ngờ Ma Long vương lại có can đảm một mình đột nhập Thần Long đảo, còn làm ra biểu tỉnh không thèm quan tâm, tựa hồ như có gì đó để dựa dẫm.

“Tới cũng tới rồi, ngươi muốn đơn đả độc đấu hay là cả bọn cùng lên, cần gì phải phí lời.” Sa Thanh Ẩn nhìn nghiêng vào Phỉ Lực trưởng lão một cái, lạnh lùng nói.

“Ngươi.” Phỉ Lực trưởng lão không ngờ tới Sa Thanh Ẩn lại kiêu ngạo như vậy, đang muốn hóa thành chân thân để ra tay, nhưng lại bị Thần Long vương quát bắt ngừng.

“Đã một ngàn năm rồi, Ma Long vương các hạ vẫn khỏe chứ.” Thần Long vương cũng lạnh lùng mỉm cười, không có vẻ khác thường, mà thực ra lại có phong phạm của vương giả.

“Nhờ vào phúc của ngươi, cũng vẫn ôn cả, lần này ta tới đây cũng không muốn làm loạn, nghe nói thôn phệ long thể hiện thế, đặc biết tới trước để kiểm tra, tổ huấn không dám quên.” Sa Thanh Ẩn thản nhiên nói.

Thần Long vương nhìn hướng Nữu Nhi đang mở to đôi mắt đen lánh trong lòng Long Nhất, nói:” vậy cũng được”

Sa Thanh Ẩn nhìn sang, ánh mắt dừng lại trên trái tim long thần trên người Nữu Nhi một chút sau đó liền có hứng thú đánh giá Long Nhất từ đầu tới chân, xem bộ dàng này hình như ông ta còn có hứng thú với Long Nhất hơn. ” Đừng nhìn ta như vậy có được không. Ta làm gì có điểm nào tốt, ông muốn nhìn thì nhìn ông ta đi, ta nghĩ các ông có tiếng nói chung đấy.” Long Nhất nhíu máy chỉ hướng Thần Long vương.

Hai vị Long vương nhìn nhau, dở khóc dở cười, tiểu từ này cũng thật chẳng phân lớn nhỏ gì cả. Sa Thanh Ẩn nhìn Long Nhất còn không phải là vì đứa con gái bảo bối của mình sao, nó đối với hắn cực kỳ tôn sùng. Với lại cũng muốn giúp nó tìm một đối tượng, nó từng nói ai có thể đánh bại Long Nhất thì sẽ gả cho người đó, nếu không cả đời cũng không lấy chồng, hôm nay vừa nhìn thấy Long Nhất quả thật là cho ông một loại ý tứ khác, có lẽ nữ nhi nhà mình có ý đối với hắn, bất quá nghe nói tên tiểu tử này thê thiếp đông đảo. Đây đúng là một tên nữ tế tốt a.

“Ma Long vương các hạ, thôn phệ long thể hiện thế, Ma Long tộc các người rốt cục là tính thế nào?” Thần Long vương nhìn Sa Thanh Ẩn hỏi.

“Nếu thôn phệ long thể đã hiện thế, Ma Long tộc ta nhất định sẽ tuân theo tổ huấn, coi đó là lãnh tụ.” Sa Thanh Ẩn nói.

Sáu vị trưởng lão tựa hồ có chút dị nghị, chỉ là lời còn chưa nói ra, Thần Long vương đã lập tức nói:” như vậy là quá tốt, hai phe Long tộc chúng ta mặc dù tín ngưỡng bất đồng, nhưng đều là chung một nguồn cội, vốn nên vứt bỏ hiềm khích, cùng nhau đối phó kiếp nạn sắp giáng xuống.”

Con mắt Long Nhất đảo một cái, khóe miệng nở nụ cười mỉm, hóa ra giữa hai lão Long vương này có thông đồng a, dường như sớm đã thương lượng xong rồi.

“Được rồi. Việc hai phe Long tộc các ông trước tiên nói đến đây thôi, hiện tại việc trọng yếu nhất còn đang đợi bọn ta làm đó.” Long Nhất nhìn Liễu Nhứ đang lo lắng, lên tiếng nói.

“Không sai. Muội muội ta còn đang đợi chúng ta, Ma Long vương các hạ, ông đã tới rồi, có thể giúp cứu mạng được không?” Thần Long vương nói, Ma Long vương Sa Thanh Ẩn thực lực tương đương với ông ta. Để ông ta thay cho Liễu Nhứ có thực lực yếu nhất. Như vậy muội muội cũng có thể chịu ít đi một phần khổ nạn.

“Chỉ cần ta có thể giúp, tuyệt không chối từ.” Sa Thanh Ẩn cười đầy hào khí nói.

Mọi người chuẩn bị xong. Đã có kinh nghiệm giải cứu Phạm Đế, cả nhóm đều đã quen rồi, có thêm sự giúp đỡ của Ma Long vương và Thất âm tỏa hồn của Lưu Ly làm phấn chấn tâm thần, mười sợi huyền thiết liên (dây xích) trên thân Tát Liên Á liền bị rút ra, thành công kéo bà từ tay thần chết trở về.

Giờ khắc đó, Liễu Nhứ ôm lấy Long Nhất thất thanh thống khổ, lúc này tim nàng mới coi là chân chính được trả về, cả nhà bọn hộ cuối cùng cũng có thể đoàn tụ cùng nhau rồi.

Long Nhất cũng không ngờ sự việc lại thuận lợi như vậy, không chỉ cứu được cha mẹ Liễu Nhứ, mà Thần Long tộc và Ma Long tộc hai vị Long vương cũng đã đạt được hiệp nghị ngoài miệng, hai tộc chính thức thương nghị sau một tháng nữa, tới lúc đó Long vương và trưởng lão hai phe tiến thành thảo luận, mà tộc nhân của Thần Long tộc và Ma Long tộc cũng là lần đầu tiên tụ tập lại một chỗ với nhau, Nữu Nhi tới lúc đó cũng tạm thời đảm nhiệm chức lãnh tụ trên tinh thần của Long tộc, nó muốn chân chính làm lãnh tụ của Long tộc thì còn phải chờ tới lúc trưởng thành, tới lúc chân chính có cái năng lực đó.

Ban đêm trên Thần Long đảo vẫn mỹ lệ như xưa, gió biển thổi hiu hiu, hương hoa mê người.

Long Nhất làm một cái dây đu bằng cây mây ở trong hoa viên của Đặc Lôi Toa, tiểu Tinh Tinh và Nữu Nhi đang cười khanh khách đu đưa trên đó, hai tiểu nha đầu đặc biệt ăn ý, sau khi quen biết cả ngày dính chặt vào nhau, đơn giản là còn thân hơn so với tỷ muội.

Đặc Lôi Toa ngồi dưới mái hiên, tay đang cầm kim thêu lên một mảnh vải, lúc thì ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn hai tiểu nha đầu. Rất khó tưởng tượng, một nữ tử Long tộc không ngờ lại thích cuộc sông của nữ tử nhân loại. Mà Long Nhất lại đang nằm lên một cái võng mắc lên hai cái cây, nghe tiếng cười đùa như chuông bạc, ngắm nhìn sao trời, thật là quá hưởng thụ.

Mấy ngôi sao băng từ không trung xẹt qua, trong chớp mắt tỏa ra sự mỹ lệ. Long Nhất híp mắt lại, tiêu cự đang tán loạn đột nhiên thu lại, thân hình đột nhiên vô cớ biến mất, chỉ còn lại mảnh võng kia vẫn cứ đung đưa không ngừng.

Thân hình Long Nhất lóe liên tục, Càn Khôn Đại Na Di vận tới đỉnh phong, bay lên bầu trời cao ở xa xa.

“Ban đêm đi dạo, hai vị Long vương quả là có nhã hứng đó nha, ta không có làm phiền hai ông thân thiết chứ.” bóng Long Nhất từ từ ngưng tụ lại thành thật thể, cười hi hi nhìn hai vị Long vương một vàng một đen đã hóa thành hình người.

“Xú tiểu tử, lại nói linh tinh nữa thì ngươi đem những món bảo vật của ta giao hết ra đây.” Thần Long vương tức giận nói, trực tiếp gọi là xú tiểu tử, vừa bắt đầu tối thiểu còn gọi hắn Lôi thần truyền thừa giả.

“Bảo vật? Bảo vật gì chứ? Ông không thể vu oan cho người nha, đừng cho rằng ông là Long vương thì có thể dọa người.” bản lĩnh diễn kịch của Long Nhất là cực kỳ, đồ chôm rồi lý nào lại trả lại.

“Được rồi, ngươi có vấn đề gì thì hỏi đi.” Ma Long vương Sa Thanh Ẩn trầm giọng nói.

Long Nhất xấu xa quan sát trên thân hai vị Long vương một lúc, cười ha ha nói:” hai ông có phải sớm đã có gian tình rồi không đấy.”

Thần Long vương và Ma Long vương đồng loạt mặt xám xịt lại đá Long Nhất một cái, lại bị Long Nhất đề phòng trước mà né được.

“Coi như ta nói sai, hai người bọn ông có phải là đã sớm thông đồng tốt rồi không.” Long Nhất hỏi.

 

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky