Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ! Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Hi Du Hoa Tùng

Chương 330: Bạch Vũ là Bạch Khiết?

Tác giả: Xích Tuyết
Chọn tập

“Là ngươi?” Lưu Phong nằm mơ cũng không nghĩ đến Tuyệt Sắc kiếm tiên lại đem Bạch Vũ đến đây.
 
“Như thế nào? Tiểu tình nhân thấy ta đến kinh đô thì mất hứng hay sao?” Bạch Vũ vẻ mặt mị nhân, phong tình vạn trạng nhìn Lưu Phong. Vẻ mặt như vậy làm cho hắn nghĩ ngay đến một người-Madam Bạch Khiết.
 
Bất quá nữ tử trước mặt giống y như Bạch Vũ nhưng lại mang ngữ khí, cử chỉ của Madam Bạch Khiết.
 
“Ngươi là Bạch Vũ? Ngươi xác định ngươi là Bạch Vũ?” Câu hỏi của Lưu Phong có chút ngớ ngẩn.
 
“Tiểu tình nhân, chẳng lẽ ta không phải Bạch Vũ sao?” Bạch Vũ cười một cách mập mờ, gót sen khẽ nhón, đi đến chui vào lồng ngực Lưu Phong.
 
Lưu Phong vội đẩy Bạch Vũ ra, vẻ mặt đầy nghi hoặc: “Ngươi không phải là Bạch Vũ. Bạch Vũ cho đến bây giờ luôn gọi ta là đại ca, hơn nữa biểu hiện cũng rất đứng đắn.”
 
Bạch Vũ nghe vậy, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Hừ nha đầu ngốc kia cũng thiệt là. Nữ nhân thì cũng phải vì hạnh phúc của mình mà tranh thủ một chút chứ.”
 
Lưu Phong tâm cơ nhất động: “Ta biết ngươi là Bạch Khiết.”
 
“Ngươi không phải là đoạt lấy thân thể của Bạch Vũ chứ?” Nói đến đây Lưu Phong nhất thời biến sắc, con ngươi thậm chí bắn ra sát khí.
 
“Phong nhi, không được làm càn.” Tuyệt Sắc kiếm tiên thấy biểu hiện của hắn, hét lên ngăn cản Lưu Phong.
 
Bạch Vũ cười hì hì: “Nhìn không ra ngươi đối với an nguy của ta cũng thật sự quan tâm.
Quên đi, không đùa nữa. Ta không không cướp lấy thân thể của Bạch Vũ. Chỉ là hai ta bây giờ sử dụng chung một thân thể mà thôi.”

 
“Bạch Vũ chính là hậu bối của ngươi, ngươi không thể làm chuyện có lỗi với nàng ta được.” Lưu Phong đối với Bạch Vũ vẫn có chút lo lắng. Hắn chính miệng đã đáp ứng với phụ tử Bạch Thiên Hành chiếu cố cho Bạch Vũ. Nếu nàng ta có xảy ra chuyện gì, ba dài hai ngắn thì hắn sẽ rất áy náy.
 
Tuyệt Sắc kiếm tiên lên tiếng giải thích: “Bạch tiền bối làm như vậy, kỳ thực cũng sẽ giúp Bạch Vũ tu luyện nhanh hơn. Đối với nàng ta chỉ có lợi chứ không có hại.”
 
“Thật sao?” Lưu Phong bán tín bán nghi. Ai mà biết Madam Bạch Khiết và Tuyệt Sắc kiếm tiên cùng nhau nói dối thì sao. Nghĩ đến chuyện hai người này ở chung một chỗ, Lưu Phong cũng có chút không vui.
 
“Yên tâm đi tiểu tình nhân, Tuyệt sắc không nói sai đâu. Ta sẽ không làm thương tổn đến Bạch Vũ. Ta chỉ mượn thân thể của nó, trêu ngươi một chút. Thứ hai là cũng giúp nó tăng tu vi lên. Tuyệt đối không có ý gì khác.” Bạch Vũ lên tiếng giải thích.
 
Lưu Phong trầm tư một chút, đột nhiên hỏi: “Ta vẫn chưa thể tin ngươi được. Lần trước không phải ngươi nói với lực lượng của ngươi thì chưa thể rời khỏi Tam Phân Quy Nguyên Đan sao? Sao bây giờ lại có thể ở trên thân thể Bạch Vũ?”
 
“Tiểu tình nhân quả nhiên là tinh ý.” Bạch Vũ (Madam Bạch Khiết) mỉm cười: “Quả là như thế nhưng nàng ta lại tu luyện Huyền Nữ quyết.”
 
“Lưu Phong trong lòng run lên: “Ý của người là chỉ cần tu luyện Huyền Nữ quyết thì ngươi có thể nhập vào thân thể người đó?
 
Bạch Khiết cũng không phủ nhận, gật đầu: “
Không sai, đúng là có chuyện này. Ta thậm thí còn có thể nhập vào thân thể của Liễu Thanh Nghi và Ân Tố Tố nữa. Được rồi, lần sau, khi ngươi và Ân Tố Tố ân ái, ta nhất định sẽ nhập vào thân thể nàng, hảo hảo thể nghiệm một phen.
 
Lưu Phong nghe vậy chút nữa đã lăn ra ngất. Mình và vợ mình ân ái mà có lão thái bà này trên người nữa thì thành thể thống gì?
 
Không được, không thể được.” Lưu Phong nghiêm mặt nói: “Ta nói cho ngươi biết. Ngươi không được nhập vào người Tố Tố và Thanh Nghi. Nếu không ta sẽ liều mạng với ngươi.
 
Tiểu tình nhân, ngươi không cần căng thẳng quá. Ta bất quá là muốn cảm thụ bằng chân thân xem cảm giác hoan ái như thế nào. Hơn nữa nếu ta nhập vào thân thể các nàng thì đối với chuyện tu luyện của họ sẽ rất có lợi.” Bạch Khiết nói chuyện không quên đá lông mi với hắn một cái.
 
Thân thể của Bạch Vũ nhưng trái tim lại là Bạch Khiết. Mặc dù thấy nàng liếc mắt đưa tình nhưng Lưu Phong không khỏi cảm giác được trên trán mình đang toát cả mồ hôi.
 
Nghĩ vậy, Lưu Phong nhìn thoáng qua Tuyệt Sắc kiếm tiên, sau đó nhìn lại Bạch Khiết nói: “
Ta khinh, ta nói ngươi chính là Ma dâm.
 
Tuyệt Sắc kiếm tiên biến sắc: “
Phong nhi, không được vô lễ. Ngay cả bổn tôn trước mặt Bạch Khiết tiền bối cũng phải xưng là vãn bối. Ngươi sao dám làm càn.
 
Lưu Phong không cho là đúng, ngươi là ngươi, ta là ta. Mỗi người một ngựa.
 
Bạch Khiết khẽ cười một tiếng: “
Tuyệt sắc, ngươi im miệng đi. Ta và tiểu tình nhân này quan hệ rất phức tạp. Không thể chỉ nói vài lời là được.
 
Quay đầu lại Bạch Khiết mỉm cười với Lưu Phong: “
Nghĩ không ra trong thời gian ngắn như vậy ngươi đã có thành tựu tu luyện đáng kể. Ngươi còn nhớ chuyện ta nói với ngươi lúc trước không?
 
Chuyện gì?” Lưu Phong kỳ thật đã nghĩ đến nhưng hết lần này đến lần khác cố ý quên đi.
 
Tiểu tình nhân, xem ra ngươi không thật thà lắm.” Bạch Khiết mỉm cưới bước đến gần Lưu Phong: “Ta đã từng nói nếu ngươi tu thành Nguyên Anh thì phải giúp ta một việc.
A, thì ra là chuyện này.” Lưu Phong cười hắc hắc: “Nhất khiếu thông, bách khiếu thông. Ta đã nhớ rồi, ngươi cũng đã nói nếu ta tu thành Nguyên Anh thì Phi nhi có thể từ Hạo Thiên Kiếm có thể tự do phóng xuất ra ngoài sao?
 
Bạch Khiết mỉm cười, dí ngón tay lên trán Lưu Phong: “
Tiểu tình nhân, ngươi thật là xảo trá. Muốn ta giải đi phong ấn của Đồ Đằng thì nói thẳng ra, còn vòng vo làm gì?
 
Lưu Phong thấy tim đen của mình bị Bạch Khiết nhìn thấu, cười khan một tiếng, hào sảng thừa nhận: “
Đúng vậy, ta có ý này. Được rồi, bây giờ ngươi giúp ta thả thần điểu ra.” Bạch Khiết trong mắt hiện lên một đạo dị sắc, lạnh nhạt nói: “Tiểu tình nhân, ngươi có phải có ý muốn học cách hóa giải phong ấn của ta?
 
Nếu ngươi nguyện ý dạy ta thì ta có thể thử học một chút.” Lưu Phong mặt dày lên tiếng.
 
Bạch Khiết cũng không quan tâm đến thái độ của hắn, tiến lên, đặt tay lên trán hắn, dặn dò: “
Bây giờ ta truyền cho ngươi bí pháp phong ấn Đồ Đằng, xem như thành ý của ta, đợi chút nữa.
 
Mẹ kiếp cảnh này thấy quen quen. Lưu Phong lên tiếng: “
Có đúng hay không lát nữa lại cảm thấy đau đớn, muốn ta chịu đựng.
 
Bất quá hắn vừa lên tiếng thì từ trong bàn tay Bạch Khiết đã xuất hiện một đạo bạch sắc quang huy nhảy vọt vào trán Lưu Phong.
 
Lưu Phong nhất thời cảm giác được một sự đau đớn kịch liệt.
 
Một lát sau đau đớn biến mất. Mẹ nó, sao những lần sau này cảm giác đau đớn lại nhiều hơn lần trước chứ.
 
Bạch Khiết nhìn thần sắc cổ quái của Lưu Phong, không nhịn được, bật cười: “
Tiểu tình nhân, ta định nói cho ngươi biết lần này sẽ rất đau nhưng ngươi lại cắt đứt mất lời của ta.
 
Tốt lắm. Trước tiên nén giận đi đã, bây giờ ta sẽ giúp ngươi gỡ bỏ phong ấn của thần điểu.” Bạch Khiết nghiêm mặt, vẻ mặt trịnh trọng, hai tay kết ấn, trong nháy mắt phát ra mười đạo pháp quyết bắn vào Hạo Thiên Kiếm trong tay Lưu Phong.
 
Những đạo pháp quyết này bị Hạo Thiên Kiếm hấp thụ, sau đó biến hóa xảy ra, Hạo Thiên Kiếm mãnh liệt bắn ra một đạo thanh quang, kèm theo một tiếng chim cao vút. Thân ảnh to lớn của Phi nhi rốt cuộc xuất hiện giữa không trung.
 
Phi nhi!” Lưu Phong nhìn thân ảnh của thần điều, hưng phấn kêu to.
 
Nghe được tiếng gọi của chủ nhân, Phi nhân kêu lên tra tra, thân hình nhỏ lại, hướng Lưu Phong đáp xuống. Đến khi đến gần Lưu Phong thì chỉ nhỏ bằng một con họa mi thông thường.
 
Phi nhi cũng cực kỳ hưng phấn, nhảy nhót không ngừng trong lòng bàn tay Lưu Phong, miệng líu ríu liên hồi.
 
Lưu Phong một tay nâng Phi nhi lên, tay kia nhẹ nhàng vuốt ve nó. Thần điểu tựa như hưởng thụ, buông thân thể nằm xuống tay Lưu Phong, lẳng lặng hưởng thụ sự vuốt ve của chủ nhân.
 
Bạch Khiết thấy vậy cười nói: “
Tốt lắm, chuyện nhỏ đã làm xong, bây giờ đến chuyện lớn.
 
Chuyện lớn?
 
Tuyệt Sắc kiếm tiên lên tiếng giải thích: “
Ngươi đã quên hôm nay ta gọi ngươi đến để xem thời gian này tu vi của ngươi tiến bộ thế nào. Bạch Khiết tiền bối có thể tiện tay chỉ điểm thêm cho ngươi những chỗ khiếm khuyết.
 
Tuyệt sắc tiền bối, người có thể nói tại sao hai người lại đi chung với nhau không?
 
Bạch Khiết nghe vậy, tiến đến kéo tay Lưu Phong, mập mờ nói: “
Tiểu tình nhân, ngươi không phải vì ta đi chung với Tuyệt sắc mà ghen đấy chứ?
 
Không đợi hắn trả lời, Bạch Khiết khẽ lắc lư cánh tay hắn, nũng nịu nói: “
Tiểu tình nhân, ngươi yên tâm, ta và Tuyệt sắc chỉ là ngẫu nhiên gặp nhau. Chúng ta trong quá khứ đã biết nhau nhưng quan hệ rất thuần khiết.” Nhìn tình cảnh này, ai không biết tất sẽ tưởng Lưu Phong và Bạch Khiết là một đôi tình lữ.

Chọn tập
Bình luận