Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hi Du Hoa Tùng

Chương 89: Cừu nhân của Bạch gia

Tác giả: Xích Tuyết
Chọn tập

Rất nhanh, tại địa giới phong cảnh hữu tình của Giang Nam, hoạt động của “Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành” được mở rộng. Đáng tiếc là hoạt động hậu trường của “Thiên Thượng Nhân Giang Ngu Nhạc Thành” phụ thuộc vào chính quyền cai trị.

Vương Bảo Nhi vì muốn thể hiện bản lãnh trước mặt Lưu Phong, thậm chí yêu cầu cao thủ thị vệ của Vương Đức Vọng đến, sử dụng hai biện pháp vừa thuyết phục vừa đe dọa, đàn áp những địch thủ cứng đầu. Chiến dịch vận động mạnh mẽ, dùng tiền và máu để trấn áp. Chỉ vài ngày đã chấm dứt. Vương Bảo Nhi nhân cơ hội này thu nạp được một số tiểu thư là hoa khôi, hồng nhân cho “Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành”, làm gia tăng cả chất lượng và số lượng của ngu nhạc thành.

Lưu Phong cũng để cho Vương Bảo Nhi quản lý mọi việc, thậm chí còn hứa nếu có thời gian sẽ dạy hắn cách dùng bàn tay không tạo ra ngọn lửa.

Sau khi nghe Lưu Phong khích lệ, Vương Bảo Nhi cảm kích đến rơi lệ, ngày và đêm lao vào quản lý công việc của “Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành”

Đảo mắt một cái, đã qua ngày mười lăm tháng này, Bạch Thiên Hành cũng không đến đón Bạch Vũ trở về.

Buổi chiều ngày mười sáu, Bạch Vũ khóc và kêu gào đòi phải trở về Bạch Gia.

Liễu Thanh Nghi và Lưu Phong khuyên bảo cũng không có hiệu quả, cuối cùng Lưu Phong cũng đồng ý cùng nàng khứ hồi Bạch gia xem thử.

Màn đêm chậm rãi buông xuống, trong thiên địa chỉ còn một ánh tà chiều đượm vẻ thê lương. Trên một con đường nhỏ yên tĩnh, hai bóng thân ảnh nhàn nhạt cấp tốc xẹt qua. Mặc dù đường nhỏ nhưng cũng có mấy người. Các người đi đường không thể thấy rõ hai bóng nhân ảnh đó, mọi người chỉ cảm thấy một trận gió nhẹ khẽ phất qua mặt, rốt cuộc cũng không thấy tung tích gì.

Tay phải Bạch Vũ bị Lưu Phong nắm chặt, nhiều lần nàng muốn rút lại, nhưng cũng nghĩ đến nguy hiểm, nàng cũng không giãy giụa nữa.

Nàng thật sự không nghĩ đến có loại khinh công lợi hại như thế.

Đáng tiếc, nàng cũng không biết sở học đắc dụng duy nhất của Lưu Phong tại Vân Mộng Trạch là pháp thuật Thần Hành Chú.

Kỳ thật, bây giờ tu vi của Lưu Phong, hoàn toàn có thể nâng tốc độ nhanh hơn vài lần, nhưng là lo lắng cho thân thể của Bạch Vũ, Lưu Phong mới bỏ qua.

Đột nhiên, bầu trời cuồng phong kéo đến, tiếng sấm rầm vang, mây đen kéo đến che kín bầu trời. Bốn phía cây rừng, âm thanh gió thổi nghe xào xạc, mắt thấy một trận mưa bão sắp cuộn đến.

Lưu Phong ngẩng đầu nhìn sắc trời, hướng về Bạch Vũ nói: “Bạch phủ còn xa lắm không, kiểu này chút xíu nữa trời sẽ mua to đấy”

Bạch Vũ nói: “Chiếu theo tốc độ chúng ta hiện giờ, rất nhanh sẽ tới”

Mẹ nó, Bạch gia cũng thiệt là, đại gia như vậy mà không ngụ tại khu thị tứ, mà lại kéo ra khu vực ngoại thành. Thật là con mẹ keo kiệt.

“Rào rào.”

Đang khi nói chuyện, mua to đã bắt đầu, Lưu Phong vội hỏi: “Chúng ta phải đi với tốc độ nhanh hơn nữa” Nói xong một tay ôm Bạch Vũ vào lòng, âm thầm vận chuyển Thái Âm thất tinh huyền, mạnh mẽ vận khởi chân nguyên linh khí, dùng Thần Hành chú phát huy toàn bộ tiềm lực di chuyển, thoát đi như mũi tên, nháy mắt biến mất trong đêm tối.

“Buông ta ra. đồ hỗn đản.”

Bạch Vũ từ nhỏ đến lớn như vậy, đều không có bị nam nhân đụng chạm, huống chi là còn bị ôm.

“Câm miệng” Lưu Phong trách mắng: “Nếu như muốn sớm gặp phụ thân cùng ca ca ngươi thì câm miệng cho ta” Lưu Phong bây giờ đã đạt đến Khai Quang hậu kỳ, Thái Âm Thất Tinh huyền vận khởi miễn cưỡng cũng có thể phát ra một tầng hộ thể cương khí. Vì chạy nhanh, hắn ôm chặt Bạch Vũ vào lòng, hai thân thể nép sát vào nhau, đồng thời phát động cương khí phòng ngự, sau đó phát huy tốc độ nhanh nhất.

Nhớ tới an nguy của cha và ca ca, Bạch Vũ có miệng, nhưng lại không nói gì, chỉ là trong lòng đối với Lưu Phong lại thêm một phần hận ý. Mặc kệ, bất kể nói như thế nào thì sự trong sạch của nàng cũng đã bị hủy ở trong tay tên sắc lang này.

Thời gian không lâu, Lưu Phong cùng Bạch Vũ hai người đã tới đại trang viện của Bạch gia, nhìn quang cảnh nơi này hẳn đã từng có đánh nhau. Vốn khí thế huy hoàng đại môn, giờ này đã đổ nát không. Chung quanh cây cối cũng gẫy gục, biển hiệu trên cửa Bạch gia cũng xiêu xiêu vẹo vẹo, có vẻ thập phần thê lương.

“Cha, ca ca.” Bạch vũ trong lòng mãnh liệt rung lên, vội vàng lay động thân hình Lưu Phong: “Nhanh, để xuống dưới, ta muốn vào trong”

“Lưu Phong tâm cảm thấy phiền não, thấy Bạch Vũ kêu khóc, cũng buông nàng ra, mặc cho nàng tự đi vào.

A.
Một tiếng kêu sợ hãi truyền đến, Lưu Phong nghe được, đúng là thanh âm của Bạch Vũ.

Thân hình nhảy vọt vào trong, chỉ thấy bên trong trang viện không có một bóng người, bất quá khắp nơi đều là dấu vết đánh nhau, Lưu Phong cẩn thận cảm ứng, phát hiện tại hiện trường lưu giữ hai cổ khí tức, một cổ khí tức đúng là vài ngày trước mình đã gặp phải, đích thị Ma giáo khí tức, xem ra Bạch gia đã dữ nhiều lành ít rồi.

Cha, ca ca, Trương tẩu, .” Cố không để nước mưa thấm vào toàn thân, Bạch Vũ lảo đảo đi vào bên trong nhà chính, trong chính sảnh bây giờ không một bóng người, nhưng nơi đâu cũng rất lộn xộn.

Lưu Phong nhìn bốn phía một chút, an ủi nói: “Nơi này không có khí tức tử vong, cha và ca ca của ngươi hẳn không có vấn đề gì, chúng ta về Phượng viên trước” Trực giác nói cho Lưu Phong biết, tòa trang viên không người này đang ẩn tàng sát khí vô cùng.

Ta không đi, ta sẽ ở đây chờ ta và ca ca, bọn họ nhất định không bỏ rơi ta” Bạch Vũ quật cường, quyết rời khỏi tay Lưu Phong.

Lúc này, Lưu Phong đột nhiên nghe được một tiếng động cực nhỏ, nhưng rất nhanh và dồn dập từng bước.

Có người đến, chúng ta kiếm chổ ẩn thân trước đã

Không đợi phản ứng của Bạch Vũ, Lưu Phong đã ôm Bạch Vũ, bay lên, nấp trên xà nhà đại sảnh.

Ngay khi bọn họ vừa ẩn giấu thân hình xong, có mấy người xông vào, Lưu Phong hơi kinh hãi, những người đó trang phục cũng giống như bọn người mình đã gặp phải, cũng chính là y phục của Ma giáo giáo đồ.

Sư tỷ, nơi này tựa hồ không có ai?

Mọi người tìm kiếm cẩn thận, thống lĩnh cho rằng vật này nhất định phải được cất dấu ở đâu đó.

Mấy tên này xục xạo một hồi, sau đó rời khỏi.

Lưu Phong thoáng do dự một chút, tập trung thu liễm khí tức của bản thân, ôm Bạch Vũ bám theo sau.

Bạch Vũ giận dữ quát: “Ngươi. buông ta ra.

Lưu Phong trách: “Muốn gặp cha ngươi và ca ca thì tốt nhất là câm miệng lại cho ta.

Bám theo sau mấy tên giáo đồ ma giáo đến hậu viện của Bạch gia. Bạch Vũ nhìn thấy cha tựa hồ bị thương, cả người nằm trên mặt đất, khóe miệng một dòng máu chảy ra. Ca ca thì sắc mặt tái nhợt, bị một tên Ma giáo kề đao vào cổ.

Phụ.” Bạch Vũ hô to một tiếng, Lưu Phong vội vàng bịt miệng nàng lại nhưng không kịp, Ma giáo đã phát hiện ra Lưu Phong và BạchVũ. Trong nháy mắt họ đã bao vây hai người lại.

Ha. ha. ngươi chính là Bạch Vũ. Thật tốt quá. Đi mòn gót giày tìm ngươi không thấy, giờ ngươi lại tự mò tới“. Một bà lão khoảng 50 tuổi nhanh như chớp xuất hiện, lớn tiếng cười ha hả.

Các ngươi là ai, tại sao lại bắt cha và ca ca của ta, các người mau thả cha và ca ca của ta ra, nếu không ta sẽ không buông tha cho các người” Bạch Vũ lớn tiếng nói, thái độ có vài phần đe dọa.
 

Chọn tập
Bình luận