Hàng ngày, khi đi học về, thường có những con vật bé nhỏ ra đón tôi. Nhưng giờ thì hết rồi. Tại sao ư? Các bạn hãy nghe câu chuyện sau nhé.
Tôi có một chú gà trống, lông mượt, mào đỏ thắm, cựa sắc nhọn, nói chung là nó rất bảnh. Vào những sớm mai, nó thường đánh thức tôi bằng câu:
– ó, …ó….o cô chủ ơi, dậy, dậy đi nào.
Những lúc đó, tôi cảm thấy yêu nó quá, bèn thưởng cho nó nắm hạt kê, rồi sửa soạn đến trường.
Nhưng, một con gà mái đã lọt vào mắt tôi. Tôi thích lắm, nghĩ: “à, nghĩ ra rồi, mình chơi với con gà trống lâu nay, giờ cũng biết đổi chứ nhỉ”. Thế là, con gà mái đến với tôi. gà trống buồn lắm, mào nó rũ xuống. Nhưng nó không thể nào suy chuyển nó và tôi được.
Gà mái thật đỏm dáng trong bộ lông mượt mà. Không ngày nào là tôi không có món súp trứng. Không phải là tôi mua đâu, mà trứng là từ cô gà thường kêu:
– Cục ta cục tác, cô chủ ơi ra lấy trứng.
Rồi,một con vịt lại được tôi chú ý “Đổi thì có hại ai nào”, tôi nghĩ. Nhưng con gà mái lại không đồng ý, bộ lông xù ra “Nhưng cô chủ đã quyết định rồi”. Gà nghĩ và đành xuôi theo.
Tôi cùng con vịt ra sông tắm. Tôi bơi ra xa, con vịt bơi theo. Nó nói:
– Quạc, quạc, cô chủ đừng bơi xa thế, nguy hiểm lắm.
Tôi ôm con vịt vào và thưởng tép cho nó.
Nhưng ở được vài tuần, con vịt lại từ giá tôi. Và con chó của người bà con thế vào. Vịt thấy chon chó theo cô chủ về, nó đập cánh, kêu quạc quạc. Nhưng tôi túm ngay nó trao cho người bà con. Con vịt nhìn tôi rồi đi buồn bã theo người bà con.
Buổi tối, sau khi học bài tôi ôm chó, kể:
– Này, chó con, đầu tiên tao có một con gà trống, tao đổi lấy gà mái, gà mái tao lại đổi con vịt, vịt tao lại đổi chú mày về đấy.
Cún con kêu ư ử, chú xuống gầm giường này cầm “Rồi mình sẽ bị đổi cho ai nữa đây?”
Nghĩ thế, thừa lúc tôi ngủ, cún con cạy cửa trốn mất.
Từ giờ, chắc tôi sẽ chẳng còn người bạn nào. Giá như tôi không đổi. Giá như tôi kịp nhận ra. Giá như ……..