Tuổi thơ ai chẳng được thả hồn mình bay bổng theo tiếng diều, đắm mình trong lời ru à ơi của mẹ. Tuổi thơ tôi thật ngọt ngào và hạnh phúc bởi được ngắm những đêm trăng đẹp trên quê hương yêu dấu.
Ánh hoàng hôn vừa tắt, ông mặt trờ đi nghỉ sau một ngày vất vả kéo cỗ xe lửa. Làng quê tôi vui mừng đóng trăng lên. Gió nhè nhẹ thoang thoảng hương hoa nhài, hoa bưởi. Trong không gian yên bình và tĩnh mịch ấy, Trăng từ từ nhô lên sau lũy tre làng. Chao ôi, trăng đêm nay mới đẹp làm sao! Mặt trăng tròn vành vạnh và trong veo, tôi có cảm giác như nhìn thấy rã chú Cuội ngồi gốc cây đa. Mặt trăng hiền hòa, phải trăng người ta gọi trăng là chị Hằng?
Đi đến đâu ánh trăng tỏa ra đến đó, lung linh, huyền diệu. Trăng trôi bồng bềnh trên mặt sông. Trăng soi mình dưới đấy nước như làm duyên. Dòng sông được thay áo mới. Trăng nhảy nhót trên cánh đồng, lúa rì rào nghiêng ngả như vẫy chào ánh trăng. Trăng ùa vào vườn cây, trăng nghiêng đầu trên cây đa đầu làng, thì thầm, trò chuyện. Trăng nhẹ bước đến từng nhà, trăng mỉm cười với các cụ già, trăng dịu dàng với tuổi thơ.