– Ladies and Gentlemen, chào mừng các bạn đến với Lạc Khai Tâm, trường đấu chó!
Trường đấu này đã thành lập được mười năm, luôn là trường đấu xa hoa nhất, điều làm cho người ta chú ý nhất chính là âm thanh tuyệt hảo của bình luận viên trứ danh nơi đây.
Nhìn phản ứng của người xem gã lại nói tiếp:
– Bây giờ, cho phép tôi giới thiệu sơ qua một chút, Lạc Khai Tâm, trường đấu chó đầu tiên trong lịch sử thành phố chúng ta, là nơi thi đấu của những con chó ưu tú hàng đầu, căn cứ vào mẫu của Tổ chức Y tế Thế giới, căn cứ vào mô phạm “song dung” của cả nước, những năm gần đây, nơi đây nhờ những thành tựu về thiết kế và môi trường sinh thái mà nơi đây đã được ủy ban đấu khuyển Liên Hợp Quốc trao tặng danh giải “Nhân cư” và “Giải thưởng kiểu mẫu”. Đây là một trường đấu lớn kết hợp được nền văn minh cổ đại và hiện đại, nhờ có lịch sử lâu dài, văn hóa nồng đậm và phong cảnh tươi đẹp cùng nhiều loại danh khuyển trên thế giới mà trở nên nổi tiếng. Lạc Khai Tâm hôm kế thừa khí độ của tổ tiên, tập hợp những giá trị truyền thống tốt đẹp để hướng tới thế giới. Những người dân nhiệt tình hiếu khách của thành phố J nhiệt liệt hoan nghênh chào đón các vị khách quý từ khắp nơi đến với trường đấu khuyển Lạc Khai Tâm.
Không thể không thừa nhận thằng cha bình luận viên này còn lảm nhảm hơn Hoàng Kiện Tường, bao nhiêu người đều ngất rồi, chẳng qua là một cái trường đấu chó, lại còn kế thừa khí độ của tổ tiên tập hợp những truyền thống tốt đẹp để hướng tới thế giới, đúng là quá khôi hài. Thế mà Cao Tiếu nghe lại thấy thú vị, ánh mắt không ngừng bừng sáng, trực giác nói cho gã biết bình luận viên này chính là người đồng đạo với Cao mỗ gã mà.
Dừng một chút, tay này lại liến thoắng:
– Ở đây chỉ có những phương pháp so tài các bạn không nghĩ ra chứ không có phương thức nào mà chúng tôi không làm được, hi vọng các bạn thích đấu cẩu nhanh chóng báo danh, phí tham dự chỉ 2000 tệ, quá rẻ phải không? Chắc chắn là đáng giá rồi vì chỉ cần các bạn đạt giải quán quân thì giải thưởng sẽ tăng lên đến vài chục lần. Hi vọng tất cả mọi người hãy hăng hái tham gia.
Lời này vừa nói ra bốn phía sân đấu đã vang lên những tiếng giậm chân, mẹ tên bình luận viên này cũng nói vô nghĩa mẹ nó rồi, lại còn động chút là quảng cáo.
Thấy phản ứng của người xem mãnh liệt như vậy tay này ho hai tiếng lớn, rồi nói với âm thanh vô cùng tuyệt hảo:
– Tiếp theo, rất vinh hạnh nói cho các bạn biết, hôm nay không có các trận đấu mà chúng tôi đứng ra tổ chức, nhưng đã có người bao trọn sàn đấu của chúng ta. Vậy là cuối cùng sẽ có những cách thức thi đấu như thế nào đang chờ đợi chúng ta, xin mời các bạn hãy chờ đợi rồi sẽ rõ, bây giờ, nhiệt liệt chào mừng hai vị.
Bình luận viên nói vài dòng mất cả nửa ngày trời, sau cùng cũng nói vào đề tài chính, nhưng cũng đúng là có sức mê hoặc.
Từ tiếng vỗ tay nhiệt liệt của đám người xem có thể thấy được hôm nay mọi người hào hứng tới cỡ nào.
Một tiếng mở cửa vang lên làm cho toàn bộ khán giả như sôi trào, gần như một nửa số học viên học viện Kiêu Tử đều có mặt ở đây, Lý Lăng Tiêu đấu với Thường Nhạc, có mấy người có thể bỏ qua cơ hội lần này?
Hơn nữa còn là đấu chó. Đại đa số đều vì hiếu kỳ mà đến nhưng cũng có những người thực sự thích xem đấu chó, muốn nhìn một chút hai con chó quý của hai người này.
Màn ảnh hiện lên hình ảnh Lý Lăng Tiêu, chỉ thấy y hùng dũng hiên ngang đi tới, tay dắt con Boli Daiton đến từ Ý.
Bình luận biên hô lên thật khoa trương:
– Ôi, đây có thể là một chú chó khiến người ta kinh sợ nhất trên đời, thân thể đen sẫm cường tráng mà hung hãn như có một sức lực dùng không hết, thấp sâu trong khóe mắt lạnh lùng mà âm trầm làm người ta không rét mà run, nó là một trong những loài chó mạnh nhất trên thế giới, đã từng được giới mafia yêu thích nhất, được dùng để khủng bố và tỏ rõ quyền lực.
Bình luận viên với vẻ mặt kinh ngạc tiếp tục hưng phấn giải thích với khán giả, tiếp đó gã dừng lại một chút rồi lại nói:
– Nó là một trong những loại chó nguy hiểm nhất trên thế giới vì nếu nó công kích chính là đến chết mới thôi, hơn nữa nó còn thích nuốt luôn con mồi của mình, bao gồm cả con người, được mệnh danh là sát thủ tàn nhẫn nhất trong các loại chó dữ. Vì những lý do này và thêm nó có thể huấn luyện (nhưng không dễ huấn luyện), sau khi huấn luyện thành công có thể trở thành những vệ sĩ chó ưu tú nhất trên thế giới, bất kỳ kẻ địch nào cũng đều cảm thấy kinh sợ.
Nói tới đây, bình luận viên lại cười hì hì:
– Tuy nhiên khuyết điểm lớn nhất của nó là “vua nước dãi”, và mùi vị thì rất nặng, không biết anh chàng đẹp trai này làm sao mà chịu được đây.
Tay bình luận viên này cũng thật hài hước, cũng mặc kệ người ta có chịu nổi hay không. Đầu tiên là nói làm Lý Lăng Tiêu dương dương tự đắc, câu sau lại làm y tức tím mặt, xem chừng có vẻ rất tức giận.
Màn ảnh lại hướng tới Thường Nhạc, chỉ nhìn thấy duy nhất hắn mặc chiếc áo Moschino màu café với những vệt màu tím như hắt lên không theo quy tắc cùng một chiếc quần dài đen làm hắn có vẻ quyến rũ lại phóng đãng khó kìm chế như một tay rocker.
Mà con Big Ben bên cạnh hắn thì cực kỳ hoành tráng, đeo kính râm màu bạc hiệu Pearl Edith Reber, thân mặc bộ vest được đặt may hiệu Versace, nhất cử nhất động đều toát lên vẻ quý tộc. Lúc này nó đứng thẳng ưỡn ngực có vẻ như rất hưởng thụ cảm giác chào đón được khán giả dành tặng, cái đuôi hưng phấn vẫy loạn.
Tạo hình này đã khiến nhân dân trên toàn thế giới chấn kinh.
Bình luận viên choáng váng, đã nhiễm bệnh nghề nghiệp nên rất nhanh chóng khôi phục khoa trương la lớn:
– Dị sát thủ, Bull and Terrier, lại còn hắc bạch đan xen, đúng là lợi hại.
Theo sau đó giọng điệu lại tiêu điều.
– Loại chó này là giống chó Anh quốc, thế kỷ 19 đã được mệnh danh là “Bull and Terrier”, đây là loại chó lai giữa Bulldog và loài Black and Terrier đã bị tuyệt chủng. Loại chó ngưu hiện tại là lai tạo giữa giống chó White Terrier đã bị tuyệt chủng và giống chó đấu ngưu, Dalmatian và giống Pointer của Tây Ban Nha, Grey Hound, Whippet và Foxhound, có biểu hiện rất rõ, phần đầu như đầu ngưu dài, trong quá trình phối giống còn có cả huyết thống của loài chó Nha Borzoi và Collie.
Khi nói xong một hơi những điều này gã hâm mộ nhìn con Big Ben lắc đầu nói:
– Bull and Terrier mặc dù chỉ xếp hạng chín thế giới nhưng thực lực của nó không chỉ có vậy, danh hiệu sát thủ quái dị này không phải hư danh, tôi tin tưởng nó, còn các bạn, các bạn thì sao?
– Chúng tôi cũng tin.
Nói câu này đại đa số là những nữ sinh học viện Kiêu Tử, tất nhiên là không thiếu được những người sùng bái Thường Nhạc. Giờ khắc này bọn họ vô cùng cảm ơn người bình luận viên này, đã cho Thường Nhạc của các cô cơ hội.
– Cao Tiếu tên này làm việc càng ngày càng ngon, bình luận viên này ta thích.
Thường Nhạc nghĩ đến đây ánh mắt như vô ý như cố ý nhìn Cao Tiếu ở trên đài, ánh mắt ngợi khen làm cho người kia toàn thân nhẹ bẫng.
– Lý Lăng Tiêu, mày đề xuất thi đấu. Trận đầu tùy mày muốn thi gì, trận thứ hai hãy ngoan ngoãn nghe lời thiếu gia tao.
Thường Nhạc hai tay đút túi quần, nhìn cũng không muốn nhìn mà kiêu ngạo nói.
– Mày, hừ! Bố không đấu võ mồm với mày, đấu xong hãy xem.
Lý Lăng Tiêu tức run người hung hăng nhìn Thường Nhạc lạnh lùng nói.
– Mày lại dám xưng “bố” trước mặt thiếu gia tao, tao tính thêm cho mày tội này.
Thường Nhạc cả người toát ra hàn khí lạnh như băng lạnh lùng nói, đột nhiên hắn cũng cảm nhận được ánh mắt khác thường, không khỏi hướng mắt tò mò nhìn lại thì phát hiện Hoa Nhã Thi đang dùng ánh mắt rất kỳ quái nhìn mình.
– Một mỹ nữ thú vị.
Thường Nhạc nhẹ nhàng nói chỉ để cho mình mình nghe được, hơi lắc đầu, vẻ mặt thích ý. Trong lòng cũng nổi sóng, không lẽ băng sơn mỹ nhân này đã động lòng với mình rồi?
Lý Lăng Tiêu không có chút nào ý thức được Thường Nhạc đem liệt y có địa vị ngang với Hoàng Dật Nhiên, hoặc là rất tự tin về con chó của mình liền vô tri mà lớn lối nói:
– Trước tiên hãy thi chạy độ khó cao, chạy ở đường chạy có tên Đường đua ma quỷ, dám không?
– Không sao cả, còn có nơi nào mà Ben sợ chứ? Tao cũng muốn xem chút.
Thường Nhạc thoải mái vuốt vuốt tóc, ngồi xổm người vỗ lưng Big Ben.
– Nhóc con, mi có dám so với cái con rác rưởi đang không ngừng chảy nước miếng kia không? Nếu không dám thì nhanh nhận thua đi.
Phép khích tướng này khiến Big Ben cúi đầu rít gào một tiếng, đầu lắc lắc, kính râm rớt xuống, trong đôi mắt hung hãn kia lộ vẻ khinh bỉ làm người ta mở rộng tầm mắt.
Ánh mắt một con chó có thể sinh động như vậy sao?
Không may là Big Ben cũng có.
Con Boli Dayton chảy nước bọt hung hãn trừng mắt nhìn Big Ben làm bộ dáng xin chào, chẳng lẽ thói quen của chó là học được từ chủ nhân. Lý Lăng Tiêu mặc dù âm lãnh nhưng vì kiêu căng quen rồi nên dần dần trong mắt không thấy ai, thành ra có chút trí óc như bị mài mòn, ôi không ngờ con chó kia cũng bị nhiễm rồi.
– Tốt lắm, hôm nay khí thế của mày không tệ, thắng hai trận sẽ cho phép mày xem nhiều hơn một giờ.
Thường Nhạc hài lòng vỗ vỗ Big Ben, miệng huýt sáo sờ sờ cái mũi chim ưng sau đó nói:
– Có thể bắt đầu rồi chứ?
Trọng tài bị Thường Nhạc liếc mắt một cái đã căng thẳng vội vàng nói:
– Cả hai bên đều không có ý kiến gì, trận đấu sẽ bắt đầu bây giờ.
– Ladies and Gentlemen, chào mừng các bạn đến với Lạc Khai Tâm, trường đấu chó!
Trường đấu này đã thành lập được mười năm, luôn là trường đấu xa hoa nhất, điều làm cho người ta chú ý nhất chính là âm thanh tuyệt hảo của bình luận viên trứ danh nơi đây.
Nhìn phản ứng của người xem gã lại nói tiếp:
– Bây giờ, cho phép tôi giới thiệu sơ qua một chút, Lạc Khai Tâm, trường đấu chó đầu tiên trong lịch sử thành phố chúng ta, là nơi thi đấu của những con chó ưu tú hàng đầu, căn cứ vào mẫu của Tổ chức Y tế Thế giới, căn cứ vào mô phạm “song dung” của cả nước, những năm gần đây, nơi đây nhờ những thành tựu về thiết kế và môi trường sinh thái mà nơi đây đã được ủy ban đấu khuyển Liên Hợp Quốc trao tặng danh giải “Nhân cư” và “Giải thưởng kiểu mẫu”. Đây là một trường đấu lớn kết hợp được nền văn minh cổ đại và hiện đại, nhờ có lịch sử lâu dài, văn hóa nồng đậm và phong cảnh tươi đẹp cùng nhiều loại danh khuyển trên thế giới mà trở nên nổi tiếng. Lạc Khai Tâm hôm kế thừa khí độ của tổ tiên, tập hợp những giá trị truyền thống tốt đẹp để hướng tới thế giới. Những người dân nhiệt tình hiếu khách của thành phố J nhiệt liệt hoan nghênh chào đón các vị khách quý từ khắp nơi đến với trường đấu khuyển Lạc Khai Tâm.
Không thể không thừa nhận thằng cha bình luận viên này còn lảm nhảm hơn Hoàng Kiện Tường, bao nhiêu người đều ngất rồi, chẳng qua là một cái trường đấu chó, lại còn kế thừa khí độ của tổ tiên tập hợp những truyền thống tốt đẹp để hướng tới thế giới, đúng là quá khôi hài. Thế mà Cao Tiếu nghe lại thấy thú vị, ánh mắt không ngừng bừng sáng, trực giác nói cho gã biết bình luận viên này chính là người đồng đạo với Cao mỗ gã mà.
Dừng một chút, tay này lại liến thoắng:
– Ở đây chỉ có những phương pháp so tài các bạn không nghĩ ra chứ không có phương thức nào mà chúng tôi không làm được, hi vọng các bạn thích đấu cẩu nhanh chóng báo danh, phí tham dự chỉ 2000 tệ, quá rẻ phải không? Chắc chắn là đáng giá rồi vì chỉ cần các bạn đạt giải quán quân thì giải thưởng sẽ tăng lên đến vài chục lần. Hi vọng tất cả mọi người hãy hăng hái tham gia.
Lời này vừa nói ra bốn phía sân đấu đã vang lên những tiếng giậm chân, mẹ tên bình luận viên này cũng nói vô nghĩa mẹ nó rồi, lại còn động chút là quảng cáo.
Thấy phản ứng của người xem mãnh liệt như vậy tay này ho hai tiếng lớn, rồi nói với âm thanh vô cùng tuyệt hảo:
– Tiếp theo, rất vinh hạnh nói cho các bạn biết, hôm nay không có các trận đấu mà chúng tôi đứng ra tổ chức, nhưng đã có người bao trọn sàn đấu của chúng ta. Vậy là cuối cùng sẽ có những cách thức thi đấu như thế nào đang chờ đợi chúng ta, xin mời các bạn hãy chờ đợi rồi sẽ rõ, bây giờ, nhiệt liệt chào mừng hai vị.
Bình luận viên nói vài dòng mất cả nửa ngày trời, sau cùng cũng nói vào đề tài chính, nhưng cũng đúng là có sức mê hoặc.
Từ tiếng vỗ tay nhiệt liệt của đám người xem có thể thấy được hôm nay mọi người hào hứng tới cỡ nào.
Một tiếng mở cửa vang lên làm cho toàn bộ khán giả như sôi trào, gần như một nửa số học viên học viện Kiêu Tử đều có mặt ở đây, Lý Lăng Tiêu đấu với Thường Nhạc, có mấy người có thể bỏ qua cơ hội lần này?
Hơn nữa còn là đấu chó. Đại đa số đều vì hiếu kỳ mà đến nhưng cũng có những người thực sự thích xem đấu chó, muốn nhìn một chút hai con chó quý của hai người này.
Màn ảnh hiện lên hình ảnh Lý Lăng Tiêu, chỉ thấy y hùng dũng hiên ngang đi tới, tay dắt con Boli Daiton đến từ Ý.
Bình luận biên hô lên thật khoa trương:
– Ôi, đây có thể là một chú chó khiến người ta kinh sợ nhất trên đời, thân thể đen sẫm cường tráng mà hung hãn như có một sức lực dùng không hết, thấp sâu trong khóe mắt lạnh lùng mà âm trầm làm người ta không rét mà run, nó là một trong những loài chó mạnh nhất trên thế giới, đã từng được giới mafia yêu thích nhất, được dùng để khủng bố và tỏ rõ quyền lực.
Bình luận viên với vẻ mặt kinh ngạc tiếp tục hưng phấn giải thích với khán giả, tiếp đó gã dừng lại một chút rồi lại nói:
– Nó là một trong những loại chó nguy hiểm nhất trên thế giới vì nếu nó công kích chính là đến chết mới thôi, hơn nữa nó còn thích nuốt luôn con mồi của mình, bao gồm cả con người, được mệnh danh là sát thủ tàn nhẫn nhất trong các loại chó dữ. Vì những lý do này và thêm nó có thể huấn luyện (nhưng không dễ huấn luyện), sau khi huấn luyện thành công có thể trở thành những vệ sĩ chó ưu tú nhất trên thế giới, bất kỳ kẻ địch nào cũng đều cảm thấy kinh sợ.
Nói tới đây, bình luận viên lại cười hì hì:
– Tuy nhiên khuyết điểm lớn nhất của nó là “vua nước dãi”, và mùi vị thì rất nặng, không biết anh chàng đẹp trai này làm sao mà chịu được đây.
Tay bình luận viên này cũng thật hài hước, cũng mặc kệ người ta có chịu nổi hay không. Đầu tiên là nói làm Lý Lăng Tiêu dương dương tự đắc, câu sau lại làm y tức tím mặt, xem chừng có vẻ rất tức giận.
Màn ảnh lại hướng tới Thường Nhạc, chỉ nhìn thấy duy nhất hắn mặc chiếc áo Moschino màu café với những vệt màu tím như hắt lên không theo quy tắc cùng một chiếc quần dài đen làm hắn có vẻ quyến rũ lại phóng đãng khó kìm chế như một tay rocker.
Mà con Big Ben bên cạnh hắn thì cực kỳ hoành tráng, đeo kính râm màu bạc hiệu Pearl Edith Reber, thân mặc bộ vest được đặt may hiệu Versace, nhất cử nhất động đều toát lên vẻ quý tộc. Lúc này nó đứng thẳng ưỡn ngực có vẻ như rất hưởng thụ cảm giác chào đón được khán giả dành tặng, cái đuôi hưng phấn vẫy loạn.
Tạo hình này đã khiến nhân dân trên toàn thế giới chấn kinh.
Bình luận viên choáng váng, đã nhiễm bệnh nghề nghiệp nên rất nhanh chóng khôi phục khoa trương la lớn:
– Dị sát thủ, Bull and Terrier, lại còn hắc bạch đan xen, đúng là lợi hại.
Theo sau đó giọng điệu lại tiêu điều.
– Loại chó này là giống chó Anh quốc, thế kỷ 19 đã được mệnh danh là “Bull and Terrier”, đây là loại chó lai giữa Bulldog và loài Black and Terrier đã bị tuyệt chủng. Loại chó ngưu hiện tại là lai tạo giữa giống chó White Terrier đã bị tuyệt chủng và giống chó đấu ngưu, Dalmatian và giống Pointer của Tây Ban Nha, Grey Hound, Whippet và Foxhound, có biểu hiện rất rõ, phần đầu như đầu ngưu dài, trong quá trình phối giống còn có cả huyết thống của loài chó Nha Borzoi và Collie.
Khi nói xong một hơi những điều này gã hâm mộ nhìn con Big Ben lắc đầu nói:
– Bull and Terrier mặc dù chỉ xếp hạng chín thế giới nhưng thực lực của nó không chỉ có vậy, danh hiệu sát thủ quái dị này không phải hư danh, tôi tin tưởng nó, còn các bạn, các bạn thì sao?
– Chúng tôi cũng tin.
Nói câu này đại đa số là những nữ sinh học viện Kiêu Tử, tất nhiên là không thiếu được những người sùng bái Thường Nhạc. Giờ khắc này bọn họ vô cùng cảm ơn người bình luận viên này, đã cho Thường Nhạc của các cô cơ hội.
– Cao Tiếu tên này làm việc càng ngày càng ngon, bình luận viên này ta thích.
Thường Nhạc nghĩ đến đây ánh mắt như vô ý như cố ý nhìn Cao Tiếu ở trên đài, ánh mắt ngợi khen làm cho người kia toàn thân nhẹ bẫng.
– Lý Lăng Tiêu, mày đề xuất thi đấu. Trận đầu tùy mày muốn thi gì, trận thứ hai hãy ngoan ngoãn nghe lời thiếu gia tao.
Thường Nhạc hai tay đút túi quần, nhìn cũng không muốn nhìn mà kiêu ngạo nói.
– Mày, hừ! Bố không đấu võ mồm với mày, đấu xong hãy xem.
Lý Lăng Tiêu tức run người hung hăng nhìn Thường Nhạc lạnh lùng nói.
– Mày lại dám xưng “bố” trước mặt thiếu gia tao, tao tính thêm cho mày tội này.
Thường Nhạc cả người toát ra hàn khí lạnh như băng lạnh lùng nói, đột nhiên hắn cũng cảm nhận được ánh mắt khác thường, không khỏi hướng mắt tò mò nhìn lại thì phát hiện Hoa Nhã Thi đang dùng ánh mắt rất kỳ quái nhìn mình.
– Một mỹ nữ thú vị.
Thường Nhạc nhẹ nhàng nói chỉ để cho mình mình nghe được, hơi lắc đầu, vẻ mặt thích ý. Trong lòng cũng nổi sóng, không lẽ băng sơn mỹ nhân này đã động lòng với mình rồi?
Lý Lăng Tiêu không có chút nào ý thức được Thường Nhạc đem liệt y có địa vị ngang với Hoàng Dật Nhiên, hoặc là rất tự tin về con chó của mình liền vô tri mà lớn lối nói:
– Trước tiên hãy thi chạy độ khó cao, chạy ở đường chạy có tên Đường đua ma quỷ, dám không?
– Không sao cả, còn có nơi nào mà Ben sợ chứ? Tao cũng muốn xem chút.
Thường Nhạc thoải mái vuốt vuốt tóc, ngồi xổm người vỗ lưng Big Ben.
– Nhóc con, mi có dám so với cái con rác rưởi đang không ngừng chảy nước miếng kia không? Nếu không dám thì nhanh nhận thua đi.
Phép khích tướng này khiến Big Ben cúi đầu rít gào một tiếng, đầu lắc lắc, kính râm rớt xuống, trong đôi mắt hung hãn kia lộ vẻ khinh bỉ làm người ta mở rộng tầm mắt.
Ánh mắt một con chó có thể sinh động như vậy sao?
Không may là Big Ben cũng có.
Con Boli Dayton chảy nước bọt hung hãn trừng mắt nhìn Big Ben làm bộ dáng xin chào, chẳng lẽ thói quen của chó là học được từ chủ nhân. Lý Lăng Tiêu mặc dù âm lãnh nhưng vì kiêu căng quen rồi nên dần dần trong mắt không thấy ai, thành ra có chút trí óc như bị mài mòn, ôi không ngờ con chó kia cũng bị nhiễm rồi.
– Tốt lắm, hôm nay khí thế của mày không tệ, thắng hai trận sẽ cho phép mày xem nhiều hơn một giờ.
Thường Nhạc hài lòng vỗ vỗ Big Ben, miệng huýt sáo sờ sờ cái mũi chim ưng sau đó nói:
– Có thể bắt đầu rồi chứ?
Trọng tài bị Thường Nhạc liếc mắt một cái đã căng thẳng vội vàng nói:
– Cả hai bên đều không có ý kiến gì, trận đấu sẽ bắt đầu bây giờ.