Tiểu Bảo không hề nghĩ ngợi quả quyết lắc đầu: – Không có cửa đâu.
– Chúng ta đi thôi.
Tiểu Bảo cũng không cho Thường Nhạc cơ hội mở miệng liền kéo Thường Nhạc đi ra ngoài.
Bán đấu giá ngầm thế giới lãng mạn nước Pháp trong trường hợp bình thường có thể nhận được thư mời của buổi bán đấu giá đều là những nhân vật có tên tuổi.
Đương nhiên một số quan chức chính phủ cũng sẽ nhận được lời mời, tuy nhiên nêu các quan chức chình phủ này trong sạch e rằng họ cũng không tới.
– Trang viên.
Sau khi Thường Nhạc xuống xe, hiện ngay trước mắt hắn là một trang viên rộng lớn, trông hắn hơi ngẩn ra, lúc này đã có một gã quản gia ra chào đón.
– Rất vui khi Thường Nhạc tiên sinh có thể tham gia buổi đấu giá này. Sau khi gã quản gia trung niên đó nhận lấy thư mời, gã cẩn thận xem xét cung kính nói.
Thường Nhạc khẽ gật đầu, tục ngữ nói rất đúng, quản gia chính là bộ mặt đại diện, những gia tộc lớn như thế này quản gia sẽ có chỗ hơn người.
Chỉ cần nhìn lướt qua Thường Nhạc đã cảm thấy gã quản gia trung niên bình thường trước mặt này nhất định có một tài năng đặc biệt.
Đi theo gã quản gia vào trong trang viên.
Nơi đó xây dựng trên một khán đài cao, đi theo gã quản gia vào trong trang viên bọn họ mới biết “đấu giá ngầm” chính là dưới mặt đất một chút cũng không giả được.
Bước vào cửa chính của trang viên, quản gia dẫn ba người từ nhà bên cạnh đi xuống, sau khi đưa đi vài vòng dẫn bọn họ tới một rạp thượng khách.
– Ba vị, trước tiên hãy nghỉ ngơi một chút đi, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi. Bên kia tôi còn có chút việc phải giải quyết, tôi đi trước đây. Vừa dứt lời gã cúi đầu chào rời khỏi phòng và đóng cửa phòng.
Vì là dịch vụ VIP trong rạp, nên không giống bình thường, bên trong trang trí vô cùng xa hoa sang trọng, hơn nữa bức tường pha lê lớn xuyên thấu kia có thể thấy rõ mọi thứ bên ngoài đại sảnh bán đấu giá.
Ba người vừa ngồi xuống, lập tức có hơn mười cô gái Pháp gợi cảm mặc quần áo lụa mỏngđến phục vụ rượu bọn họ.
– Lão Đại, tại sao phục vụ chúng ta đều phụ nữ? Tiểu Bảo không thích nhìn sang bốn phía.
– Vậy em muốn thế nào? Thường Nhạc hơi buồn cười nói.
Tiểu Bảo có chút buồn buồn không vui nói: – Ít nhất cũng phải cho em vài người đàn ông và cánh chim cho đỡ thèm chứ.
Thường Nhạc nghe nói như vậy thiếu chút nữa cắm đầu xuống đất, lúc này đèn bên ngoài bỗng nhiên đều tắt hết, ngón tay của một người có dáng người thấp thấp hiện ra trên bàn phòng bán đấu giá, trước mặt gã là một microphone có thể làm cho giọng nói của gã truyền đến từng ngóc ngách nhỏ ai cũng nghe được.
– Thưa quí ông quí bà, chúc mọi người một buổi chiều tốt lành. Buổi đấu giá lần này lại đến lượt tôi chủ trì, vẫn quy tắc cũ, không phí lời trực tiếp vào vấn đề chính nhé! Sản phẩm đấu giá đầu tiên là.. Gã gầy tươi cười chân thành, khuôn mặt mang vẻ thành khẩn nhìn qua tuyệt đối là cả người và vật vô hại có thể nhận thức được, người của gã đều biết, gã gầy nhất định là một trong những gương mặt quỷ quyệt nhất trong thế giới ngầm Paris, người bị nụ cười của người vật vô hại nhiều vô số.
– Là vật gì mau cho gái già này biết đi?
Thường Nhạc còn chưa kịp phản ứng, Tiểu Bảo bên cạnh đã nhanh chóng kêu gào lên,
May mà phòng VIP là độc lập hơn nữa từ bên ngoài vốn không nhìn thấy bên trong nên mới tốt hơn một chút.
Gã gầy cười cười, từ trong giọng nói gã đoán được đối phương chắc chắn là một cô bé vì vậy cũng chẳng thèm để ý, lúc này buổi đấu giá chính thức bắt đầu rồi.
Sau khi liên tiếp bán đấu giá hơn mười món hàng hóa, Tiểu Bảo vẫn không có động tĩnh gì, rõ ràng vật bán đấu giá trước mặt kia đều không làm cô hứng thú.
Thường Nhạc cũng không vội vàng, tục ngữ nói rất đúng, thứ đồ tốt nhất thường thường được đưa ra cuối cùng ở màn cuối, cho nên hắn nhắm mắt lại bắt đầu thư giãn.
Lặng lẽ cảm nhận sựu thay đổi trong cơ thể, từ đêm qua sau khi Nô mang áo choàng Hắc Ám mặc vào cơ thể mình, chính mình thấy giữa áo choàng Hắc Ám và khôi giáp Hắc Ám dần dần dung hòa cùng nhau.
Trong cơ thể cũng dần dần nảy sinh biến đổi, nhưng bây giờ Nô lại trở thành người bình thường, trong lòng Thường Nhạc, trước đây Nô gần như thuộc loại có thể tồn tại hoặc không, nhưng bây giờ lại tăng thêm trọng lượng.
Hiên Viên tâm pháp vẫn không có đột phá, sức mạnh Hắc Ám và lực lượng Cổ Trung dần dần dung hợp với nhau, nhưng đến khoảng cách yêu cầu của mình vẫn còn một khoảng cách
Nghĩ đến Bàn tay vàng thần bí tài năng bí hiểm kia, một khi Quang Minh Thánh Điện lại xuất hiện một hai cao thủ mình cũng có thể đối phó được.
Nhưng thật sự có bốn năm cao thủ mà tới e rằng mình cũng đau đầu đây, cho nên một mặt mình phải tăng thêm lực lượng, mặt khác sức mạnh của đám người Quang Minh cũng phải được nâng cao. Nếu không chỉ đơn thuần dựa vào bàn tay trắng của mình và người khác liều mạng, vậy hay là cái gì Lão Đại.
– Vật đấu giá tiếp theo tôi tin mọi người nhất định đều đã nghe nói qua nhưng những người đã tận mắt nhìn thấy thì rất ít, hôm nay các vị ngồi đây xem như là thật có phúc Nới tới đây gã gầy cố ý kéo dài âm thanh.
Mà Thường Nhạc cũng căng mắt ra, có chút hứng thú vài phần chờ mong.
– Nó chính là em bé nhân sâm ngàn năm.
Toàn bộ phòng đấu giá đều sục sôi.
Em bé nhân sâm ngàn năm là trong truyền thuyết con cưng của thần, bất kì ai có được nó đều có thể sống lâu trăm tuổi hơn nữa còn tăng thêm may mắn.
Chỉ tiếc những cây em bé nhân sâm ngàn năm đó lại thuộc về truyền thuyết, hơn nữa thường ở trong rừng rậm hoặc sơn mạch, ở nơi khó khăn đó đừng nói là bắt được ngay cả nhìn thấy cũng là một ước mơ xa vời.
Nó rất hiếm thấy trong thế giới ngày nay.
Hiện giờ nghe nói có một em bé nhân sâm ngàn năm muốn bán đấu giá, những người này không điên cuồng mới lạ, điều này đối với những quý tộc và những người có tiền này mà nói nhất định là việc cực kì kích thích và hấp dẫn, bây giờ không khí trong buổi bán đấu giá rất náo nhiệt.
Lúc này gã gầy đã mang em bé nhân sâm ngàn năm ra.
– Đẹp quá.
Nếu vừa rồi gã gầy nói chỉ là khái niệm thôi, thì khi em bé nhân sâm ngàn năm được mang ra trước mặt mọi người quả thực là một loại tác động trực quan.
Em bé nhân sâm ngàn năm trước mặt này quả thực chính là một mỹ nữ tiêu chuẩn, đương nhiên là một phiên bản đặc biệt quả thực tạo cho người ta một sự cám dỗ chết người.
Đương nhiên nhìn kỹ khuôn mặt đỏ ửng hồng đó chưng minh cô cũng không phải là người bình thường, đương nhiên điều này khiến tất cả mọi người đều rung động tại đó.
– Tôi là Kỵ sĩ thần thánh, thủ hạ đệ nhất chiến tướng Cabbeen, tôi muốn em bé nhân sâm ngàn năm này. Đột nhiên từ trong phòng VIP, một tiếng gọi to thô bạo xen lẫn tiếng gầm rú của khán giả.
Sắc mặt người gầy trắng bệch, bởi vì chỉ cần Cabbeen nói, không người nào dám tranh giành với gã, cho nên gã hoàn toàn có thể mua em bé nhân sâm ngàn năm với giá khởi điểm, vậy thì tiền hoa hồng của gã gầy sẽ giảm đi rất nhiều.
Tuy nhiên lúc này gã không được nghĩ nhiều, mặc kệ tiếp theo có thể xảy ra việc gì, bán đấu giá vẫn phải tiếp tục.
– Giá khởi điểm là bao nhiêu?
Cabbeen lạnh lùng nói.
Gã gầy có chút bất đắc dĩ lắc đầu đành miễn cưỡng trả lời: – Giá khởi điểm là 5 tỉ đồng frăng.
Đám đông phía dưới hít một hơi, mặc dù biết em bé nhân sâm ngàn năm quý hiếm nhưng 5 tỉ đồng frăng vẫn là một con số đáng kinh ngạc.
– 5,5 tỉ đồng frăng. Cabbeen thản nhiên ra giá, gã không phải là người không hiểu việc, nếu mình không đứng ra, giá cuối cùng nhất định sẽ còn xa hơn không dừng lại ở con số này, mặc dù giá khởi điểm 5,5 tỉ đồng frăng tương đối cao hơn nữa mỗi lần tăng giá sẽ rất cao không thể dừng lại, một phần mười của giá quy định cũng làm không ít người rút lui.
Gã gầy lần lượt thay đổi báo giá mới, sau khi hô vài lần gã giơ một chiếc búa nhỏ lên: – 5,5 tỉ đồng frăng lần 1, 5,5 tỉ đồng frăng lần 2, 5,5 tỉ đồng frăng. Chỉ cần báo giá một lần cuối cùng, chiếc búa nhỏ được gõ xuống, như vậy em bé nhân sâm ngàn năm kia tinh sảo kia sẽ thuộc về Cabbeen.
Nhưng lúc này một giọng nói trầm lắng bỗng nhiên từ bên cạnh Thường Nhạc trong một phòng VIP khác vang lên: – 6,5 tỉ đồng frăng.
Khóe miệng Thường Nhạc nhướng lên, trên mặt lộ ra vẻ vui vẻ xem kịch, đổ một ly rượu Gin ra cầm trên tay, hắn tựa vào ghế sofa mềm mại rộng lớn, thích thú quan sát Cabbeen kia đã đứng lên.
– 7,5 tỉ đồng frăng! Khuôn mặt tuấn tú của Cabbeen trở nên vô cùng âm trầm, gã không ngờ sau khi chính mình ra giá lại còn có người dám nhảy vào tranh đoạt, tuy nhiên cách xử lý tốt nhất là làm cho gã kìm nén cơn giận trong lồng ngực.
Im lặng một lúc, người kia với giọng nói không nể mặt Cabbeen trong Alpha lại vang lên: – 8,5 tỉ đồng frăng.
Vẻ mặt Cabbeen hơi co lại, hai tay tạo thành nắm đấm lạnh lùng hừ một tiếng: – 10 tỉ đồng frăng.
Nới xong Cabbeen hướng về phía gã gầy vẫy vẫy tay ra hiệu cho gã này đi xuống, gã muốn hỏi rốt cuộc là ai dám tìm phiền toái cho mình.
– Ha ha, Cabbeen tiên sinh còn cần cái gì cứ việc nói! Gã gầy tươi cười vào trong phòng, tuy rằng nhìn có vẻ như rất điềm tĩnh nhưng mồ hôi lại tuôn ra, trong lòng gã thấy bất an.
– 11 tỉ! Giá mới đúng lúc được đưa ra làm cho nụ cười của gã gầy càng trở nên gượng gạo.
– Là ai, tên kia rút cuộc là ai? Đừng nói với tao là mày không biết! Cabbeen quay đầu lại trầm giọng hỏi.
– Cabbeen tiên sinh, anh cũng biết quy định của chúng tôi ở đây, nếu tự bản thân khách không nói thì chúng tôi cũng không thể tiết lộ thân phận bọn họ. Gã gầy vẻ mặt đau khổ nói.
– Tao mặc kệ quy định hay không quy định cái gì, tao chỉ muốn biết hắn là ai? Cabbeen xông lên phía trước túm cổ áo gã gầy nói.
– Đây đây không phải là làm khó tôi sao? Gã gầy mặt mày nhăn nhó nói.
Vẻ mặt Cabbeen đã bắt đầu trở nên u ám.