Sáng sớm, em được thả bộ từ nhà đến trường nên có dịp quan sát cảnh vật trên đường Nguyễn Huệ.
Khi bình minh tới, không khí nơi đây thật dễ chịu. Mọi người liền bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài.
Con đường rộng đổ nhựa phẳng lì và đen xám còn vắng lặng, bỗng chốc trở nên ồn ào tấp nập. Chủ yếu các bà, các chị sau khi tập thể dục xong rủ nhau đi mua những hàng hoá tươi ngon như thịt, cá, rau…ở chợ để mang về nhà nấu cho gia đình của mình ăn. Các ông ghé vào quán nhâm nhi tách cà phê, sau đó nói chuyện của mình một cách say mê và hào hứng.
Còn các bạn học sinh thì ai nấy đều hớn hở vì sắp được gặp thầy cô, bạn bè trong những ngày khai giảng năm học mới. Đâu đâu cũng nghe thấy tiếng chim hót líu lo trên cành cây hai bên đường, tiếng xe cộ qua lại náo nhiệt, tiếng cười mọi người đang chào một ngày mới tốt đẹp. Con đường bây giờ bỗng trở nên tưng bừng khi bước vào một không khí sôi động và hào hứng.
Có lẽ, em đã trở thành bạn thân của con đường quen thuộc này không biết từ khi nào rồi. Vì thế, em bảo các bạn không xả rác, bứt cành cây hay làm một hành vi không đúng đối với con đường. Từ nay, con đường này đã thành một ký ức trong cuộc đời tuổi thơ của em.