Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vương Phi 13 Tuổi

Chương 348: Nhược thủy ba nghìn (5)

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu
Chọn tập

Độc Cô Dạ vẫn trong trẻo lạnh lùng như cũ, một chút cũng không vì nguy hiểm trong mắt Lưu Nguyệt mà thay đổi, ngẩng đầu nhìn một mảnh chướng khí mờ nhạt màu lam, chậm rãi nói : “Ngươi đi cùng ta, Hiên Viên Triệt đi cùng Thanh Liên.”

Khi Lưu Nguyệt bắt lấy tay hắn, hắn hơi hơi kinh ngạc, theo bản năng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy khoảng cách giữa Thanh Liên và Hiên Viên Triệt rất gần, khoảng cách gần như vậy, nhất định là đi cùng nhau.

“Ý của ngươi là gì?” Lưu Nguyệt nắm chủy thủ, thanh âm lạnh đi vài phần.

Rời mắt khỏi chướng khí màu lam, Độc Cô Dạ cúi đầu nhìn Lưu Nguyệt cả người tỏa ra lãnh khí, thản nhiên nói : “Tự ngươi hiểu được.”

Hơi thở trầm lãnh kia, hắn sớm biết Lưu Nguyệt đã hiểu được.

Bọn họ hai người công phu như vậy, còn thiếu chút nữa bọ mê hoặc trong chướng khí, Hiên Viên Triệt và Thanh Liên ở cùng một chỗ, như vậy còn cần nhiều lời sao?

Hắn biết, Thanh Liên cũng không có võ công, lại càng không thể chống lại chướng khí hung mãnh như vậy.

Hai mắt giương lên, Lưu Nguyệt đột nhiên lạnh lùng cười : “Ta tin tưởng Triệt của ta.”

Nàng tin tưởng hắn, nàng hiểu được tình cảm của hắn đối với nàng, nàng có thể nhận ra Độc Cô Dạ, hắn cũng có thể nhận ra Thanh Liên.

Độc Cô Dạ nhìn Lưu Nguyệt khẳng định vạn phần, hai tròng mắt lam hắc lại càng trầm xuống.

“Tin tưởng?” Độc Cô Dạ thản nhiên lập lại hai chữ này lần nữa, khóe miệng cười trào phúng.

Nếu không phải trước mắt là Lưu Nguyệt, hắn vừa rồi cũng sẽ không khống chế được, nếu Hiên Viên Triệt nhầm Thanh Liên thành Lưu Nguyệt, nam nhân xúc động, hắn biết rõ hơn Lưu Nguyệt.

Không nói gì thêm, hai chữ “tin tưởng” này, lại thêm nụ cười tròa phúng đó, làm cho Lưu Nguyệt nhíu mày, chủy thủ trong tay nắm chặt.

Nhìn năm ngón tay Lưu Nguyệt nắm chặt chủy thủ, Độc Cô Dạ vuốt mái tóc dài phía sau, thản nhiên nói : “Sao lại tức giận? Hiên Viên Triệt sơm muộn gì cũng là Thiên Thần Vương, tam cung lục viện bảy mươi hai phi. Việc này sớm hay muộn ngươi cũng phải đối mặt, y tay ngươi đoạn không sợ các nàng khi đến ngươi trên đầu (?).” (Su : bất lực ta hiểu theo 2 nghĩa liền, chả biết cái nào đúng nữa)

Sự thản nhiên trong lời nói, trong khoảng khắc gợi lên lửa giận của Lưu Nguyệt.

Năm ngón tay nắm chủy thủ kêu răng rắc. Tam cung lục viện bảy mươi hai phi.

Chọn tập
Bình luận