Lưu Phong cười hắc hắc, con ngươi tỏa ra lửa dục vọng, ôm Dương Thị vào lồng ngực, động tác thậm chí có chút thô bạo.
Đúng vậy, cảm giác thô bạo này cốt để làm cho Dương Thị tin mình đã câu dẫn thành công, đồng thời cũng để Liên Nguyệt tin nguyên nhân thất bại của mình là đúng.
“Công tử, người muốn ta không?” Nếu là lúc Lưu Phong thanh tĩnh, Dương Thị tuyệt đối không dám đưa ra câu hỏi như vậy. Nhưng lúc này không phải vậy, nàng biết trong đầu Lưu Phong chỉ toàn dục vọng, cho nên yên tâm đặt ra câu hỏi đó.
Mặc dù nàng biết Lưu Phong bây giờ trả lời chỉ là vô ý thức, nhưng là trong lòng nàng cũng cảm thấy có chút vui vẻ. Có đôi khi, đối với những người như nàng, như vậy đã đủ thỏa mãn rồi.
“Ta yêu ngươi, ta thích ngươi.” Trong ánh mắt phóng ra tia dục vọng, Lưu Phong thô bạo ôm Dương Thị trong lồng ngực, hai tay sờ soạng trên thân thể nàng.
Thời gian không lâu, dưới sự kích thích của Lưu Phong, Dương Thị đã không thể tự kìm hãm được nữa, trong ánh mắt Lưu Phong dục vọng phát tán như đã uống xuân dược, trong nháy mắt ôm nữ nhân trong lòng nhằm thỏa mãn dục vọng.
Ngẩng đầu lên, Dương Thị chủ động đón nhận đôi môi của Lưu Phong, vươn cái lưỡi thơm tho của mình ngạnh tiếp, dùng nhiệt độ thân thể đáp lại sự kích tình của Lưu Phong.
Mẹ kiếp, người đàn bà này điên rồi.
Vốn Lưu Phong chỉ muốn xem Dương Thị làm thế nào hấp dẫn mình. Không nghĩ rằng người đàn bà này thật điên cuồng, tự chủ động như vậy.
Trong khi Lưu Phong và Dương Thị đang kích tình, Thái Tử Phi tại Linh Nội Đường đang chờ đợi cho tới khi một nữ nhân thần bí mặc hắc y che mặt xuất hiện.
“Là ngươi, ta không có gọi ngươi tới đây, ngươi tại sao lại ở đây?” Thái Tử Phi vẻ mặt kinh ngạc hỏi.
Người đàn bà thần bí cười lạnh nói: “Điện hạ, ta không phải thuộc hạ của người, người không có quyền hỏi ta.”
“Ngươi.” Thái Tử Phi hừ lạnh 1 tiếng nói: “Ngươi tới đúng lúc lắm, trở về nói với hắn, lần này ta phải gặp hắn.”
“Không được, hai người không thể gặp mặt.” Người đàn bà thần bí cương quyết cự tuyệt.
“Làm càn, ngươi dựa vào cái gì mà nói với ta như vậy?” Thái Tử Phi sắc mặt trầm xuống, lạnh giọng nói: “Hắc Phượng Hoàng, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy, ngươi ở trước mặt ta ngày càng lớn mật sao?”
Bị gọi là Hắc Phương Hoàng, người đàn bà thần bí thấp giọng nói: “Điện hạ, ngươi đã quên quy định, ngoại trừ tại tổng đàn, còn ở bất cứ nơi nào khác, ngươi đều không thể gọi danh hiệu của ta.”
“Quy định?” Thái Tử Phi khinh thường cười cười nói;“Chẳng lẽ ngươi cho rằng, tất cả quy định cũng vì ta mà đặt ra sao? hắn tuân thủ theo quy định sao? Các ngươi có hay không tuân theo ước định trước đây của chúng ta? Ta lập lại 1 lần nữa, ta muốn gặp hắn.”
“Không được.” Hắc Phượng Hoàng lại 1 lần nữa cự tuyệt nói: “Điện hạ, nói thật cho người biết, ta lần này chính là phụng lệnh người đó đến đây để gặp ngươi.”
“Có thật không?” Thái Tử Phi cười lạnh 1 tiếng, khinh thường hỏi.
“Đương nhiên, ngươi xem ta cầm trong tay là cái gì?” vừa nói Hắc Phượng Hoàng vừa xuất ra 1 khối lệnh bài hình khô lâu màu đen, lạnh lùng nói: “Điện hạ, xin mòi ngươi xem rõ ràng đây là vật gì?”
“Truy hồn khô lâu lệnh” Thái Tử Phi có chút biến sắc, lập tức vừa cười nói: “Là thế nào? Nói ta biết, hắn kêu ngươi tới đây làm gì?”.
“Hài tử kia xuất hiện, có đúng không? Ngươi lúc đầu đã tha cho hắn không giết?” Hắc Phượng Hoàng lạnh nhạt nói.
“Là ngươi hỏi hay là hắn hỏi?” Thái Tử Phi cũng không sợ hãi lập tức hỏi.
“Là ta, mà cũng là chủ công.” Hắc Phượng Hoàng thấp giọng quát: “Điện hạ, hy vọng người chăm chú 1 chút, trả lời vấn đề của ta.”
“Không sai, đúng vậy, hài tử đó đúng là đã xuất hiện. Nửa canh giờ trước, ta và hắn thậm chí cùng ở 1 chỗ.” Thái Tử Phi sắc mặt đột nhiên trở nên dữ tợn: “Hắn nói, hắn sẽ lấy lại những gì thuộc về hắn, sẽ thay cha hắn báo thù. Là các ngươi giết Thái Tử.”
Hắc Phượng Hoàng thấp giọng nói: “Điện hạ, ngươi đừng quên, “Hắc sắc mạn đà la” chính là ngươi bỏ vào thức ăn, chính ngươi đã hại chết trượng phu của mình, sau đó lại còn giết chết đứa nhỏ kia. được rồi, bây giờ đã rõ ràng, ngươi không có giết chết đứa nhỏ kia. Xem ra, ngươi đối với Thái Tử cũng không phải là không có cảm tình. Ít nhất ngươi cũng nghĩ tới tình cảm của hắn mới tha cho đứa nhỏ kia 1 con đường sống.”
Dừng một chút, Hắc Phượng Hoàng tiếp tục nói: “Điện hạ, ngươi hẳn là biết tâm tình của chủ công, chủ công là 1 người coi trọng tình cảm, người sẽ không thích một nữ tử như ngươi. Rõ ràng ngươi trong lòng vẫn còn nghĩ tới Thái Tử, nhưng lại vừa muốn gặp chủ công. Ta thật không hiểu ngươi trong lòng đang nghĩ cái gì.”
“Nói bậy, ai nói ta thủ hạ lưu tình?”. Thái Tử Phi cãi lại nói: “Năm đó cùng các ngươi tách ra, khi đi ngang qua Đại Tuyết Sơn ta đã nhét đứa nhỏ xuống dưới tuyết.”
“Điện hạ cũng quả nhiên độc ác ah.” Hắc Phượng Hoàng cười lạnh nói: “Ngươi cũng có tiềm năng làm đại sự ah, ngay cả trượng phu và con nhỏ cũng đều không buông tha.”
“Hắn không phải con ta, hắn là con hoang.” Thái Tử Phi nghiến răng nói.
“Nhưng dù sao hắn cũng kêu ngươi là Mẫu thân, không phải sao?” Hắc Phượng Hoàng khẽ cười 1 tiếng: “Nói thật, ngươi là thần tượng của ta, đáng tiếc ah, bất luận ta cố gắng như thế nào cũng không có khả năng độc ác như ngươi.”
Thái Tử Phi sắc mặt phát lạnh, run giọng nói: “im miệng, Hắc Phượng Hoàng, ngươi câm miệng cho ta. Lúc đầu nếu các ngươi không nói với ta”Hắc sắc mạn đà la” sẽ làm hắn hết lòng với ta, ta cũng sẽ không hạ độc.”
“Nhưng thật sự ngươi cũng không thương hắn.” Hắc Phượng Hoàng khiêu khích nói.
“Đúng là ta không thương hắn, nhưng hắn cũng không được phép phản bội ta.” Thái Tử Phi trong mắt hiện lên tia oán hận: “Là hắn chính miệng nói với ta, cả cuộc đời hắn chỉ yêu mình ta. Nhưng sự thật như thế nào, hắn đã phản bội ta, không những thế còn sinh ra 1 đứa con hoang. Ngươi nói xem, nếu ngươi là ta, ngươi sẽ làm như thế nào?”
Hắc Phượng Hoàng khinh thường cười cười nói: “Quên đi, vấn đề của ngươi, ta không có hứng thú. Ông ta kêu ta đến hỏi ngươi, đến tột cùng trong lòng ngươi yêu ai?”
Thái Tử Phi nghe vậy, trầm tư 1 lúc, ngẩng đầu lên nhìn Hắc Phượng Hoàng, cười lạnh 1 tiếng nói: “Nếu muốn biết, tại sao hắn không tự đến đây?”
“Điện hạ, ngươi hẳn là biết, đại sự chưa xong, các người không thể gặp mặt nhau.” Hắc Phượng Hoàng chăm chú nói: “hỏi thì ta đã hỏi, về phần nói hay không là chuyện của ngươi.”
Thái Tử Phi hừ lạnh nói: “Nếu vấn đề này hỏi ta trước đây vài chục năm, ta nhất định không chút do dự nói với ngươi ta yêu hắn. Nhưng là bây giờ.”.
“Ta có thể hiểu, ngươi bây giờ không còn yêu ông ta nữa.” Hắc Phượng Hoàng cười nói: “Cũng tốt, ta thật sự nghĩ ngươi và ông ta sẽ không có kết quả.”
“Im miệng, chuyện của chúng ta không đến lượt ngươi nói.” Thái Tử Phi lời vừa nói ra, khinh miệt cười nói: ” Chắc ngươi còn chưa biết. thực lực của đứa nhỏ kia giờ như thế nào?”
Hắc Phượng Hoàng cười lạnh 1 tiếng nói: “Xin lỗi, làm ngươi thất vọng, tất cả chuyện của Lưu Phong chúng ta đều biết rõ.”
“Lưu Phong? Đích thực là hắn.” Thái Tử Phi thất thanh hỏi: “Các ngươi như thế nào biết được, các ngươi như thế nào biết đứa bé đó là Lưu Phong?”
Hắc Phương Hoàng đắc ý cười cười: “Nếu ngươi đã biết ta cũng không cần giấu diếm. Ngươi có nhớ lần trước có Thần bí nhân nhắc nhở ngươi đi ám sát Lão Hoàng Đế không?”
“Là ngươi.” Thái Tử Phi tức giận nói: “Đáng chết, chính vì làm theo lời đề nghị của ngươi, mọi chuyện thiếu chút nữa đã trở nên hệ trọng rồi.”
“Ngươi không cần cảm kích ta, là ta nhắc nhở ngươi biết, Lão Hoàng Đế đã bắt đầu hoài nghi thân phận của Hoàng Thái Tôn” Hắc Phượng Hoàng cười giải thích: “Lão Hoàng Đế và Trương Thiên Sư đã âm thầm điều tra chuyện này, nếu ta không nhắc nhở ngươi, có lẽ ngươi và Hoàng Thái Tôn vẫn còn ỷ y vào sự sủng ái của Lão, có ngày sẽ xảy ra chuyện lớn.”
“Nói như vậy, Trương Thiên Sư cũng là do các ngươi giết chết?” Thái Tử Phi kinh hô 1 tiếng.
“Không sai, đúng thế.” Hắc Phượng Hoàng cười nói: “Chuyện này ngươi hẳn là cảm kích chúng ta, nếu ngày đó chúng ta không giết Trương Thiên Sư, sợ rằng thân phận của Hoàng Thái Tôn đã sớm bại lộ.”
“Vậy các ngươi cuối cùng muốn làm như thế nào với Lưu Phong, chính là hài tử kia?” Thái Tử Phi không giải thích được khó hiểu hỏi.
“Trương Thiên Sư trước khi chết, thám tử đã nghe được lời giữa hắn và Trương Thiên Sư, bất quá tới bây giờ chúng ta vẫn còn nghi ngờ, chưa hoàn toàn tin tưởng, cho đến khi hắn tới kinh đô, hai lần cùng ngươi nói chuyện, chúng ta mới chính thức xác nhận thân phận của hắn.”
Thái Tử Phi sắc mặt lại biến đổi kịch liệt: “Các ngươi theo dõi ta?” nghĩ đến theo dõi, Thái Tử Phi cảm thấy lạnh người, nói như vậy, mình và Lưu Phong trước đây quan hệ mập mờ cũng bị họ nhìn thấy được.
“Ngươi lại sai rồi, không phải theo dõi mà là bảo vệ.” Hắc Phương Hoàng thấy sắc mặt Thái Tử Phi liền nói: “Chính là chủ ý của ông ta. Ông ta sợ tánh mạng của ngươi bị uy hiếp, mới âm thầm phái người bảo vệ ngươi. Về phần đối thoại giữa ngươi và Lưu Phong chỉ là ngẫu nhiên phát hiện được. “
“Được rồi, Điện hạ, ta thật sự muốn nói với ngươi, ngươi thật sự vô sĩ, thật điên cuồng. Dám đem thân thể chính mình ra giao dịch. Nếu ta là ngươi, cho dù chết ta cũng không thể nào làm được chuyện như vậy.” Hắc Phượng Hoàng hừ lạnh 1 tiếng, trong giọng nói rõ ràng mang theo sự khinh thường: “Điện hạ, ngươi nói, ta đối với chuyện ngươi và Lưu Phong vuốt ve nha có cần nói cho hắn biết?”