Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 318: Siêu cấp chiến sĩ 1

Tác giả: Dạ Thải Hoa
Chọn tập

Bá yên lặng đứng nơi đó, mặc dù gã không thua, không thắng, nhưng nếu để gã tấn công cũng rất khó khăn, loại sự thật này thật khiến người ta khó chịu.

Đương nhiên, càng đáng lo chính là trong tay Thường Nhạc vẫn còn một đao, đao đó một khi vạch xuống quần lót hình hoạt họa, bản thân sẽ thật sự phải cởi truồng đứng ở đây.

Gã bất đắc dĩ nhún vai nói: – Em gái, trông chờ vào em rồi!

Hoa hồng lửa điềm nhiên cười: – Thường Nhạc, động thủ với tôi, không được dùng đao. Vừa dứt lời, cánh hoa hồng xung quanh bắt đầu điên cuồng xoay tròn lao về phía Thường Nhạc.
– PHÁ!!!

Nắm tay Thường Nhạc múa may một trận, cánh hoa hồng nhìn như nhẹ tênh kia không ngờ lại chất chứa sức mạnh không lồ. Thường Nhạc dưới tình huống không hề phòng bị bị cánh hoa hồng kia đánh lui vài bước, mà trên mặt Hoa hồng lửa cũng nổi lên một tầng đỏ tươi.

– Giết!

Ngay khi thân hình Thường Nhạc vừa đứng vững, một bóng dáng màu đen chợt lóe lên, trực tiếp lao về phía Thường Nhạc.

Thường Nhạc không thể nào ngờ tới vẫn sẽ có người đánh lén sau lưng mình, hơn nữa lại nắm giữ thời cơ chuẩn đến vậy!
– Móa, muốn chết!!!

Hai thân ảnh vừa đến phía sau Thường Nhạc chợt nghe tiếng gầm lên giận dữ, chỉ thấy hai bóng dáng bị một người bắt lấy ném mạnh xuống đất.

Bịch!

Sau tiếng vang long trời lở đất, hai gã áo đen bị ngã xuống đất, máu đỏ nhanh chóng lan ra mặt đất bóng loáng.

– Bá, chuyện ở đây không liên quan đến mày, hy vọng đừng chọc vào! Một âm thanh vô cùng có từ tính đột ngột vang lên. Trong nháy mắt, một người trẻ tuổi anh tuấn tự nhiên phóng khoáng hiện ra trước mắt Thường Nhacj.

Mà phía sau người trẻ tuổi kia là một gã thanh niên sắc mặt âm trầm.

– Siêu cấp chiến sĩ! Thường Nhạc hơi nhíu mày, lần trước vừa gặp qua cô gái Bom, không ngờ bọn chúng vẫn có thể tìm mình gây rắc rối.

– Ha ha – ha ha, có chuyện hay sao có thể quên tôi chứ! Một giọng nói ngọt ngào không nhanh không chậm, như âm hồn lơ lửng bốn phía vang lên.

– Huyễn Vũ!
Sắc mặt Hoa hồng lửa hơi đổi, cô không ngờ tới, cao thủ Huyễn Vũ trong Siêu cấp chiến sĩ sẽ xuất hiện ở đây.

– Bà mẹ nó!

Thân hình thon thả kia vừa xuất hiện, người ở phía sau khiến sắc mặt Thường Nhạc rốt cuộc cũng có biến hóa. Đó là một lão già thoạt nhìn rất đáng khinh, toàn thần nhìn không ra điểm uy hiếp nào nhưng lại khiến Thường Nhạc cảm giác bị đè nén.

Lão già đáng khinh cũng đồng thời đánh giá Thường Nhạc, – Thường Nhạc? Lão già khẽ lắc đầu: – Nếu cậu là Thường Nhạc, chuyện này không khỏi quá mức buồn cười.
Lời lão già đáng khinh vừa dứt, nụ cười trên mặt lão ta biến mất.

– Ha ha, để tôi nhảy một điệu trước đi! Vào lúc này, thân hình mềm mại của Huyễn Vũ khẽ phiêu. Di chuyển đến trước mặt Thường Nhạc, điềm nhiên mỉm cười, căn bản không cần quan tâm nơi này là nơi đông người. Mông cô bắt đầu chuyển động, thái độ kia giống như một âm hồn trôi bước, mỗi một bước chân đều vô cùng có quy luật. Tay cũng bắt đầu chuyển động cùng với chân.

– Hừ! Sắc mặt Thường Nhạc hơi đổi, hắn không có hứng xem thứ nhàm chán này, đối phó với kẻ thù, biện pháp tốt nhất chính là nắm đấm, cho nên nắm đấm của hắn không chút do dự đánh ra.

Trong chớp mắt, thân hình Thường Nhạc run rẩy một trận, khi nắm tay vươn ra, dường như bị thứ gì đó phong tỏa khiến nó không thể động đậy.

Lúc này, trên mặt Huyễn Vũ lộ ra nụ cười tà ác: – Anh cũng tiếp tục nhảy cùng tôi đi!

Tay hắn giật giật, Thường Nhạc cảm giác có chút không khống chế được tay mình, tay đang bắt đầu chuyển động theo vũ điệu.

– Đây là chuyện gì?

Thường Nhạc kinh hãi, dùng hết sức lực toàn thân để vùng vẫy, nhưng càng dùng sức, trói buộc vô hình kia càng chắc.

– Trước khi chúng tôi chưa phân thắng bại với Thường Nhạc, ai cũng không được hại hắn! Bá cảm giác được tình hình có chút không đúng, gã dơ nắm tay chuẩn bị tấn công.

Chân gã vừa bước lên trước một bước, lão già dâm loạn lúc này đi ra, – Đừng quên còn tôi ở đây.

– Tôi muốn nhìn một chút, thứ gọi là đệ nhất cao thủ Nga mới xuất hiện mấy năm nay đến cùng là như nào, rat ay đi! Lão già dâm loạn chắp tay ra phía sau, cả người lững thững bức về phía Bá.

Bá cảm giác được áp lực ngày một nặng nề, mày gã nhếch lên: – Ông không tin! Trong lúc nói chuyện, nắm tay không hề dựa vào kỹ xảo xông tới.
– Ai… tốc độ quá chậm! Khóe miệng lão già dâm loạn lộ ra nụ cười nghiền ngẫm, trong lúc nói, tay lão đẩy về phía trước.

Lão già dâm loạn không ngờ dựa vào một ngón tay mà đẩy lui Bá.

Mọi người đều rõ ràng sức mạnh trên nắm tay của Bá, đừng nói một ngón tay, cho dùng dùng toàn bộ lực bàn tay đều có vài phần khiếp đảm.

– Hừ!

Cơ thể Bá lại bắt đầu biến hóa, cơ thể nổi lên, trong bóng đêm không ngờ tản ra ánh hào quang kinh tâm.

– Đúng vậy, đủ ngon!

– PHÁ…! Bá như hư ảo lao thẳng tới, lão già dâm loạn lẳng lặng đứng tại chỗ.

Mà khi bóng dáng kia vừa dừng lại, lão già dâm loạn đã bị Bá giam chặt, những người khác lập tức tỉnh ngộ.

Giờ phút này, Bá tập trung toàn bộ sức mạnh lên tay, lão già dâm loạn muốn dựa vào ngón tay chỉ sợ là không thể. Duy nhất chỉ có thể dựa vào cánh tay.

– Cánh tay của lão ta có sức mạnh lớn như vậy sao?
Nhìn thấy cơ thể Bá, trong đầu Tiểu Bảo không tự chủ được phản ứng lại.

Lão già dâm loạn bình tĩnh đứng nơi đó, dường như thứ bị Bá buộc chặt không phải mình, mà chính là gã. Sắc mặt Bá bắt đầu hồng nhuận, hô hấp cũng ngày càng dồn dập.

– Ha ha, để tôi thử chút đi? Bỗng nhiên lúc đó, Thường Nhạc luôn nhảy múa theo Huyễn Vũ lại đánh về phía lão già dâm loạn, hơn nữa động tác còn nhanh như thiểm điện.

Huyễn Vũ không ngờ Thường Nhạc lại có thể giãy thoát, sắc mặt hơi đổi, – Đối thủ của anh là tôi, đừng có mơ! Thân hình cô ta vặn ra một độ cong quỷ dị, lao thẳng về phía Thường Nhạc.

– Hừ!
Lão già dâm loạn thấy Thường Nhạc lao về phía trước, lão ta ngẩng đầu, ánh hào quang trong mắt lại lần nữa xuất hiện. Đồng thời, trong thân hình xuất hiện luồng sức mạnh mãnh liệt, càng ép Bá chấn động bay ra ngoài.

– Nhảy múa cho tôi!

Khiến cho người ta chấn động chính là, thân hình Thường Nhạc không ngờ lại rơi xuống, thì ra tầm mắt của lão già dâm loạn lại ăn khớp với Thường Nhạc.

Thân hình lão già run rẩy kịch liệt. Khi Thường Nhạc vừa dứt lời, chân lão bắt đầu động. Thái độ của lão ta hoàn toàn giống Thường Nhạc vừa rồi.

Huyễn Vũ đang nhào đầu về phía trước thấy tình cảnh này thì hoảng sợ một hồi. Ngay lúc đối phương thất thần, ánh mắt Thường Nhạc cấp tốc quét tới:
– Cô cũng nhảy cho tôi!

Huyễn Vũ tuyệt đối không ngờ, Thường Nhạc lại dùng chiêu thức ấy. Dưới sự gấp gáp, cô ta không kịp trốn tránh, thân hình bắt đầu run rẩy, mông bắt đầu vặn vẹo.

– Thật đáng sợ!

Ai cũng không ngờ, hai gã dị năng hạng nhất trong chớp mắt lại bị Thường Nhạc khống chế. Nhìn thấy Thường Nhạc từng bước đi về phía lão già dâm loạn, hiển nhiên hắn đã động sát tâm.

– Giết ông ta, phải qua cửa của tôi!
Người trẻ tuổi giọng nói có từ tính lao ra che giữa lão già và Thường Nhạc.

– Cút ngay! Thường Nhạc tùy tay vung một cái, một dòng khí như lốc xoáy lao thẳng tới người trẻ tuổi.

Mắt thấy lốc xoáy sắp bao phủ người trẻ tuổi, vô số ngân diệp trắng như tuyết hiện tên trước mặt Thường Nhạc.

Mà trong nháy mắt lốc xoáy tiếp xúc với ngân diệp, chẳng những không dập nát ngân diệp mà dần dần biến mất.

– Ngân!
Hoa hồng lửa biến sắc, cao thủ Siêu cấp chiến sĩ vì sao đều tập trung ở nơi này? Thường Nhạc đến cùng là tổ ong vò vẽ gì?

– Ngân Diệp xuất hiện, đầu người tới! Trong đôi mắt màu đen của người trẻ tuổi thoáng hiện ra mũi nhọn: – Lá cây là bởi vì nhiễm máu tươi mà trở nên đẹp hơn!

– Hừ! Thường Nhạc hừ lạnh một tiếng, tay trong không khí biến ảo ra các loại tư thế bất đồng, những chiếc lá cây vốn tung bay biến mất toàn bộ.

Tâm thần Thường Nhạc hoàn toàn tập trung đến một điểm, thời điểm tay hắn dừng lại, những Ngân Diệp xinh đẹp rực rỡ hoàn toàn xếp gọn trong lòng bàn tay hắn, giống như phụ nữ đã cởi sạch quần áo nằm yên trên giường chờ đàn ông đến sủng hạnh.
Khóe miệng Thường Nhạc lại lộ ra nụ cười tà, tay nắm lại, lại mở ra, Ngân Diệp xinh đẹp ban đầu hoàn toàn vỡ vụn, hắn nói: – Siêu cấp chiến sĩ, cũng chỉ như vậy thôi!

Vừa dứt lời, không khí bỗng xảy ra bóp béo lờ mờ, trong nháy mắt, thứ duy nhất mọi người nhìn thấy chính là những điểm sáng.

Trong một chớp mắt, lòng Thường Nhạc có loại cảm giác bất an, hắn trực giác tránh về bên cạnh.

Một mũi nhọn rét lạnh đánh về phía ngực hắn. Dưới sự gấp gáp, tay Thường Nhạc không do dự đánh ra ngoài.

Xé!!
Mũi nhọn rét lạnh kia không ngờ lại khéo léo tránh khỏi tay Thường Nhạc, rất nhanh đã vượt qua ngực hắn xuyên vào trong ngực. tiếng thấu cốt rõ ràng truyền vào lỗ tai mọi người.

Máu tươi từ ngực Thường Nhạc chảy xuối, hắn không những không có vẻ đau đớn, mà ngược lại lại cười sảng khoái: – Đã lâu không nhấm nháp hương vị máu tươi, thật sự quá tuyệt vời!

– Một kích vừa rồi là cho ngươi biết, làm người đừng quá cuồng vọng! Trong không trung, thanh âm trong trẻo mờ ảo như âm hồn dưới ánh mặt trời, làm người ta căn bản không thể bắt được dấu vết của đối phương.

Người có sắc mặt âm trầm ban đầu đứng cạnh người trẻ tuổi biến mất, hiển nhiên… một kích vừa rồi đến từ chính gã.
Sauk hi lão già dân loạn bị Thường Nhạc làm cho khiêu vũ thì Bá được tự do, giờ phút này, gã và Hoa hồng lửa đang yên lặng đứng bên cạnh.

Bọn họ đang do dự, thực lực của Siêu cấp chiến sĩ trước mắt thật sự quá kinh khủng, một khi giúp đỡ Thường Nhạc, cho dù bọn họ có thể thoát thân, nhưng ngày sau bị Siêu cấp chiến sĩ trả thù thì đó cũng là chuyện vô cùng đau đầu.

Chọn tập
Bình luận