I. Mở bài
Nhìn từ xa, cánh đồng lúa quê em như một tấm thảm xanh khổng lồ với những thửa ruộng màu xanh non mơn mởn của lúa đang thì con gái.
II. Thân bài
Ở những thửa ruộng gần làng nhất, những khóm lúa bánh tẻ đang vươn mình đón gió và những tia nắng ban mai. Những giọt sương sớm đọng trên tán lá long lanh huyền ảo. Thỉnh thoảng, từng làn gió nhẹ thổi qua làm nên những làn sóng xanh nhấp nhô liên tiếp.
Trên các thửa ruộng, các bác nông dân đang lom khom nhặt cỏ, bón phân cho lúa. Bên này là thửa ruộng được cấy giống lúa mới, bên kia là những ô ruộng cấy lúa nếp… Những cây lúa được cấy thành hàng thẳng tắp nay đã đâm nhánh. Những khóm lúa chen chúc nhau, lá vươn cao như những cánh tay mềm mại. Xa một chút là các cô cậu tuổi học trò đang chăn trâu, cắt cỏ trên những bờ cỏ xanh rờn. Xa tít là những thửa ruộng cao được trồng các loại hoa màu như ngô, khoai, cà… Cứ thời gian này (tháng 3 âm lịch) màu vàng của hoa bí, màu tím của hoa cà xen lẫn màu xanh của cây lá làm cho màu sắc của bức tranh cánh đồng thêm tươi tắn. Cánh đồng quê em như một bức tranh khổng lồ với đủ các sắc xanh: màu xanh non của những bờ cỏ, của những lá lúa non, xanh thẫm của những luống ngô, ruộng bí.
III. Kết bài
Khi mặt trời nhô lên, trên nền xanh ấy lấp lánh ánh vàng trải rộng mãi, rộng mãi. Có lẽ, cánh đồng quê em đẹp hơn tất cả các bức tranh vì cây cỏ, màu sắc ở đó đổi thay từng giờ, từng ngày; và cũng vì những người làm nên bức tranh cũng là những người từng ngày, từng giờ chăm chút, sửa sang và thưởng thức nó.