Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vương Phi 13 Tuổi

Chương 286: Ăn miếng trả miếng (17)

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu
Chọn tập

Tà mị cười lạnh, Lưu Nguyệt nói nhỏ vào tai Hậu Kim quốc chủ một câu.

“Ngươi… ngươi….” Hậu Kim quốc chủ nghe vậy, sắc mặt đại biến, đôi mắt như muốn nuốt chửng Lưu Nguyệt trước mặt, thần tình khiếp sợ, khó tin.

“Vương nhi, chú ý…. chú…..”

Ngón tay run rẩy chỉ vào Lưu Nguyệt, Hậu Kim quốc chủ cố gắng mở miệng, định nói cho Thần Phi biết hết chân tướng, nhưng mà, dưới sự áp chế của Lưu Nguyệt, hắn sao chống đỡ nổi.

Không cam lòng trợn mắt lên, mang theo phẫn hận, mang theo sự khiếp sợ vô cùng, lại mang thêm sợ hãi mà người ngoài không hiểu được, không thể mở miệng nổi.

Không phải cam lòng vì đến chết cũng biết được, mà chính là không cam lòng vì đến chết mới biết.

“Hậu Kim quốc chủ, ngươi cũng có ngày hôm nay.” Lời nói lạnh như băng hòa cùng thần sắc cực kì cuồng vọng, Lưu Nguyệt hừ lạnh một tiếng.

“Khônggggggggg……..” Thần Phi bị lục đường chủ nắm chặt, hai mắt đỏ rực, vẻ mặt điên cuồng.

“Vương thượng….” Trong nháy mắt, tình thế đảo ngược này đánh thức chúng thần Hậu Kim quốc bừng tỉnh, toàn bộ điên cuồng.

Vương của bọn họ bị ám sát.

“Lưu Nguyệt, ta giết ngươi.” Tiếng hét điên cuồng tràn ngập không gian, thất đường chủ hai mắt đỏ rực bay nhanh về phía Lưu Nguyệt.

“Ha ha ha ha ha.” Càn rỡ cười to như bão táp đi qua, Lưu Nguyệt hai tay túm lấy hồng hỉ bào trên người, xé mạnh, ném đi, lộ ra trường bào màu trắng bên trong.

“Cái ta muốn, chính là tìm ngươi.” Quay đầu mạnh ra sau, Lưu Nguyệt nhìn thất đường chủ đang dồn hết tinh thần đánh tới. Hắn không đối đầu với nàng, nàng cũng sẽ tìm hắn.

Mấy ngày trước không hạ thủ không có nghĩa là nàng không có cơ hội mà là nàng phải đường đường chính chính tiêu diệt bọn họ, giết chết kẻ hại Hiên Viên Triệt thê thảm – hai đại tông sư độc sa chưởng của Hậu Kim quốc.

Cứng đối cứng, ai sợ ai.

“Chủ nhân, nhận lấy.” Thanh âm lạnh như băng, mang theo một cây dao cầm bay trong không trung, hướng thẳng đến Lưu Nguyệt, Đỗ Nhất đã sớm chuẩn bị tốt.

Lộn mèo một cái về phía trước, năm ngón tay túm lấy dao cầm Đỗ Nhất ném tới, ngón tay Lưu Nguyệt lướt nhanh trên huyền cầm, ngây tức khắc, vô số phong nhận bắn ra bốn phía.

Chọn tập
Bình luận