Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Văn Mẫu Lớp 5

Hãy miêu tả cảnh đẹp mùa xuân trên quê hương em

Tác giả: Sachvui.Com
Thể loại: Sách Giáo Khoa
Chọn tập

“Quê hương là gì hả mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ?
Ai đi xa cũng nhớ nhiều…”

Đúng vậy, mỗi người đều có một quê hương – một chốn yêu thương trong trái tim mình. Quê hương thủ đô Hà Nội yêu dấu cũng là nơi cho tôi sinh ra, cất tiếng khóc trào đời và lớn lên trong sự ấm nồng của tình người. Mười hai năm đã qua đi – một thời gian dài, một thời tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng của tôi đã gắn liền, chan chứa biết bao kỉ niệm thân thương ấy. Kỉ niệm với bao khoảnh khắc, hình ảnh thân thương, bao vui buồn… Và hơn hết tôi yêu biết bao nhiêu mỗi mùa xuân quê hương.

Xuân sang, xua tan đi cái không khí gía rét, ẩm thấp thay vào là sự ấm áp trong đất trời từ cái se lạnh của mùa đông, cái nóng bức của mùa hè tạo nên một khí hậu tuyệt vời. Ông mặt trời đã thức giấc nhưng hình như vẫn còn mơ màng trong giấc mộng ngọt ngào nào đó, ló ra kéo chiếc đèn lửa lên cao, thắp sáng, xua đi cái nền trời xám xịt, nặng nề cua mùa đông. Những đám mây trắng tựa bông bồng bềnh trôi thanh thản,nhẹ nhàng như đang lướt qua một làn nước xanh, cao vút. Và chẳng biết tia nắng xuân ấm áp, vàng dịu nào đã ghé xuống đây, đánh thức bao lộc non. Những lộc nonấy bé li ti, xanh mơn mởn nhú ra, vươn mình, cựa quậy thích thú nhìn ra thếgiới bên ngoài như một đứa trẻ vừa tinh nghịch, vừa tò mò muốn khám phá bao điềuxung quanh, muốn được ngắm nhìn tất cả mọi vật. Rồi thân cây mẹ sau một mùađông kiên nhẫn, lặng thầm chắt chiu cũng bừng giấc, dang tay vẫy chào cô tiênmùa xuân và bắt đầu cho một sự sống mới với bao hứa hẹn.

Buổi sáng mùa xuân,trên nhũng chiếc lá non xanh còn đọng lại bao giọt sương lonh lanh tựa như hạtngoc nhỏ xíu. Và chẳng biết cơn gió heo may nào đã đưa tiếng chim hót véo von, ríu rít mỗi buổi sáng ấy về.Những chú chim sau một mùa đông tránh rét lại giã từ phương Nam mà về với miền Bắc rồi gặp cô tiên mùa xuân dịu dàng, ấm áp như cảm thấy được ban tặng nguồn sức sống diệu kì, mãnh liệt mà ca hát, mở tiệc tưng bừng. Mưa xuân phơi phới, nồng nàn.Tường chừng đi dưới mưa mà lại chẳng thấy mưa đâu. Làn mưa rơi xuống thật nhẹ nhàng với những hạt bụi nước li ti, trắng xóa chẳng thể nhìn rõ. Từng hạt mưa ghé lại vào tóc ta, đậu cả vào vai, vào tay… Tôi thấy đâu trong gió, cái hương thơm của mưa. Cơn mưa ấy từ đâu bay tới càng làm tăng vẻ đẹp đặc sắc cho mùa xuân yêu thương. Mưa tắm rưa cho hoa lá, cây cối thêm tươi đẹp, ngời ngời sức sống.

Xuân về, đó lạ màu sắc thắm tươi, rực rỡ của muôn hoa thi nhau đua nở, khoe sắc mang đến cho mùa xuân một vẻ đệp diệu kì. Quê hương thân yêu như đươck khoác lên một màu áo mới – màu áo của sức sống vô tận, tươi thắm, rực rỡ với bao sắc màu: sắc vàng của đồng tiền mang đến sự may mắn, tài lộc, hoa hồng lộng lẫy với bộ cánh mới, lan quý phái, duyên dáng… Tất cả muôn sắc thắm hương ấy bay xa tận tít phương trời mà rủ đàn bướm đến. Bướm vàng hòa cùng với nắng, bướm trắng li ti theo đàn mà vui cùng với chị gió, bướm đen như đám tàn tro bị ai thổi lên trời cao… Chúng thi nhau bay đến, dập dờn, lượn lờ xung quanh những sắc màu của mùa xuân.

Đối với phương Nam thì hoa mai vàng tưởng trưng cho tài lộc, phú quý, sự may mắn. Còn riêng đối với người dân xứ Bắc thì hoa đào là biểu tượng cho một cái Tết đầm ấm, một mùa xuân tràn trề yêu thương, hạnh phúc với đủ loại: dào bích, đào phai… Những đứa con của cô tiên mùa xuân khoe sắc thắm, rộn vang tiếng nói: “Tết đã về rồi!”. Tết chính là món quà tuyệt diệu nhất mà cô tiên mùa xuân đã ban tặng cho quê hương thân yêu, cho những người dân hiền lành, tốt bụng, nhân hậu.

Thật nhộn nhịp! Đây đó trên những ngả đường góc phố hơn hẳn là khu chợ Tết, bao người qua lại, mua sắm đông vui, chuẩn bị cho một cái Tết đầm ấm. Và mỗi gia đình lại sum vầy, tụ họp lại bên nhau kể chyện của năm cũ, chào đón một mùa Tết tưng bừng, rộn rã, vui tươi. Rồi đến khi Tết đã gõ cửa từng nhà, tràn ngập khắp mọi nơi, với bao niềm vui sướng gửi đến nhau những lời chúc tốt lành, cầu may. Vui hơn cả là bao bé thơ, bao đứa trẻ cười tươi như hoa khoe những bộ quần áo mới và rồi để nhận bao lì xì đỏ thắm. Thật thích biết nhường nào! Và cả đêm đón giao thừa, đồng hồ điểm 12h quây quần bên gia đình ngắm pháo hoa. Bao chùm pháo hoa, pháo sáng… làm cả một bầu trời đêm rực cháy là khoảnh khắc tuyệt vời bắt đầu bước sang năm mới. Nó còn là một đêm ý nghĩa cho cả gia đình gắn kết sợi dây tình cảm bên nhau.

Thời gian rồi cũng sẽ qua đi mang mùa xuân đi mất! Chỉ còn để lại bo ấn tượng sâu sắc cho sự chuyển tiếp của một năm mới vui vẻ. Rồi những cánh hoa đào rụng xuống, buồn bã mong được níu kéo những giây phút, thắng ngày đã qua. Những đã muộn mất rồi! Và chắc chắn rằng cô tiên mùa xuân ấy sẽ lại quay về mang đến bao yêu thương, hạnh phúc trong một lúc nào đó. Giờ đây, phảng phất trong gió vẫn còn là hương xuân…

“Quê hương là gì hả mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ?
Ai đi xa cũng nhớ nhiều…”

Đúng vậy, mỗi người đều có một quê hương – một chốn yêu thương trong trái tim mình. Quê hương thủ đô Hà Nội yêu dấu cũng là nơi cho tôi sinh ra, cất tiếng khóc trào đời và lớn lên trong sự ấm nồng của tình người. Mười hai năm đã qua đi – một thời gian dài, một thời tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng của tôi đã gắn liền, chan chứa biết bao kỉ niệm thân thương ấy. Kỉ niệm với bao khoảnh khắc, hình ảnh thân thương, bao vui buồn… Và hơn hết tôi yêu biết bao nhiêu mỗi mùa xuân quê hương.

Xuân sang, xua tan đi cái không khí gía rét, ẩm thấp thay vào là sự ấm áp trong đất trời từ cái se lạnh của mùa đông, cái nóng bức của mùa hè tạo nên một khí hậu tuyệt vời. Ông mặt trời đã thức giấc nhưng hình như vẫn còn mơ màng trong giấc mộng ngọt ngào nào đó, ló ra kéo chiếc đèn lửa lên cao, thắp sáng, xua đi cái nền trời xám xịt, nặng nề cua mùa đông. Những đám mây trắng tựa bông bồng bềnh trôi thanh thản,nhẹ nhàng như đang lướt qua một làn nước xanh, cao vút. Và chẳng biết tia nắng xuân ấm áp, vàng dịu nào đã ghé xuống đây, đánh thức bao lộc non. Những lộc nonấy bé li ti, xanh mơn mởn nhú ra, vươn mình, cựa quậy thích thú nhìn ra thếgiới bên ngoài như một đứa trẻ vừa tinh nghịch, vừa tò mò muốn khám phá bao điềuxung quanh, muốn được ngắm nhìn tất cả mọi vật. Rồi thân cây mẹ sau một mùađông kiên nhẫn, lặng thầm chắt chiu cũng bừng giấc, dang tay vẫy chào cô tiênmùa xuân và bắt đầu cho một sự sống mới với bao hứa hẹn.

Buổi sáng mùa xuân,trên nhũng chiếc lá non xanh còn đọng lại bao giọt sương lonh lanh tựa như hạtngoc nhỏ xíu. Và chẳng biết cơn gió heo may nào đã đưa tiếng chim hót véo von, ríu rít mỗi buổi sáng ấy về.Những chú chim sau một mùa đông tránh rét lại giã từ phương Nam mà về với miền Bắc rồi gặp cô tiên mùa xuân dịu dàng, ấm áp như cảm thấy được ban tặng nguồn sức sống diệu kì, mãnh liệt mà ca hát, mở tiệc tưng bừng. Mưa xuân phơi phới, nồng nàn.Tường chừng đi dưới mưa mà lại chẳng thấy mưa đâu. Làn mưa rơi xuống thật nhẹ nhàng với những hạt bụi nước li ti, trắng xóa chẳng thể nhìn rõ. Từng hạt mưa ghé lại vào tóc ta, đậu cả vào vai, vào tay… Tôi thấy đâu trong gió, cái hương thơm của mưa. Cơn mưa ấy từ đâu bay tới càng làm tăng vẻ đẹp đặc sắc cho mùa xuân yêu thương. Mưa tắm rưa cho hoa lá, cây cối thêm tươi đẹp, ngời ngời sức sống.

Xuân về, đó lạ màu sắc thắm tươi, rực rỡ của muôn hoa thi nhau đua nở, khoe sắc mang đến cho mùa xuân một vẻ đệp diệu kì. Quê hương thân yêu như đươck khoác lên một màu áo mới – màu áo của sức sống vô tận, tươi thắm, rực rỡ với bao sắc màu: sắc vàng của đồng tiền mang đến sự may mắn, tài lộc, hoa hồng lộng lẫy với bộ cánh mới, lan quý phái, duyên dáng… Tất cả muôn sắc thắm hương ấy bay xa tận tít phương trời mà rủ đàn bướm đến. Bướm vàng hòa cùng với nắng, bướm trắng li ti theo đàn mà vui cùng với chị gió, bướm đen như đám tàn tro bị ai thổi lên trời cao… Chúng thi nhau bay đến, dập dờn, lượn lờ xung quanh những sắc màu của mùa xuân.

Đối với phương Nam thì hoa mai vàng tưởng trưng cho tài lộc, phú quý, sự may mắn. Còn riêng đối với người dân xứ Bắc thì hoa đào là biểu tượng cho một cái Tết đầm ấm, một mùa xuân tràn trề yêu thương, hạnh phúc với đủ loại: dào bích, đào phai… Những đứa con của cô tiên mùa xuân khoe sắc thắm, rộn vang tiếng nói: “Tết đã về rồi!”. Tết chính là món quà tuyệt diệu nhất mà cô tiên mùa xuân đã ban tặng cho quê hương thân yêu, cho những người dân hiền lành, tốt bụng, nhân hậu.

Thật nhộn nhịp! Đây đó trên những ngả đường góc phố hơn hẳn là khu chợ Tết, bao người qua lại, mua sắm đông vui, chuẩn bị cho một cái Tết đầm ấm. Và mỗi gia đình lại sum vầy, tụ họp lại bên nhau kể chyện của năm cũ, chào đón một mùa Tết tưng bừng, rộn rã, vui tươi. Rồi đến khi Tết đã gõ cửa từng nhà, tràn ngập khắp mọi nơi, với bao niềm vui sướng gửi đến nhau những lời chúc tốt lành, cầu may. Vui hơn cả là bao bé thơ, bao đứa trẻ cười tươi như hoa khoe những bộ quần áo mới và rồi để nhận bao lì xì đỏ thắm. Thật thích biết nhường nào! Và cả đêm đón giao thừa, đồng hồ điểm 12h quây quần bên gia đình ngắm pháo hoa. Bao chùm pháo hoa, pháo sáng… làm cả một bầu trời đêm rực cháy là khoảnh khắc tuyệt vời bắt đầu bước sang năm mới. Nó còn là một đêm ý nghĩa cho cả gia đình gắn kết sợi dây tình cảm bên nhau.

Thời gian rồi cũng sẽ qua đi mang mùa xuân đi mất! Chỉ còn để lại bo ấn tượng sâu sắc cho sự chuyển tiếp của một năm mới vui vẻ. Rồi những cánh hoa đào rụng xuống, buồn bã mong được níu kéo những giây phút, thắng ngày đã qua. Những đã muộn mất rồi! Và chắc chắn rằng cô tiên mùa xuân ấy sẽ lại quay về mang đến bao yêu thương, hạnh phúc trong một lúc nào đó. Giờ đây, phảng phất trong gió vẫn còn là hương xuân…

Chọn tập
Bình luận