Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Văn Mẫu Lớp 5

Tả một người đang lao động

Tác giả: Sachvui.Com
Thể loại: Sách Giáo Khoa
Chọn tập

Diện tích nhà em không lớn lắm nhưng ông vẫn giành một khoảng nhỏ ở sân trước nhà để trồng vài chậu kiểng trang trí cho cảnh vật xung quanh ngôi nhà thân yêu. Đó cũng là nơi mà ông của em thường hay ra chăm sóc cây. Những dịp nghỉ em thường cùng ông chăm sóc cho các chậu cây ấy.

Ông em năm nay đã ngoài sáu mươi lăm tuổi rồi, ông còn rất khỏe và tinh tường mọi việc. Dáng người trung bình. Tóc ông đã lấm chấm bạc, người ta gọi là tóc muối tiêu. Khuôn mặt chữ điền với vầng trán cao, trông ông rất phúc hậu và đẹp. Ba nói ngày xưa ông rất đẹp cho nên bây giờ ông vẫn còn giữ lại cái vẻ phong độ ngày xưa. Như thông lệ sau khi tập thể dục xong là ông bắt tay ngay vào công việc chăm sóc cây.Trong chiếc áo thun ba lỗ trắng và chiếc quần pi-ra-ma dài, tay cầm cái kéo tỉa cây, ông cất cái giọng trầm trầm thân thương bảo em “Tí lấy cái bình xịt cho ông nào!”. Ban đầu, ông đứng, đưa mắt ngắm một loạt các chậu cây rồi ông bắt đầu tiến tới một chậu tỉa các cành mọc không ngay ngắn, loại bỏ các lá hư, úa vàng hay bị sâu để trả lại vẽ xanh tươi của chậu cây, mỗi lần tiếng kéo cứ vang lên “tách…tách” là có vài cái lá mọc “mất trật tự” bùi ngùi lìa khỏi cành. Ông lại bước lùi lại đứng ngắm xem xem đã gọn gàng chưa. Công việc tiếp theo là bắt lấy chú sâu hay các loại côn trùng làm tổ trên cây. Ông cho “năm chàng hiệp sĩ ” trên bàn tay ông vào lùm cây để truy lung lũ sâu phá phách, em phụ ông làm công việc này, mỗi lần bắt được con sâu nào là ông nói:” Mày chết nhé!” và ông nhìn em cười để lộ hàng răng đã ố vàng do ông hút thuốc trước đây. Nụ cười hiền hòa đã quá quen thuộc với em nhưng sao em vẫn thích mỗi lần nhìn thấy nụ cười của ông. Công việc tỉa cành bắt sâu xong đâu vào đấy, ông quay sang bón phân cho cây. Ban đầu, ông bới đất dưới gốc cây lên cho tơi rồi ông hốt vài nắm tro trấu cho đều quanh gốc, đôi bàn tay khéo léo, nhẹ nhàng ém cho phân nằm chặt xuống quanh gốc rồi ông quay sang bảo em “Tới việc của con rồi đấy”. Thế là em giúp ông tưới nước cho cây. Hết chậu này sang chậu khác. Mất độ gần một giờ cho công việc này mỗi khi làm. Vừa làm ông vừa giảng giải cho em hiểu cụ thể từng việc. Không biết từ khi nào tình yêu cây từ ông đã truyền sang em. Cứ đến ngày nghỉ là em hỏi ông xem khi nào thì chăm sóc cây. Xong hết mọi việc ông nắm tay em bước lùi lại vài bước và đứng ngắm lại thành quả vừa làm. Ông đưa mắt nhìn khắp khu vườn và nở nụ cười có vẽ mãn nguyện lắm! “Xong rồi đấy, cháu thấy có đẹp không?”- Ông nói với em.

Em rất quý và yêu ông nhiều lắm! Ông đã dạy em biết nhiều thứ trên đời này. Em còn nhớ câu nói của ông: “Cây cũng như con người nếu được chăm sóc tốt thì cây sẽ phát triển tốt”. Em sẽ cố gắng học thật tốt để ông vui. Em ước mong sao ông sống với em mãi mãi.

Diện tích nhà em không lớn lắm nhưng ông vẫn giành một khoảng nhỏ ở sân trước nhà để trồng vài chậu kiểng trang trí cho cảnh vật xung quanh ngôi nhà thân yêu. Đó cũng là nơi mà ông của em thường hay ra chăm sóc cây. Những dịp nghỉ em thường cùng ông chăm sóc cho các chậu cây ấy.

Ông em năm nay đã ngoài sáu mươi lăm tuổi rồi, ông còn rất khỏe và tinh tường mọi việc. Dáng người trung bình. Tóc ông đã lấm chấm bạc, người ta gọi là tóc muối tiêu. Khuôn mặt chữ điền với vầng trán cao, trông ông rất phúc hậu và đẹp. Ba nói ngày xưa ông rất đẹp cho nên bây giờ ông vẫn còn giữ lại cái vẻ phong độ ngày xưa. Như thông lệ sau khi tập thể dục xong là ông bắt tay ngay vào công việc chăm sóc cây.Trong chiếc áo thun ba lỗ trắng và chiếc quần pi-ra-ma dài, tay cầm cái kéo tỉa cây, ông cất cái giọng trầm trầm thân thương bảo em “Tí lấy cái bình xịt cho ông nào!”. Ban đầu, ông đứng, đưa mắt ngắm một loạt các chậu cây rồi ông bắt đầu tiến tới một chậu tỉa các cành mọc không ngay ngắn, loại bỏ các lá hư, úa vàng hay bị sâu để trả lại vẽ xanh tươi của chậu cây, mỗi lần tiếng kéo cứ vang lên “tách…tách” là có vài cái lá mọc “mất trật tự” bùi ngùi lìa khỏi cành. Ông lại bước lùi lại đứng ngắm xem xem đã gọn gàng chưa. Công việc tiếp theo là bắt lấy chú sâu hay các loại côn trùng làm tổ trên cây. Ông cho “năm chàng hiệp sĩ ” trên bàn tay ông vào lùm cây để truy lung lũ sâu phá phách, em phụ ông làm công việc này, mỗi lần bắt được con sâu nào là ông nói:” Mày chết nhé!” và ông nhìn em cười để lộ hàng răng đã ố vàng do ông hút thuốc trước đây. Nụ cười hiền hòa đã quá quen thuộc với em nhưng sao em vẫn thích mỗi lần nhìn thấy nụ cười của ông. Công việc tỉa cành bắt sâu xong đâu vào đấy, ông quay sang bón phân cho cây. Ban đầu, ông bới đất dưới gốc cây lên cho tơi rồi ông hốt vài nắm tro trấu cho đều quanh gốc, đôi bàn tay khéo léo, nhẹ nhàng ém cho phân nằm chặt xuống quanh gốc rồi ông quay sang bảo em “Tới việc của con rồi đấy”. Thế là em giúp ông tưới nước cho cây. Hết chậu này sang chậu khác. Mất độ gần một giờ cho công việc này mỗi khi làm. Vừa làm ông vừa giảng giải cho em hiểu cụ thể từng việc. Không biết từ khi nào tình yêu cây từ ông đã truyền sang em. Cứ đến ngày nghỉ là em hỏi ông xem khi nào thì chăm sóc cây. Xong hết mọi việc ông nắm tay em bước lùi lại vài bước và đứng ngắm lại thành quả vừa làm. Ông đưa mắt nhìn khắp khu vườn và nở nụ cười có vẽ mãn nguyện lắm! “Xong rồi đấy, cháu thấy có đẹp không?”- Ông nói với em.

Em rất quý và yêu ông nhiều lắm! Ông đã dạy em biết nhiều thứ trên đời này. Em còn nhớ câu nói của ông: “Cây cũng như con người nếu được chăm sóc tốt thì cây sẽ phát triển tốt”. Em sẽ cố gắng học thật tốt để ông vui. Em ước mong sao ông sống với em mãi mãi.

Chọn tập
Bình luận