Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 199: Đánh chết tôi, tôi cũng không gia nhập Điểm G

Tác giả: Dạ Thải Hoa
Chọn tập

Lưu luyến tình ái nước ngoài, như vậy chất lượng cuộc sống sẽ được nâng cao đáng kể.

Lần này coi như là có cơ hội, mình nhất định phải bổ sung lại những mất mát. Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt Thường Nhạc hoàn toàn nở rộ.

Kim Ti cảm thấy Thường Nhạc hưng phấn khác thường. Môi cô bất giác chu lên, thân hình gợi cảm như rắn nước trườn lên người Thường Nhạc.

– Ồ, Thượng đế ơi…(lược bỏ năm trăm nghìn chữ)

Sáng sớm, ánh nắng quyến rũ như bàn tay nhỏ khéo léo của người thiếu phụ, nhẹ nhàng vuốt ve trên cơ thể. Thường Nhạc mở trừng mắt, cảm thấy trên dưới toàn thân từng chỗ chân lông đều giãn nở ra.

Chiếm được thân thể trinh nữ của Kim Ti. Thường Nhạc cảm thấy Hiên Viên chân khí trong người bắt đầu buông lỏng. Dư vị này thật sự không thể tả nổi.

– Lão đại, hôm nay Kadingweisi chính thức khai giảng. Cậu phải chuẩn bị một chút chứ? Đi ra ngoài cửa thì nhìn thấy vẻ mặt Huyết Hổ hồ hởi nghênh đón.

– Chuẩn bị? Thường Nhạc hơi cau mày. Trong đầu đã xuất hiện hình ảnh của cái tên gọi là Thần kia, một nhân vật rất có ý nghĩa: – Chẳng lẽ bản thiếu gia không chuẩn bị thì không được nhập học sao?
– Được, đương nhiên là được. Nhưng… hì hì, thiếu gia, có thể để đem hạ thủ cậu yêu quý nhất theo không ạ? Cơ bắp cường tráng vô cùng của Huyết Hổ lộ ra.

– Yêu quý nhất? Thường Nhạc chớp chớp mắt: – Tả Thủ có thể đến kịp không?

Ánh mắt Huyết Hổ trở nên đáng thương. Thường Nhạc hoàn toàn bị ánh mắt anh ta đánh bại: – Được thôi, bản thiếu gia đưa anh theo. Nhưng dù thế nào cũng đừng làm thiếu gia mất mặt.

Nô vì lí do hôm qua trúng đòn của kỵ sĩ thần thánh, vẫn đang trong quá trình chữa trị. Thường Nhạc đem Huyết Hổ đến Kadingweisi.

Hôm nay Kadingweisi so với ngày hôm qua, có sự khác biệt một trời một vực. Nhóm người đen nghìn nghịt, những tiếng gọi ồn ào náo nhiệt của tân sinh viên đăng ký, hội sinh viên tuyển người, tất cả đều bận rộn. Gần như tràn ngập hết mỗi tấc đất của trường.

– Hây, người anh em, chào buổi sáng!

Vẫn chưa đi xa được hai bước thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Chính là Kerry – người hôm qua bán súng lục cho mình. Góc miệng Thường Nhạc bất giác lộ ra vẻ cười.

– Hây, xin chào!
Tiếng của người anh em da đen này hơi run. Ánh mắt tránh né nhìn khắp xung quanh.

– Sao thế, không quen tôi rồi à? Chúng ta hôm qua vẫn còn nói chuyện rất tốt mà. Thường Nhạc thân thiết lại gần, vỗ vỗ vào vai Kerry, cười nhạt.

Cái vỗ vai này của Thường Nhạc suýt chút nữa khiến Kerry suýt úp sấp xuống mặt đất. Trên mặt anh ta lộ ra nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: – Lão đại, anh tha cho em được không? Em không muốn chuốc họa vào thân.

– Tôi còn tưởng chuyện gì. Thường Nhạc không nhịn được cười ha ha. – Thần còn không coi ra gì. Tôi chỉ coi như đánh một quả rắm mà thôi.
Đám người ồn ào lúc đầu lặng yên như chết.

Gần như mỗi người biết người của Thần đều dùng một loại ánh mắt cổ quái dò xét Thường Nhạc. Người muốn chết không nhất thiết phải chọn hình thức này chứ, đắc tội với Thần thì đúng là khó chịu hơn chết.

– Mẹ chúng mày! Nhìn gì mà nhìn, chẳng lẽ chưa nhìn thấy một người đẹp trai như lão đại tao bao giờ sao? Cơ bắp hùng tráng của Huyết Hổ lộ ra. Ánh mắt hung tợn quét qua xung quanh.

– Đều đã nghe rõ cả rồi chứ? Từ hôm nay bắt đầu, Kadingweisi chính thức thành lập một tổ chức chuyên giết Thần. Tên gọi là Điểm G. Bọn bây ai đồng ý gia nhập thì giơ tay. Thường Nhạc cười hì hì những thằng trên mặt đầy kinh hãi, nghiêm trang nói.
– Cái thằng này không phải biến thái mà chính là thằng điên. Gần như trong đầu mỗi người đều suy đoán như vậy.

Kerry muốn giãy ra khỏi tay Thường Nhạc. Không ngờ dùng sức hơi quá. Lúc tay ngoặt ra sau, không ngờ đúng chỗ dựng lên.

– Không tệ, không tệ. Kadingweisi còn có người thông minh. Bắt đầu từ bây giờ, cậu là người phụ trách Điểm G ở đây. Sau này sẽ có ngày Thần nào đó qùy xuống đất liếm giày cho cậu. Thường Nhạc vui vẻ cười phá lên. Nhìn ánh mắt hắn, giống như ban ân lớn như nào cho Kerry.

– Người anh em, hãy tha cho tôi. Đánh chết tôi, tôi cũng không tham gia Điểm G. Kerry hồn bay phách lạc.
– Nói cho cậu ta biết, một khi cự tuyệt tham gia Điểm G thì sẽ có hậu quả gì!

Thường Nhạc uể oải nhìn về phía Huyết Hổ. Huyết Hổ tiện tay nhặt một hòn đá từ dưới đất lên. Nắm nhẹ trong tay, bột nát vụn kia theo ngón tay từ từ chảy xuống.

– Nếu có người cự tuyệt tham gia Điểm G. Tôi sẽ bóp trứng chim của kẻ đó như bóp hòn đá này. Ánh mắt hung ác của Huyết Hổ nhìn chằm chằm phía dưới của Kerry.

Hơi thở ác liệt trực tiếp ép vào mặt Kerry. Chỉ cần gã dám cự tuyệt thì bất kỳ lúc nào cũng có thể trở thành thái giám.

– Lão đại, tôi có thể suy nghĩ thêm vài ngày được không? Mắt Kerry đang không ngừng đảo.
– Bóp!

Thường Nhạc không nghĩ ngợi gì, thốt ra.

– Tôi đồng ý gia nhập Điểm G.

Toàn thân Kerry run lên, gã vẫn là lựa chọn cúi đầu trước chính nghĩa.

– Anh, anh đang làm gì đấy…Thường Nhạc là anh! Một tiếng lanh lảnh từ xa vang tới. Chỉ thấy Kelly ôm một đống đồ to đi đến.

Cô gái Pháp xinh đẹp đi theo sau cô ấy, trong tay nhỏ cũng ôm một vài tập tranh tuyên truyền.
– Em gái, cứu cứu anh!

Kerry nhìn thấy Kelly giống như Columbus nhìn thấy đại lục mới, hưng phấn hoan hô lên.

– Tiểu thư xinh đẹp Lộ Đức, cả ngày không gặp. Em lại xinh đẹp hơn hôm qua rất nhiều. Thường Nhạc đã sớm vứt tên nhóc da đen sang một bên. Bộ mặt cười tủm tỉm nghênh đón.

Trước mắt bao người, Thường Nhạc tiến lên trước mặt Lộ Đức, bước chân từ từ dừng lại một lúc, chợt tăng tốc mạnh. Tiểu thư xinh đẹp Lộ Đức của chúng ta đã bị sự nhiệt tình của hắn bao trùm. Lại còn vội vàng hôn một cái lên trán cô ấy.
Động tác chào hỏi kiểu phương Tây này, tin là người nào cũng quen thuộc. Thường Nhạc vận dụng lại càng trôi chảy. Nhưng sắc mặt Lộ Đức lại đỏ lên.

Vừa rồi lúc Thường Nhạc công tử chào hỏi lễ phép trong nháy mắt đã dùng răng cắn trán Lộ Đức tiểu thư một lúc. Trên trán trắng nõn của Lộ Đức hiện rõ một hàng dấu răng đều tắp.

– Chẳng lẽ tên nhóc này không biết Lộ Đức là nữ thần trong tim Bá Vương. Bất kì người nào cũng đều không được động vào. Một tiếng thì thầm rõ rệt truyền đến tai Thường Nhạc.

Sắc mặt Thường Nhạc lập tức tối xầm xuống. Noriko xinh đẹp thì đi cùng với một thằng công tử bột. Bây giờ Lộ Đức lại được Bá Vương cho dự định gì rồi. Chẳng lẽ đường đường đại thiếu gia mình lại phải lẻ loi hiu quạnh không hay sao?
Kelly thấy không khí có hơi chút xấu hổ. Cô ấy liền vội vàng chuyển lời nói: – Thường Nhạc, sau khi anh báo danh thì giúp hội Chữ Thập Đỏ chúng tôi tuyển thành viên nhé!

Mắt Thường Nhạc hơi sáng lên. Trên mặt mang nụ cười nhạt: – Làm thành viên hội Chữ Thập Đỏ, tự nhiên có nghĩa vụ thu tuyển thành viên. Phó hội trưởng Lộ Đức, em ở bên cạnh nghỉ ngơi, tất cả đều giao cho tôi.

Lộ Đức ngẩn người. Khuôn mặt tuyệt mỹ lộ sắc cổ quái: – Anh vừa đến trường học, làm sao mà tuyển được người?

– Tất cả không ở trong lời nói.

Thường Nhạc bất giác đi đến trước mặt Lộ Đức. Tay vạch ra một đường cong tuyệt đẹp, đã không tự chủ vạch sang bờ vai nhỏ bé của Lộ Đức.

– Bỏ tay thối của mày ra!

Một âm thanh lớn vang lên vô cùng đột ngột.

Thường Nhạc cau mày không vui. Xuất hiện trước mắt là một tên gần giống như đầu bò, cơ bắp toàn thân nổi lên cuồn cuộn, mỗi chỗ rõ ràng lưu trữ sức bùng nổ.

Không hề nghi vấn. Chỉ cần tên này ra một cú đấm thì tin rằng tuyệt đối có thể lên đến trên một trăm cân. Trong đầu Thường Nhạc lóe lên một ý tưởng. Thản nhiên nhìn hắn ta nói: – Mày là Bá Vương?
– Hừ, loại tép riu như mày còn phải cần lão đại tao ra ngay sao? Trên mặt tên này mang vẻ khinh miệt. Nắm đấm khổng lồ kia đang vung lên. Mắt nhìn như sắp xông lên.

– Biến thái, Thường Nhạc là bạn của tôi. Lộ Đức bình tĩnh nói.

Nghe thấy lời Lộ Đức. Ánh hào quang hưng phấn trong mắt hơi phai nhạt xuống. Hắn giơ nắm đấm, hét về phía Thường Nhạc: – Nhóc con, coi như mày may mắn. Lần này coi như trước mặt chị dâu, tao không giết mày.

Thường nhạc mỉm cười. Lần đầu tiên được con gái bảo vệ, nếu hổ vẫn cứ im lặng thì bọn họ nhất định sẽ tưởng là một con mèo ốm.

– Nói lại câu mày vừa nói một lần.

Huyết Hổ kích động xông ra. Rốt cuộc cũng tìm ra được một cơ hội, một cơ hội lộ mặt trước lão đại. Nhất định phải chứng minh mình mới là người bên cạnh được lão đại quý nhất.

– Mày tính cái gì? Biến thái hiển nhiên không để trong mắt hòn đá nhỏ Huyết Hổ trong mắt.

Huyết Hổ căn bản lười phải phí lời với hắn. Giơ nắm đấm, xông mạnh lên trên. – Bùng! Quả đấm và quả đấm to lớn kia của Biến thái vừa tiếp xúc. Cả người biến thái đều bị đánh bay ra ngoài.

– Toát mồ hôi!

Xung quanh rơi xuống một đống con mắt. Đường đường là cao thủ đệ nhất dưới tay Bá Vương. Không ngờ không chịu đựng được một đòn của đối phương. Rút cục sức mạnh của con người lạ mặt phương Đông này lớn như thế nào?

Huyết Hổ phóng khoáng đi về phía biến thái. Nhìn cái tên đang nằm trên mặt đất rên rỉ đau khổ, chân hắn hung ác dẫm lên mặt Biến thái. Cười hung ác nói: – Thế nào, giờ thì biết tao là ai rồi chứ?

– Hừ!
Biến thái khí cốt ngoan cường. Hắn hung hăng nhìn Huyết Hổ.

– Móa, tao đánh chết mày. Hỏa khí Huyết Hổ đột ngột được đốt cháy. Chân gã điên cuồng đá biến thái đi. Động tác càng ngày càng nhanh, sức mạnh càng ngày càng lớn. Người xung quanh thậm chí còn nghe được phảng phất tiếng xương vỡ vụn.

– Dừng tay!

Lộ Đức thật sự không thể nhìn tiếp được nữa liền ngăn cản nói.

Huyết Hổ lập tức dừng lại. Hắn cười hì hì nhìn Lộ Đức: – Chị dâu, tiểu đệ thu hút buôn bán cho chị.
Nghe thấy hai chữ chị dâu này. Mặt Thường Nhạc lộ ra vẻ cười nhạt. Tiểu đệ làm đến trình độ này, coi như thành công rồi. Nhưng Lộ Đức lại buồn, bọn tiểu đệ của Bá Vương mỗi lần gặp mình đều với chị dâu tương xứng, mà bây giờ…

– Hừ!

Lộ Đức quay mình đi về hướng quầy hàng bên cạnh. Hiển nhiên đó là vì chuyên môn tuyển nhận thành viên mới.

– Mẹ nhà nó! Sang bên kia đăng ký. Ai không đi, ông đánh chết kẻ đó! Huyết Hổ vung nắm đấm của mình lên. Lớn tiếng kêu gào.

Chọn tập
Bình luận