Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 346: Gặp lại Thánh nữ Hắc Ám

Tác giả: Dạ Thải Hoa
Chọn tập

23:48

Chẳng biết tại sao, nhìn thấy bộ dạng hai người liếc mắt đưa tình, mỹ nữ mắt nhỏ đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút hụt hẫng, đặc biệt là tiếp xúc với khuôn mặt gần như là hoàn mỹ của hắc ám mỹ nữ kia.

– Bảo bối, em lần này tìm tôi, không phải là muốn cùng tôi đại chiến ba trăm hiệp trên giường chứ? Ánh mắt Thường Nhạc quét về ba tên phía sau hắc ám mỹ nữ.

Rất mạnh, rất trâu, một thời gian không gặp lũ quỷ nhỏ này, lại tìm được ba cái tên nhức đầu này từ đâu ra đây?
– Người ta cũng muốn đọ sức trên giường với anh, nhưng mà vẫn luôn không có cơ hội a, mà lần này còn cố ý mang ba người kia đến đây tỷ thí với anh một chút, nếu như anh thua, ha ha Tôi chỉ có thể đến địa ngục cùng ngươi lại nối tiếp tiền duyên a.

– Con quỷ nhỏ này, rõ ràng muốn mạng của mình, nhưng lời nói sao lại khôn khéo như vậy! Thường Nhạc khinh bỉ nhìn Thánh nữ hắc ám một cái, đợi sau này đem cô lên giường, nhất định phải tính toán tổng thể với cô.

Thánh nữ Hắc ám vừa dứt lời thì ba lão già trước mắt, đồng thời tiến một bước về phía trước, vây chặt Thường Nhạc.
– Lần này mới có thể thoải mái một phen! Thường Nhạc cảm thấy được hơi thở của ba người kia, tinh thần hắn hơi động một chút, không khỏi đánh giá thấp kế sách này.

Chỉ trong nháy mắt, Thường Nhạc liền nhắm hai mắt lại, hắn cảm nhận được ba luồng hơi thở cực kì thần bí bao quanh bốn phía cơ thể mình, giống như mạnh, như yếu, như cương, như nhu, gần như những cảm giác khác nhau không ngừng tuôn ra trong óc Thường Nhạc.

– Ha ha, anh cũng phải cẩn thận, bọn họ rất giỏi đấy! Thánh nữ Hắc ám lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Ngay chớp mắt. Ba lực vô cùng mạnh mẽ từ phía trên thân thể, phía dưới cùng với đan điền chảy ra, giống như nước sông cuồn cuộn, càng giống như mãnh hổ hạ sơn!
Tiềm phục tại cơ thể Thường Nhạc một cỗ sức mạnh lập tức phân thành ba hướng tấn công, bốn cỗ sức mạnh quấn quanh cùng nhau, lập tức hình thành nên cục diện thế lực ngang nhau.

Ba lão già dường như cảm thấy trong sự biến hóa trong cơ thể Thường nhạc, trên mặt bọn họ đều không hẹn mà cùng lộ ra tia kinh ngạc, thần sắc khiếp sợ.

Bọn họ không nghĩ đến sức mạnh thần bí quỷ dị đến không ngờ trong cơ thể Thường Nhạc laij khổng lồ như vậy. Mà vừa rồi chỉ là tùy ý đánh, nếu như hoàn toàn phát huy ra ngoài, thật không dám tưởng tượng.

– Thú vị!

Sức mạnh của Thường Nhạc ban đầu quấn quanh với ba loại sức mạnh kia cùng một chỗ cảm thấy ngày càng mạnh lên. Một loại áp lực ở sâu trong nội tâm Thường Nhạc dần sinh ra theo thời gian.

Thường Nhạc tà tà mỉm cười, cỗ sức mạnh thần bí kia đột nhiên tản ra hào quang màu tím. Sức mạnh vốn mạnh mẽ lại một lần nữa tăng lên thành nhiều lần cộng lại.

Cơ thể của ba lão già đều không hẹn mà cùng run rẩy một chút, bọn họ kinh hãi muốn chết nhìn Thường Nhạc, gần như khó có thể tưởng tượng một cỗ sức mạnh vừa rồi nghênh tiếp ba cỗ sức mạnh của bọn họ không ngờ chỉ dùng hơn một nửa độ mạnh.

Dựa theo lý luận bình thường, sức mạnh xuất hiện đều là hình thức lấy một nửa, cho nên bọn họ dự tính lần đầu chỉ đánh giá một nửa thực lực của Thường Nhạc, nhưng hiện tại xem ra, thực lực của Thường Nhạc đã vượt qua dự tính của bọn họ.
Trong sức mạnh này tràn đầy tà ác. Một cỗ sức mạnh thần bí kia tràn đầy tà ác, hơi thở căm ghét, nó dường như muốn hủy diệt tất thảy những gì đẹp đẽ.

Dường như có một loại sau khi bị người ta vứt bỏ khóc không ra tiếng, cũng dường như có sức mạnh lớn nhưng lại một mặt hoang mang, bất luận nói như nào, cỗ sức mạnh thần bí mạnh mẽ kia. Thật là phức tạp.

Mà lúc này Thường Nhạc đang cảm nhận sức mạnh mạnh mẽ trong vòng đấu đá lung tung, cái loại sức mạnh này dường như vô cùng vô tận có được, bất kể là từ góc độ nào hay là từ vị trí nào xem. Cái loại sức mạnh này cũng đã tạo thành một loại phong thái, cường độ âm thanh giống như rút dây động rừng.

Bỗng nhiên lúc đó, Thánh nữ Hắc Ám bắt đầu hành động, đó là một cái bóng hư ảo, nếu như đổi thành trước mặt Thường Nhạc, tin rằng phản ứng đầu tiên của hắn là ra quyền nghênh đón đối phương.

Nhưng Thường Nhạc hiện giờ đã thay đổi, tốc độ kia tuy rằng nhanh, nhanh đến mức khiến cho người ta khó có thể phân biệt rõ ràng, đáng tiếc Thường Nhạc đã có thể biến hóa theo tốc độ kia mà nắm chặt đối phương bên trong chân chính tiến công, tuy rằng tiến công, nhưng không có nội dung thực sự, chiêu thức này trên thực tế là chiêu giả.

Thời khắc tất cả đều dừng lại, Thánh nữ Hắc Ám dùng đôi mắt cực kỳ kinh ngạc nhìn Thường Nhạc, cô thật không ngờ có người có thể xem ra chiêu thức của mình là hư ảo, quan trọng hơn là từ góc độ chỗ đứng của Thường Nhạc, một tiến có thể công, góc độ lui cũng có thể thủ.

Đấu tranh giữa những kẻ mạnh cũng không nhất định dựa vào thắng bại để định, có đôi khi hữu hình hóa vô hình cũng là một phương thức.
Tuy nhiên thuộc loại thiếu nữ trời sinh tính khiêu chiến, nắm tay của Thánh nữ Hắc Ám đột nhiên chuyển động, giống như biến ảo bên trong bóng dáng, khiến cho người ta không thể nắm bắt!

– Bảo bối, vì sao luôn nghịch ngợm như vậy? Nếu đã như vậy, tôi sẽ chơi với em. Thường Nhạc tà tà cười, Thánh nữ Hắc Ám chỉ là cảm thấy hoa mắt, bóng dáng của Thường Nhạc không ngờ cũng biến mất trước mặt mình.

Là một cao thủ, Thánh nữ Hắc Ám thời gian đầu cũng không có hoang mang, cảm giác của cô lập tức kéo đến chung quanh, cảm thấy sự tồn tại của Thường Nhạc, nhưng làm cho cô vô cùng kinh ngạc đó là cô căn bản không thể cảm giác được hơi thở của Thường Nhạc, một con người sống như Thường Nhạc có lẽ đã biến mất trong không gian này.
– Tại sao lại như vậy? Thánh nữ Hắc Ám không kìm nổi chấn động mà nghĩ, đáng tiếc là vào thời khắc ấy, cô cảm thấy một dòng khí vô cùng mạnh mẽ tấn công từ không trung.

– Cái gì! Thánh nữ Hắc Ám gần như không thể tin được sự thật này, một cao thủ hạng nhất cũng không thể nán lại trên không trung lâu như vậy được, nhưng vì sao Thường Nhạc vẫn có thể tránh né đến hiện tại? Đây đã phá vỡ biểu hiện lệ thường rồi.

Đáng tiếc Thường Nhạc căn bản không cho cô thời gian suy nghĩ, Thánh nữ Hắc Ám gấp gáp ra tay bắt đầu nghênh tiếp nắm tay trên không.

Nhưng làm cho cô kinh ngạc cũng là dòng khí mạnh mẽ kia từ trong cơ thể Thường Nhạc phát ra, hơn nữa nắm đấm của hắn cũng không phải đánh về phía chính mình, dường như là một loại phụ trợ, một loại biến hóa bên trong phụ trợ.

Nhưng tại thời khắc Thánh nữ Hắc Ám hoàn toàn tỉnh ngộ, bóng dáng quỷ quái của Thường Nhạc đã nhẹ nhàng ở phía sau Thánh nữ Hắc Ám.

Một đạo lực mạnh mẽ đánh tới không trung, mà ngoài ra lại có một cỗ sức mạnh ở trong tay Thường Nhạc, bất kể là ai, đều biết kết quả thật sự.

Trên khuôn mặt tuyệt sắc Thánh nữ Hắc Ám có chút tái nhợt, cô thần sắc cổ quái nhìn Thường Nhạc, mà giờ phút này Thường Nhạc cũng đã đứng ở phía đối diện với cô, tay kia gảy nhẹ cằm của cô.

Ba lão già vẫn như cũ lẳng lặng đứng yên ở nơi đó, dường như chuyện trước mắt không có liên quan đến bọn họ, nhưng Thường Nhạc cũng hiểu được, ba lão già này đang trở về chỗ cũ, hương vị sức mạnh đấu đá trong cơ thể chính mình thật là không dễ chịu!

Thường Nhạc tà tà cười.

– Đây là người sao?

Mỹ nữ mắt nhỏ bên cạnh đã hoàn toàn choáng váng, dường như không thể tin mọi thứ trước mắt, giới hạn của con người, có thể đạt tới hiệu quả như vậy sao?

Tiểu Bảo hếch cái miệng nhỏ nhắn lên, – Tên mặt mày rạng rỡ, yêu đùa nghịch kia, tốc độ nhanh như vậy, sao thẻ không rơi xuống chứ?

Linh Nhi âm thầm so sánh khoảng cách chênh lệch giữa mình và Thường Nhạc, cô yên lặng nói thầm: – Chỉ có ám sát, mới có thể thành công!

– Thật không nghĩ đến, một ngày không thấy phải lau mắt mà nhìn a! Thánh nữ Hắc Ám bỗng nhiên mỉm cười, cô nhìn chằm chằm Thường Nhạc, thần sắc cổ quái nói: – Người ta mỗi lần đều giết anh, chọc cho anh tức giận, ngươi vì sao không giết tôi?

Thường Nhạc tà tà nhìn hắc ám Thánh nữ, cũng không có mở miệng nói chuyện.

Thánh nữ Hắc Ám quyến rũ cười, nói: – Lẽ nào vì tôi là mỹ nữ?
Thường Nhạc rốt cục mỉm cười, ánh mắt hắn tà ác nhìn Thánh nữ Hắc Ám, nói: – Mỹ nữ trong thiên hạ rất nhiều, nhưng trinh nữ lại rất ít, đặc biệt là trinh nữ dâm đãng như em!

Kuôn mặt trắng nõn của Thánh nữ Hắc Ám xoạt một cái hoàn toàn đỏ lên, cô hung tợn trừng mắt nhìn Thường Nhạc, giận nói: – Tên vô lại nhà anh từ trước tới nay không nói tiếng người, đừng có làm mất sự kiện loài người ra đời!

Thường Nhạc nghiêng ánh mắt nhìn chằm chằm bộ ngực Thánh nữ Hắc Ám, không khỏi mở miệng nói: – Lẽ nào muốn tôi cởi hết quần áo của em, đặt ở trên đường cái để cho người ta thưởng thức, em mới thấy tôi lương thiện sao?
Trong đầu Thánh nữ Hắc Ám không tự chủ xuất hiện màn bị tên Thường Nhạc đáng chết cởi áo, cô không khỏi kịch liệt nói: – Tên bại hoại nhà anh không bao giờ làm được chuyện tốt, tôi không để ý tới anh nữa!

Nói xong, liền nghênh ngang rời đi.

– Ha ha, Huyết Hổ, anh nói xem lão đại tại sao không đem người phụ nữ này lên giường, một người mới phá rồi lại lập, như vậy thật là thích! Cao Tiếu có chút không hiểu để lộ ra nét cười ti tiện.

– Móa, nếu như lão đại làm như vậy, như thế lão đại cũng không phải là lão đại nữa rồi! Huyết Hổ rất khinh bỉ nhìn Cao Tiếu liếc mắt một cái.
– Câu này là có ý gì vậy? Cao Tiếu trong khoảng thời gian ngắn còn không có hiểu ý, gã nghi ngờ nhìn Huyết Hổ.

Huyết Hổ nhún vai, có chút quỷ dị nói: – Tôi cũng không biết, có điều lần trước tôi cũng hỏi câu như vậy, cũng là trả lời như vậy.

– Móa!

Cao Tiếu hoàn toàn không còn gì để nói.

– Nhìn hai người bộ dạng dâm đãng kia, quả thực là có lão đại như nào, ắt có tiểu đệ như thế, bà đây thật sự khinh bỉ bọn họ!
Tiểu Bảo đem đầu dựa vào bên tai Linh Nhi, nhỏ giọng nói.

Linh Nhi gật gật đầu, đồng ý nói: – Đúng vậy, được gọi là thượng lương không vẹo, hạ lương oai, mẹ nó, thật muốn xông tới đánh cho bọn họ một trận.

Nếu như Phong Thần vĩ đại nghe được từ chính miệng con gái bảo bối của mình thốt lên một câu như vậy, dự là sẽ nhất định choáng váng.

– Con gái, chúng ta mau đi thôi!

Người trung niên mập mạp cho dù có ngốc cũng nhìn ra được ông và Thường Nhạc có sự chênh lệch, ông kéo áo mỹ nữ mắt nhỏ, liền xoay người chuẩn bị rời đi khỏi nơi này.
– Đứng lại!

Chỉ nghe được thanh âm uể oải của Thường Nhạc, trong nháy mắt, bóng dáng Thường Nhạc đã đứng trước mặt bọn họ.

Chọn tập
Bình luận
× sticky