Trong thành phố của chúng ta, có nhiều việc tốt xảy ra mỗi ngày. Một việc tốt mà em vừa được chứng kiến, tuy nhỏ bé nhưng để lại cho em một ấn tượng sâu sắc.
Đã tới giờ đi học mà tôi vẫn chưa thấy Yến gọi, sốt ruột quá, tôi định xách cặp thì thấy Yến vừa chạy vừa thở bảo:
– Tớ đến muộn vì phải giúp mẹ trông em.
Tôi và Yến cố đi thật nhanh để khỏi muộn học. Đang đi, chợt Yến đứng lại và bảo:
– Đợi tớ một lát.
Rồi Yến chạy ra chỗ vườn hoa, thì ra một chiếc chai thuỷ tinh của ai đó đánh vỡ, mảnh chai văng ra tung toé.
Yến vội thu nhặt những mảnh vỡ đó, cho vào túi ni lông. Tôi nói:
– Đồ hâm, muộn giờ đến nơi rồi, vứt ngay rồi đi thôi kẻo muộn học.
Yến nói:
– Ai vô ý đánh rơi mà khkông chịu dọn, lỡ có người vào vô ý đâm phải nhiễm trùng thì khổ. Mình thì thấy không thu dọn mà bỏ đi sao được, nếu muộn học một chút mà đỡ khổ cho bao người bạn thấy có nên không?
Tôi cúi xuống giúp Yến nhặt nốt những mảnh vỡ còn lại, mặt chợt đỏ lên vì xấu hổ do câu nói vô tình. Tôi nói:
“Yến ơi, bạn nói rất đúng, cho mình xin lỗi nhé!”.
Qua việc này chúng ta nên học tập Yến, vì bạn đã giữ gìn vệ sinh công cộng, để đất nước thêm tươi đẹp hơn.