Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vương Phi 13 Tuổi

Chương 638: Tam quốc liên hoành 2

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu
Chọn tập

Lập tức, nhướng mày, cười to nói: “Ta cũng rất chờ mong.

Tiếng cười theo gió bay lên, Lý Thành, tới rồi.

Gió xuân cuốn bay tầm mành, vạn dặm không mây.

Khí hậu Nam Tống ấm áp, lúc nở hoa cũng sớm hơn Thiên Thần Tuyết Thánh, lúc này là tháng hai theo nông lịch, trăm hoa đã bắt đầu nở rộ, càng tô diểm thêm cho Nam Tống Quốc.

Triêu Thành, thành trì khai mạc đại hội Bách Hoa, cũng là thủ đô Nam Tống Quốc.

Đồng thời, Triêu Thành cũng là thánh địa hoa mẫu đơn của bảy nước Trung Nguyên, rất nhiều chủng loại khác nhau, loại Hi Thế là sự lựa chọn đầu tiên.

Hoa không tươi được lâu, một quý hoa nở kinh diễm tứ phương, lúc này hoa của các nước khác cũng chả biết đang ở đâu, bốn năm tháng mới n dđược mẫu đơn, đã đưa đến Triêu Thành để tham gia đại hội.

Ngoài thành Triêu Thành Hiên Viên cốc, nơi diễn ra đại hội Bách Hoa năm nay.

Khắp cốc đều là mùi hương của hoa, cả cốc đều là hoa nở rộ, khắp cố là màu lá xanh mềm mại, họa nên sắc màu của núi sông.

Nam tuấn nữ mĩ, một thân thịnh trang.

Cả cốc muôn hồng nghìn tía, nam nữ muôn hình muôn vẻ, lại càng tô đậm xuân ý dào dạt khắp nơi đây, muôn hồng nghìn tía.

Chiết phiến trong tay khẽ vung, Âu Dương Vu Phi, Lưu Nguyệt, Hiên Viên Triệt, bước đi song song.

Nhưng Âu Dương Vu Phi một thân áo trắng, giản dị tự nhiên, một thân áo trắng, trong khung cảnh muôn hồng nghìn tía này lại rất nổi bật.

Chiết phiến hơi lắc, khóe miệng cười khẽ, nhìn một lượt từ trên xuống dưới, một thân phong lưu, nhìn từ dưới lên trên, phong lưu đảo qua, tùy tiện mà tản ra, nhưng dường như lại chiếm cả sắc xuân của nơi đây.

Phía sau, Lưu Nguyệt và Hiên Viên Triệt một thân trang phục bình thường, vẻ mặt bình thường, cái gì cũng bình thường đến không thể bình thường hơn, dưới ánh sáng của Âu Dương Vu Phi, chân chính lưu lạc thành hai gã sai vặt.

Tiếng cười ngập tràn, tùy ý tản ra.

Trên hành lang trong sơn cốc.

“Mời về.

Hai đầu hành lang vốn không có người, ba người Âu Dương Vu Phi đi tới trước, còn chưa bước vào hành lang, một đội quan binh đột nhiên nhảy ra.

Đầu lĩnh cấm vệ quân nhìn thoáng qua thiếp mời trong tay Âu Dương Vu Phi, rất khách khí, nhưng rất mạnh mẽ nói hai từ này.

“Tại sao?”

Âu Dương Vu Phi khó hiểu nói.

“Phòng trong chính là nội viện, mời đến chỗ kia ngắm cảnh là được rồi.

Đầu lĩnh vẫn nói khách khí mà lạnh lùng như cũ.

Âu Dương Vu Phi nghe thế gật đầu, trên mặt hiện lên một chút ý xấu, hơi hơi thi lễ với đầu lĩnh: “Không biết quy củ, thứ tội, thứ tội.

Dứt lời, dẫn theo Lưu Nguyệt và Hiên Viên Triệt mà rời đi.

Đi được một lúc, vòng ra phía sau cấm vệ, Âu Dương Vu Phi quơ thiếp mời trong tay nhìn Lưu Nguyệt cười nói: “Quyền lực không đủ, vào không được.

Một thân nam trang, trên mặt bôi loạn ít phấn màu vàng nâu, không có tuyệt sắc khuynh thành, chỉ có bình thường, bình thường đến mức có ném vào đám đông cũng không tìm ra.

Nghe vậy, Lưu Nguyệt gật gật đầu, nhíu nhíu mày.

Thiếp mời là người của Hiên Viên Triệt lấy đến.

Hội Bách Hoa Nam Tống, tên như ý nghĩa là hội hoa xuân, nhưng các quốc gia từng ấy năm tới nay, sớm đã biết đây chẳng qua là đại hội kén rể.

Từ vương tôn công chúa cho đến quận hậu thế gia, chỉ cần vài quốc gia nổi trội, đều có thể nhận được thiếp mời của đại hội Bách Hoa Nam Tống Quốc.

Lần này mặc dù có ngụ ý quan trọng hơn ở bên trong, nhưng vì mặt mũi, đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Khâu gia của Tuyết Thánh Quốc, chính là một trong số mấy đại thương nhân số một số hai của Tuyết Thánh Quốc, đại công tử Khâu gia Khâu Hàm, chính là chủ nhân của thiếp mời này, cũng là người của Hiên Viên Triệt.

Hiên Viên Triệt, Lưu Nguyệt, không thể giả làm Khâu Hàm, mắt Độc Cô Dạ, Hách Liên Vân Triệu, cũng không phải là đồ trang trí, đành phải để cho Âu Dương Vu Phi làm.

Cũng may Khâu Hàm này cũng không phải người thích xuất đầu lộ diện, chỉ biết là một thân phong lưu tiêu sái, về phần tiêu sái đến đâu, cũng không có nhiều người biết.

Bởi vậy, mặc dù Độc Cô Dạ từng gặp Âu Dương Vu Phi, nhưng chỉ cần Âu Dương Vu Phi giả dạng một chút,, cũng hoàn toàn có thể qua mặt giang hồ.

Nhìn thiếp mời trong tay Âu Dương Vu Phi, mắt Hiên Viên Triệt sâu thẳm lại.

Chỉ cần có thiếp mời là có thể tùy ý đi lại, lần này lại đề phòng nghiêm ngặt như vậy.

Ven đường tới đây hắn nhìn qua, bên ngoài cơ bản chỉ là thiên kim hoặc là công tử của quan viên tam phẩm trở xuống của Nam Tống Quốc, cùng với đại thương nhân các quốc gia tới chơi.

Mà đường đi vào nội viện bị ngăn cản kia, xem ra mới là nơi những vị quan viên trên tam phẩm tụ hội, cùng hoàng thân quốc thích các quốc gia, thậm chí là đám Độc Cô Dạ.

Chọn tập
Bình luận