Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 340: Trò chơi tim đập 1

Tác giả: Dạ Thải Hoa
Chọn tập

– Tư Đồ Lôi Minh, người phụ nữ của tao mà mày cũng dám động vào, xem ra mày đang khiêu chiến tới cực hạn của bản thiếu gia rồi! Thường Nhạc híp mắt lại.

Khi biết Nô bị người ta tập kích, hơn nữa còn là do một tay Tư Đồ Lôi Minh gây ra, sắc mặt Thường Nhạc hoàn toàn thay đổi, bây giờ Nô đang ở Trung Quốc, ngay cả Thường Nhạc cũng không ngờ, Nô lại vì hắn mà lại phải trả một cái giá lớn như thế, thậm chí là cả sinh mạng của cô.

Kỳ thật trong lòng Thường Nhạc đối với bản thân Nô cũng không có bao nhiêu yêu thương, thậm chí chỉ là muốn dùng thân thể của cô để nâng cao sức mạnh của hắn, lại lợi dụng cô để chuẩn bị đối phó với Sở Thiên Hùng sau này.
Cũng chính bởi thế mà Thường Nhạc không phái cao thủ lợi hại để bảo vệ cô, nếu không phải quân cờ kia còn tác dụng, e rằng Nô đã thật sự chết trong tay Elise.

Thường Nhạc cũng cảm thấy kinh ngạc, theo suy đoán của hắn, nếu Elise thật sự là quân cờ của Tư Đồ Lôi Minh, thông qua trò tiểu xảo ở vườn trường London ở Anh để cố ý tiếp cận hắn. Chính hắn lúc đó vì sao lại không cảm nhận được? Chẳng lẽ hành động của Elise có thể qua được mắt hắn?

– Lão đại, đừng suy nghĩ nhiều quá, chúng ta vẫn nên ra ngoài tìm thú vui đi! Sau khi Huyết Hổ và Cao Tiếu nâng cao thực lực, bọn họ vội vã muốn tìm một nơi để giải tỏa.
Có thể có được thân thủ điên cuồng biến thái như Quang Minh, đó là một điều tự hào cỡ nào, một chuyện sảng khoái cỡ nào, bọn họ càng nghĩ càng hưng phấn, ánh mắt hi vọng nhìn Thường Nhạc, giống như một con sơn dương yếu đuối vậy.

Thường Nhạc lại không vội, hắn hiểu rõ muốn đạt được hiệu quả, tất nhiên phải chuẩn bị một thanh đao sắc bén. Chỉ có Huyết Hổ và Cao Tiếu thôi thì chưa đủ, bốn mươi tên người nước ngoài trẻ tuổi trước mắt này sẽ trở thành thanh đao sắc bén nhất trong tay hắn.

Thân thể Thường Nhạc vẫn duy trì trạng thái thả lỏng nhất, cười nhạt một tiếng nói: – Để bản thiếu gia ta xem răng nanh của chúng mày một chút, sự tinh nhuệ của gia tộc ma cà rồng rốt cuộc là như thế nào?

Bốn mươi người ngơ ngác nhìn nhau, trong nháy mắt vẫn chưa thể hiểu ra.
Thường Nhạc bắt đầu nắm tay lại, thần thái hắn dường như rất lơ đãng, tất cả động tác đều như nước chảy mây trôi, nháy mắt đã đến trước mặt bốn mươi tên kia – Lên cả đi!

Thanh âm như ma quỷ của Thường Nhạc vang lên.

Bốn mươi tên kia hưng phấn nắm chặt tay lại, gào thét nhào về phía Thường Nhạc.

Gen hiếu chiến trong cơ thể bọn họ không khác nhiều so với Quang Minh, đương nhiên, một khi Quang Minh hưng phấn tới cực điểm, sẽ trở thành mình đồng da sắt, bọn họ thì có vẻ kém hơn một chút.

Sau khi bốn mươi người bắt đầu động thủ thì khiến cho mặt đất rung lên dữ dội, ánh mắt Thường Nhạc sáng ngời,
– Tốt lắm! Hắn nghiêng người, nắm đấm mạnh mẽ với những dòng khí xoáy tròn tung ra về phía bốn mươi người kia.

– Ầm!

Thân hình của Thường Nhạc lui về phía sau hai bước. Hắn lộ ra vẻ hưng phấn nói: – Đúng vậy, quả là không tồi!

– Thật là biến thái!

Đối với bốn mươi cao thủ của gia tộc ma cà rồng, bọn họ đều là những tinh anh của gia tộc Arthur và toàn bộ những người còn lại trong gia tộc ma cà rồng đã được bồi dưỡng, thân phận của Quang Minh cũng đã được kiểm chứng.
Quang Minh của hoàng tộc ma cà rồng lựa chọn Thường Nhạc, điều này cũng có nghĩa là toàn bộ gia tộc ma cà rồng cũng lựa chọn Thường Nhạc. Đương nhiên, Thường Nhạc tuy kiêu ngạo nhưng rất có thực lực cũng là nhân vật được gia tộc ma cà rồng coi trọng.

Thường Nhạc khác Tư Đồ Lôi Minh, tuy rằng Tư Đồ Lôi Minh đã đính hôn với công chúa bảo bối của gia tộc Arthur, nhưng loại quan hệ mờ ám giữa gã và Kỵ sĩ Thần Thánh nhất định sẽ không giành được thiện cảm của gia tộc ma cà rồng.

Thường Nhạc lại khác, mâu thuẫn giữa hắn với Kỵ sĩ Thần Thánh đã nổi tiếng xa gần, đúng là như vậy, toàn bộ gia tộc ma cà rồng đã đánh cược lên Thường Nhạc, phái tới bốn mươi cao thủ.

Thường Nhạc rất hài lòng với nhóm ma cà rồng trước mắt, tin rằng nhóm tiểu Quang Minh này sau khi trải qua lễ rửa tội, sẽ trở thành cơ sở vững chắc của bang G, tất nhiên, bản thỏa thuận được ký kết với gia tộc ma cà rồng lúc trước Ha ha, thứ kia không có hiệu quả lắm!

– Lão đại, chúng ta đi nơi nào để sảng khoái một phen trước đây? Huyết Hổ cười hì hì thăm dò.

Thường Nhạc miễn cưỡng thu ánh mắt đang nhìn bốn mươi bảo bối trước mắt lại, ánh mắt lóe lên một tia sáng cổ quái nói: – Gần đây Sở Phi Dương vểnh đuôi cao quá, tôi thấy vô cùng khó chịu!

– Ha ha, tôi hiểu rồi! Hai mắt Huyết Hổ ngời sáng, Thường Nhạc đã dời tầm chú ý sang Sở Phi Dương, như vậy có nghĩa là trận đánh này sẽ rất lớn đây!
– Cha, con muốn xử lý cái tên Thường Nhạc khốn kiếp kia! Từ trên một ngọn núi phía tây nam Trung Quốc truyền đến thanh âm long trời lở đất của một cô gái.

Trên đời này người dám nói Thường Nhạc như vậy tin rằng cũng không nhiều.

– Cha, nếu cha không giúp con, thì cho con mượn bảo kiếm dùng một chút. Nhìn kĩ lại, trên ngọn núi mờ ảo kia, một cô gái với khuôn mặt thanh tú đang quơ nắm tay nhỏ bé ục ịch, miệng thì đang lầu bầu.

– Cha, cha không nói lời nào tức là đã đồng ý rồi nhé!

Cô gái nghiêng đầu, thấy trong sơn động vẫn không có động tĩnh, cô cẩn thận đi tới cửa động.
Trong động thật sự rất yên tĩnh, cô bé chớp mắt, nhanh chóng rút ra một thanh kiếm tinh xảo, nhanh chóng chạy xuống chân núi như một con khỉ nhỏ.

Cô gái vừa mới rời đi không lâu thì một người trung niên phong thái anh tuấn đi ra từ sơn động, gã lặng yên đứng đó, như một bóng dáng mờ ảo, cả người không ngờ lại không toát ra bất cứ khí tức nào của kẻ mạnh.

Gã ngẩng đầu nhìn trời, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp, chậm rãi nói: – Thiên hạ sắp đại loạn rồi, ai sẽ là người cứu vớt chúng sinh trong thiên hạ đây?

– Chủ nhân, tiểu công chúa

Một thân ảnh mảnh khảnh đột ngột xuất hiện bên cạnh người trung niên kia, khuôn mặt xinh đẹp như một đóa hồng xinh đẹp.
– Haizz, con bé thế nào cũng sẽ gây chuyện thôi, hãy âm thầm bảo vệ nó! Trên mặt người trung niên lộ ra một nụ cười nhợt nhạt, nếu như không phải là cô bé này thì mười bốn năm trước gã đã vào vương triều Quang Minh để cứu người phụ nữ mà gã yêu nhất rồi

Khi bóng dáng nhỏ nhắn kia biến mất, ánh mắt ngươi trung niên trở nên mơ hồ, gã hít sâu một hơi nói: – Bây giờ em có khỏe không?

Cao thủ lợi hại nhất Trung Quốc Thần, gã rốt cuộc có tâm tư gì, Phong thần cảm thấy thủ đoạn của vương triều Quang Minh độc ác ở chỗ nào?

– Lão đại!
Lưu Mang không ngờ lại gặp Thường Nhạc ở chỗ này, ánh mắt gã lộ ra vẻ vui sướng, cả người như cơn gió nhào về phía Thường Nhạc.

– Dừng lại!

Thân hình Thường Nhạc khẽ chuyển động, tránh khỏi cái ôm nhiệt tình của Lưu Mang.

– Lão đại, tiểu đệ nhìn thấy cậu đúng như được gặp Thần Phật, sự ngưỡng mộ của tôi đối với cậu giống như nước sông cuồn cuộn chảy không ngừng, tràn trề như nước Hoàng Hà

– Gần đây câu lạc bộ giải trí này phát triển cũng không tồi nha! Thường Nhạc không đợi tên tiểu tử này nói xong, đã trực tiếp vào đề.
Trong lòng Lưu Mang có chút chấn động. Lão đại tự mình tới chỗ này, chắc cũng không chỉ đơn giản là thăm hỏi y. – Lão đại, bây giờ câu lạc bộ giải trí này đã trở thành ông hoàng trong giới giải trí Trung Quốc!

– Có phải anh rất có tiền đúng không? Tiểu Bảo lại tái phát bệnh cũ, cô bé không nhịn nổi người có tiền, nhất lại là tiểu đệ rất có tiền của Thường Nhạc, cô lại càng không dễ dàng bỏ qua.

Lưu Mang ngẩn người, thần sắc cổ quái nhìn Tiểu Bảo, nếu như nói đây là con của lão đại thì có vẻ hơi lớn. Nhưng nếu nói đây là thủ hạ của lão đại, thì hình như thực lực có chút yếu.

Lão đại không phải là có sở thích luyến đồng đấy chứ?
– Con mẹ nó, mau trả lời bản cô nương! Tiểu Bảo thấy tên tiểu tử Lưu Mang này cổ quái chằm chằm nhìn mình, cô rất không thoải mái nói.

– Đổ mồ hôi!

Lưu Mang thiếu chút nữa bị lời nói của Tiểu Bảo dọa cho nhảy dựng lên.

Mắt thấy điệu bộ này còn tiếp diễn, Thường Nhạc một tay lôi Tiểu Bảo về phía sau nói: – Câu lạc bộ giải trí nhiều nhất cũng chỉ có thể coi là ông hoàng trong giới giải trí ở phía bắc. Ở phía nam e rằng vẫn rất tầm thường.

– Lão đại
Lưu Mang là người thông minh, gã lập tức hiểu ra, sắc mặt vui mừng nói: – Lão đại, cậu muốn ra tay với xã hội đen phía nam?

– Anh cũng là người có đầu óc đấy. Xã hội đen phía nam ở tỉnh G thành phố G, hẳn là cũng có câu lạc bộ giải trí! Thường Nhạc híp mắt, đây cũng chính là nguyên nhân khiến hắn tự mình đến tìm Lưu Mang.

– Con mẹ nó, thật đúng là có tiền mà!

Khi Thần nhìn thấy một loạt con số trước mắt, gã hít sâu một hơi, kinh tế của bọn Nhật Bản quả nhiên là phát triển.
Bộ trưởng bộ tài chính chỉ trong hơn hai tháng đã kiếm được một khoản tiền lớn từ tài chính Nhật Bản.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ qua nửa năm nữa, tài chính của Nhật Bản sẽ hoàn toàn trở thành một cái thùng rỗng, như vậy tài chính của Điểm G sẽ khủng bố tới mức nào đây?

Điều này khiến Thần không thể không bội phục ánh mắt của Lão đại Thường Nhạc, có thể nắm được Bộ trưởng bộ tài chính, buộc loại người thông minh tuyệt đỉnh này phải phục vụ cho Điểm G, quả thực là một tài sản to lớn.

– Đúng vậy, tiếp tục cố gắng, bây giờ con trai và con gái của ông đều ở tổng bộ Điểm G ở Trung Quốc, chỉ cần vét sạch tài chính Nhật Bản, đến lúc đó ông sẽ được hưởng thụ vô số vinh hoa phú quý. Thần hiểu rõ muốn loại người này bán mạng cho Điểm G, ngoại trừ việc dùng vũ lực, tiền bạc và sự lay động trong tình cảm cũng là điều cần thiết.

– Lão đại, vì sao chúng ta lại chuyển mục tiêu tới tổng bộ xã hội đen ở phía nam? Huyết Hổ nghe thấy mệnh lệnh của Thường Nhạc, gã cảm thấy có chút khó hiểu.

Tuy rằng Huyết Hổ rất thích sự kích thích, thích giết chóc, nhưng tổng bộ xã hội đen ở phía nam cũng không đơn giản chỉ là giết chóc như vậy, đã từng chỉ giết một tỉnh Z đã gặp phải một bức tường người hợp lực thắt cổ.

Ánh mắt Thường Nhạc trở nên sắc bén, thần sắc có chút ngang tàng nói: – Nếu đã chơi thì hẳn là nên chơi trò tim đập đi!

– Ha ha, chỉ cần đi theo lão đại, cho dù là xuống địa ngục, tôi cũng không sợ!
Cao Tiếu ở bên nhanh chóng nịnh bợ.

– Lão đại, nếu chẳng may lần chinh phạt xã hội đen phía nam thất bại, anh bất hạnh gặp nạn, tiền còn lại trên người anh thật là lãng phí, ha ha, có thể giao cho Tiểu Bảo giữ giúp cho anh trước được không? Tiểu Bảo thử thăm dò, trên mặt lộ ra nụ cười vô cùng chân thành.

– Ầm!

Tiểu Bảo vừa dứt lời thì Thường Nhạc đã cốc cho cô một cái, nói: – Cô bé chết tiệt này, em nói mấy câu may mắn một chút có được không?

Chọn tập
Bình luận