Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ! Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Hi Du Hoa Tùng

Chương 186: Huyền Thiên Ngọc Nữ Kiếm Pháp

Tác giả: Xích Tuyết
Chọn tập

Mông diện nữ tử không nói gì nữa, lẳng lặng đẩy tốc độ của bản thân lên cao, Quái kiếm trong tay phát ra huyền quan sắc bén, ẩn chứa sát khí sung mãn hướng tới Trương Thiên Sư.
 
Trương Thiên Sư khẽ nghiêng người, chém ra một kiếm nghênh đón huyền kiếm quang mang.
 
Kiếm pháp của mông diện nữ tử thật sự cổ quái, một khi công kích phảng phất như ẩn chứa thần kỳ lực lượng. Pháp kiếm của Trương Thiên Sư cũng không hề đơn giản, kình khí ngưng tụ hữu hình như thực chất vậy.
 
Kiếp pháp thật lợi hại!
 
Mông diện nữ tử sắc mặt trầm trọng, sự thận trọng với Trương Thiên Sư trong chốc lát tăng lên vài phần. Thiên Sư đạo cao nhân quả nhiên bất phàm.
 
Trương Thiên Sư trong lòng cũng ngấm ngầm kinh hãi, xem khẩu khí và tuổi tác của nha đầu này không cao nhưng một thân tu vi thật không thể hạn lượng được.
 
Trong lúc bàn luận như vậy thì kiếm quang song phương đã giao nhau. Cảnh tượng thật chấn nhiếp lòng người. Tại không trung xuất hiện hai vết nứt sắc bén chém vào nhau, gây nên xung lực tách đôi hai bóng người ra.
 
Mông diện nữ tử, thân hình nghiêng ra sau, tà tà phiêu xuất ra ngoài mấy trượng mới đứng vững.
Trương Thiên Sư không đến nỗi như vậy nhưng tâm tình trong lòng càng trở nên phức tạp. Ngẫm lại thật xấu hổ. Mình thành danh tại tu chân giới đã lâu. Không ngờ hôm nay lại bị một hậu bối bình thủ ngang tay.
 
Mông diện nữ tử, khẽ rít lên: “Thiên Sư thần kỹ quả nhiên là danh bất hư truyền.”
 
“Tiếp thêm một kiếm của ta nữa đây.” Dứt lời, nữ tử vận khởi kiếm pháp, kiếm khí lăng lệ nhất thời bắn ra như mãn thiên phi vũ, gầm rú gào thét bay đến.
 
Trương Thiên Sư không dám chậm trễ, tập trung tinh thần đón đỡ công kích đối phương.
 
“Thiên Sư, ngươi không ở tu chân giới yên thân tu luyện mà lại bán mạng cho hôn quân. Hôm nay ta xuất thủ giết ngươi. Đừng trách ta là vãn bối nhưng vô tình, không hiểu sự.”
 
“Chẳng biết tốt xấu, xem ta hàng ma phục yêu.”
 
Trương Thiên Sư bị một ả tiểu nha đầu chọc giận, hừ lạnh một tiếng, xuất phát Kinh Thiên Nhất Kiếm, kiếm khí bài sơn đảo hài, phát ra âm thanh như quỷ khốc, thật không khác lôi thần công kích.
 
Kiếm thế tốc độ cực nhanh, lao đến tiếp cận nhau.
 
“Ầm!” Một tiếng nổ đanh gọn vang lên. Mông diện nữ tử một kiếm phá tan kiếm thế của Trương Thiên Sư, thừa dịp tiếp cận thân thể đối phương.
 
Trương Thiên Sư trong lòng thầm kêu không ổn. Phát giác ra chính mình có chút khinh địch. Đối phương mặc dù tuổi nhỏ nhưng hình như đã được chân truyền tuyệt học của Ma giáo-Huyền Thiên Ngọc Nữ kiếm pháp.
 
Một kiếm bị rơi xuống thế hạ phong, Trương Thiên Sư gắng gượng tung ra thêm hai ba đạo công kích. Chỉ thấy kiếp pháp liên mien bất tuyệt như sóng Trường Giang, lớp sau đè lớp trước, cực độ biến hóa như một bức thạch phong ngăn trở, triệt tiêu kiếm thế của mông diện nữ tử.
 
Nguy cơ đã qua đi. Bằng vào kinh nghiệm vượt trội, Trương Thiên Sư dần dần lấy lại được thế cân bằng, thậm chí còn có phần lấn lướt đối phương.
 
Một kiếm chứa đựng tám phần công lực chém ra, sát khí trầm trọng, xẹt tới.
 
Mông diện nữ tử, đối mặt với kiếm thế như thiểm điện này, bất giác không thể tránh né, Quái kiếm trong tay, dựng thẳng lên ngạnh tiếp.
 
Một đạo kình khí lạnh lẽo từ thân kiếm, như linh xà hữu hình nhanh chóng lan sang tận xương cốt của nàng. Thân hình mông diện nữ tử nhanh như cắt, nhảy lui ra phía sau. Tránh khỏi đạo kình khí quỷ dị đó, bất quá thân thể cũng một phen lao đao.
 
Tiếp nhận một kiếm này, mông diện nữ tử thần sắc có chút kinh hãi, chấn trụ lại thân hình nói: “Thiên Sư, ngươi thân phận là tiền bối, chẳng lẽ lại làm khó dễ một hậu bối như ta sao?”
 
Trương Thiên Sư cười lạnh một tiếng nói: “Hậu bối? Nếu ta nhìn không sai thì ngươi hẳn phải là Thánh nữ của Ma giáo.”
 
Mông diện nữ tử kinh ngạc nhìn lão, nói: “Lão như thế nào lại biết được thân phận của ta?”
 
“Huyền Thiên Ngọc Nữ kiếm pháp, luôn luôn chỉ truyền cho Thánh nữ. Ngươi sử dụng kiếm pháp này lẽ nào còn sai?”
 
Mông diện nữ tử khẽ mỉm cười, nói: “Thiên Sư quả nhiên là lợi hại, có thể nhận ra Huyền Thiên Ngọc Nữ kiếm pháp.”
 
“Hừ Ma giáo Thánh nữ trước kia giết chết tình lữ song tu của ta. Sau đó ả lại chết bởi tay ta. Như thế nào mà ta không nhận ra loại kiếm pháp bá đạo này?”
 
Thiên Sư lúc này trong mắt đã lộ ra sát khí dày đặc.
 
Mông diện nữ tử sắc mặt biến đổi, ngữ khí lạnh tanh: “Thì ra Thượng Đại Thánh nữ đã bị ngươi giết. Thiên Sư, vốn ta rất kính trọng ngươi. Nhưng người đã giết chết Thượng Đại Thánh nữ của ta. Ta dù chết cũng phải giết ngươi.”
 
Dứt lời nữ tử vũ lộng Quái kiếm, lăng không đạp bước, bay vụt đến. Kiếm khí như điện xạ lấp lánh bắn ra.
 
Trương Thiên Sư thấy mông diện nữ tử sát khí di tán, cũng không chậm trễ, hai tay nắm chặt trường kiếm, chém ra.
 
Chỉ thấy kiếm thế của mông diện nữ tử chợt thay đổi theo một quỹ tích kỳ dị, lập tức thôn phệ hết kiếm khí của Trương Thiên Sư. Ngay cả không gian xung quanh thân hình lão cũng như bị tê liệt. Song kiếm của hai người cũng nhanh như cắt giao nhau. Nhưng.
 
Đột biến xảy ra. Một cỗ lực lượng thần bí xuất hiện khóa chặt mông diện nữ tử lại.
 
Chỉ trong khoảnh khắc nhưng bản năng của mông diện nữ tử cũng ý thức được nguy hiểm đang trực chờ. Bởi vì loại cảm giác này đối với nàng vốn là khắc cốt ghi tâm, một cỗ khí tức lạnh lẽo như tử khí truyền từ trường kiếm vào sâu trong tâm can nàng.
 
Mông diện nữ tử mặc dù sợ hãi nhưng lại cảm thấy ngạc nhiên không giải thích được. Mặc dù niên kỷ của nàng chưa lớn nhưng đã được chân truyền từ Thánh nữ của Thánh giáo. Tu vi đã đạt đến Kim Đan kỳ. Khiếm khuyết duy nhất của nàng bây giờ chỉ là kinh nghiệm thực chiến.
 
Ngay lúc này, mũi kiếm Trương Thiên Sư nhanh như chớp rít lên đâm thẳng vào mặt mông diện nữ tử.
 
Mông diện nữ tử trước lưỡi hái tử thần, tiềm lực trong cơ thể bộc phát, phản ứng cực nhanh, thoát bỏ khí tức trói buộc, tránh thoát nhát kiếm chí mạng này. Bất quá vẫn bị gọt đi một lọn tóc trên đầu, tóc mây nhất thời bay lả tả trong gió.
 
“Ma nữ, còn không mau thúc thủ chịu trói?” Trương Thiên Sư trì kiếm ngang ngực, quát lớn.
 
Mông diện nữ tử lấy lại sự bình tĩnh, lạnh lùng nhìn Trương Thiên Sư nói: “Trương Thiên Sư, ngươi cho rằng ngươi vẫn có cơ hội như vừa rồi để giết ta?”
 
“Ma nữ, bổn Thiên Sư niệm tình ngươi tuổi nhỏ, không nghĩ đến phải đại khai sát giới. Chỉ cần ngươi nói ra sào huyệt của Ma giáo tại Giang Nam, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.”
 
“Ha ha!”
 
Mông diện nữ tử ngửa mặt lên trời cười như điên dại, thầm nghĩ lão nhân này già quá mà đâm ra lẩn thẩn, ai chết vì tay ai cũng chưa biết được.
 
Cuồng tiếu xong, mông diện nữ tử trên người chiến ý càng thêm dày đặc, thực sự chẳng có gì là vừa rơi vào thế hạ phong cả.
 
“Thiên Sư, lão có bản lãnh gì cứ thi triển hết ra. Bổn cô nương sẽ bồi tiếp.” Mông diện nữ tử nói xong, gầm lên, một kiếm chí mạng phát ra nhắm vào tay Trương Thiên Sư.
 
Nhất kiếm này, mông diện nử tử đã thi triển đến cùng cực, tốc độ cực nhanh, mắt thường căn bản là không thể nhận biết được.
 
Trương Thiên Sư tựa hồ như không thèm tránh né, mắt thấy kiếm quang của đối phương chớp động, hai tay nắm chặt Pháp kiếm, như lưu tinh nhất dạng chém thẳng ra. Lấy cương đối cương.
 
“Keng!”
 
Âm thanh chói tai vang lên, song kiếm chạm nhau, kiếm khí triệt tiêu nhau. Song phương cùng kêu thảm lên đau đớn, lảo đảo thối lui ra sau.
 
“Ma nữ, ta hỏi ngươi lần cuối cùng. Cứ điểm của Ma giáo tại Giang Nam là ở đâu?” Trương Thiên Sư lạnh lùng hỏi.
 
“Đợi ta chết, sẽ nói cho ngươi nghe.” Mông diện nữ tử rít lên giận dữ, thân hình chớp động, trường kiếm trong tay bắn ra một đạo kiếm khí phá không bắn đến Trương Thiên Sư.
 
Kiếm khí bắn đến phát ra âm thanh khốc lãnh, cũng không thể xem thường. Trương Thiên Sư vội vã tụ tập lực lượng toàn thân nghênh kích.
 
Nhất kiếm trảm xuất, thiên địa biến sắc.
 
“Àm, ầm. !”
 
Một loạt tiếng nổ vang lên, mông diện nữ tử thừa lúc Trương Thiên Sư chưa kịp phản ứng đã thi triển toàn lực biến mất trong đêm tối.
 
Trương Thiên Sư vội vàng phóng xuất ra tâm thần cảm ứng nhưng khí tức của ma nữ đã hoàn toàn bị che dấu, biến mất.
 
 
Ngay khi lão đang ngẩn ngơ vì hối hận thì từ trời đêm vang lên âm thanh: “Thiên Sư, chúng ta sẽ gặp lại. Đến lúc đó ta nhất định sẽ giết ngươi trả thù cho Thượng Đại Thánh Nữ.”
 
Trương Thiên Sư cố gắng tìm ra hướng phát ra thanh âm này nhưng.

Chọn tập
Bình luận