Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vương Phi 13 Tuổi

Chương 507: Mài đao Ngạo Vân 1

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu
Chọn tập

Lưu Nguyệt vừa nghe không khỏi sửng sốt, trong mắt sáng ngời: “Còn cần xin thái hậu chỉ bảo, ta không quen nơi đó.”

Thái hậu hơi phất trường bào, hơi thở trên người khôi phục lại sự vững vàng, cười cười, trong mắt bắn ra một chút sắc sảo, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm chậm rãi nói: “Truyền thừa nghìn năm Minh Đảo, huyết mạch hoàng thất chỉ có thể cùng người trên đảo kết hôn, duy trì sự thuần khiết.

Rất nhiều năm trước cũng đã cho cận huyết kết hôn, lại không sinh con cháu được, có thể trong quá trình xảy ra chuyện.

Bởi vì chuyện này, cho nên Minh Đảo về sau quy định, người trên đảo có thể cùng ngoại nhân thành hôn, có thể sinh con.

Nếu như đời sau tốt, vậy thì trở về đảo bồi dưỡng, nếu như không tốt, thì để lại bên ngoài.

Trên đảo người thường sau khi kết hôn có thể chọn ở lại trên đảo hoặc ở bên ngoài, chỉ có một lựa chọn, không cho phép hối hận.

Chỉ ngoại trừ tam đại dòng họ trên đảo tuyệt đối không được phép ở bên ngoài, nhất định phải trở lại dảo, sau khi quay về đảo phải nghe theo trưởng lão định hôn ước, không được cưỡng lại.

Họ Liên của ta chính là thế lực ngay sau họ Âu Dương, cho nên, ta có thể ở bên ngoài chơi đùa, có thể lập gia đình, có thể sống chết, nhưng tuyệt đối không thể cùng trượng phu ta sống đến đầu bạc răng long.”

Nói đến đây, Tiêu thái hậu dừng một chút, cúi đầu nhìn Lưu Nguyệt một cái, vẻ mặt nhìn có chút hả hê cười: “Mà ngươi, biết vì sao bản thân ngươi lại chính là vũ khí sắc bén để đối phó Minh Đảo không?

Bởi vì, huyết mạch hoàng thất Nạp Lan tất cả hậu duệ trừ mẹ ngươi Nạp Lan Thủy sinh hạ ngươi ở ngoài ra, không còn một người hậu duệ.”

Vừa nói đến đây, mặt mũi Lưu Nguyệt sáng ngời, sáng ngời hữu thần nhìn Tiêu thái hậu nói: “Chỉ có một mình ta, ý tứ là….”

“Đúng, nếu ngươi không còn, Hoàng tộc Nạp Lan liền mất hết hương hỏa, giết ngươi, mặc cho hắn là ngàn năm truyền thừa cái gì, cũng đều bị tuyệt.”

Tiêu thái hậu nở nụ cười, nự cười tràn ngập oán hạn và vui sướng khi người gặp họa.

Khó trách không cho nàng thành thân, khó trách hành động lớn như vậy chỉ để giết Hiên Viên Triệt, muốn tiêu diệt Thiên Thấn, tất cả đều là vì nàng là độc nhất vô nhị, cho nên không thể để ngoại nhân đoạt đi, chỉ có thể để lại cho người nhà.

Ha ha, không thể để cho ngoại nhân lấy đi.

Chọn tập
Bình luận