Kỳ nghỉ đông rốt cuộc đã qua, Vương Siêu lại nhớ tới mình phải về nhà.
Chẳng qua kỳ nghỉ đông này, hắn đã thu được lợi ích không nhỏ, tốt nhất là đã tìm được một công việc khá tốt, tọa trấn cho Đài quyền đạo quán, khá thoải mái, thu nhập cũng cao, hơn nữa lại được nữ Tổng giám đốc Trương Đồng xinh đẹp trợ giúp cho kinh nghiệm thực chiến, cũng đã qua đi thời kỳ quẫn bách.
Trong hai tháng nghỉ đông này, cùng Lý Phong, Lưu Văn Quân, Triệu Tinh Long, sau đó là thực chiến với hai lính đánh thuê của Trương Đồng, khiến cho hắn đối với quyền thuật lĩnh ngộ cũng đã sâu hơn rất nhiều.
Hơn nữa cuộc sống an nhàn đọc sách dưỡng khí tại biệt thự mà Đường Tử Trần lưu lại ở Thiên Tinh hồ, học tập đạo làm người của một số đại sư võ thuật cổ truyền thời kỳ Dân quốc cuối Thanh, điều này cũng khiến cho tính cách của Vương Siêu dần dần trở nên trầm ổn bình thản, đã có một ít khí độ tông sư.
Chẳng qua trong khoảng thời gian này, quyền thuật tiến bộ rõ ràng nhất là ở phương pháp rèn luyện bộ pháp di chuyển trong bể dầu, khiến cho kình lực toàn thân hắn liền lạc thành một thể, đã đến đỉnh điểm cảu minh kình, mỗi một quyền một cước, đều xuất ra thúy hưởng.
Lúc này đã là học kỳ cuối của cấp ba, các bạn học trong lớp đều đang khẩn trương phấn đấu ôn thi, ngay cả Tào Tinh Tinh cũng lao đầu vào học, ôm đống sách dày cộp, chuyện trò với hắn cũng ít đi nhiều.
Chẳng qua Vương Siêu đối với những điều này đều không có cảm giác, hắn đã bước lên một con đường khác.
Văn có con đường của văn, võ có con đường của võ.
Mỗi ngày hắn vẫn đứng tấn luyện quyền, hai ngày cuối tuần hắn lại rời khỏi giường lúc một giờ sáng, đi bộ ra tỉnh thành, trước tiên là gặp lão bản Lý Vạn Cơ, sau đó là đến gặp vệ sĩ của Trương Đồng đánh một trận. Sau khi đánh xong, lại trở về biệt thự của Đường Tử Trần tĩnh tọa trầm tư, tìm hiểu cách vận dụng kình lực cùng các mối liên hệ giữa các dây thần kinh cùng cơ bắp trên khắp thân thể.
Trừ những việc đó ra, Vương Siêu trong khi cùng các vệ sĩ của Trương Đồng đánh nhau, đã lĩnh ngộ lực lượng của bản thân không đủ, vì thế gia tăng huấn luyện bản thân về phương diện này.
Chẳng qua hắn hiện tại huấn luyện lực lượng chỉ là tung bắt quả cầu thủy ngân kia, thân thể hạ xuống, dùng eo chân hỗ trợ lực lượng xương sống, vận dụng song chưởng xoay chuyển quả cầu bên trong máng đá, thủy ngân bên trong cũng đã phát ra nhưng thanh âm như chuông rung.
Mấy tháng sau, lực lượng của Vương Siêu càng lúc càng lớn, đồng thời đối với vận dụng kình lực cũng càng xảo diệu. Rốt cục đến một ngày, đã có thể tự nhiên đem quả cầu luân chuyển trong máng đá đi ra, ôm ở song chưởng mà uốn, đẩy, đè, xoay.
Chẳng qua muốn như Đường Tử Trần dùng vai, eo, lưng, đầu, chân đón cầu, Vương Siêu còn xa mới có được năng lực đó. Hắn chỉ mới có thể trong khi luân chuyển thì ôm quả cầu lên xoay chuyển vài vòng mà thôi.
Vào môt ngày thứ bảy trong tháng Năm, thời tiết dần dần nóng bức lên, trong phòng tập của biệt thự số 24 của khu Thiên Tinh hồ, Vương Siêu đang cùng ba vệ sĩ của Trương Đồng đấu kịch liệt.
Phành! Vương Siêu hạ eo xuống, chân trước đảo qua một chút, sau đó như một mũi tên vọt thẳng về phía trước, xông tới trước mặt một tên vệ sĩ, tên vệ sĩ kia vội vàng tung song quyền liên tục đánh ra, đồng thời tung chân đá vào hạ bộ của Vương Siêu.
Vương Siêu đầu gôố khẽ xoay, lập tức cản lại chân của tên vệ sĩ này, sau đó song chưởng vung ra, như rắn bò, bám lên hai tay của tên vệ sĩ, đồng thời năm ngón tay như móc câu, bám chặt vào vai của đối phương.
Tay vừa lật thì thân thể đã tới, Vương Siêu trực tiếp áp vào, vừa dẫn dắt vừa phát kình, tên vệ sĩ này lập tức bay vọt lên không, ngã xuống cách đó bốn năm thước.
Sau khi đánh ngã tên vệ sĩ này, hắn cũng không ngừng lại, nghiêng người bước ngang ra, thân thể co lại ngồi xổm xuống, cả thân thể gần thước tám co lại chỉ còn gần một thước như một đứa nhỏ, đột nhiên thấy, giống như thân thể bị rút nhỏ lại.
Đây là Hầu hình thủ thức trong Hình ý thập nhị hình “Hầu tồn thân”, khỉ khi hoảng sợ, lập tức ngồi xổm xuống, thân thể co rút lại như một quả cầu, chợt đoàn thân bung ra về bốn phương tám hướng, cực kỳ nhanh nhẹn.
Vương Siêu vừa ngồi xổm xuống, đã vọt lên xoay người trong không trung, hai đầu gối hợp lại, xương đầu gối như hai khối đá, hung hăng húc vào ngực của một tên vệ sĩ đang ở phía sau đánh tới.
Đây là thức thứ hai Hầu hình biến hóa “Hầu quải ấn”, hai xương đầu gối như hai khối đại ấn, muốn đóng vào ngực của kẻ địch, người trúng phải đúng là mười phần chết chín.
Tên vệ sĩ này song chưởng đưa về phía trước, va chạm cùng với hai đầu gối của Vương Siêu, xương côt va chạm nhau, phát ra những tiếng phành phành.
Vương Siêu rơi xuống đất, lại tựa như một con khỉ, hạ thân chuyển trảo, Hầu thâu đào.
Vệ sĩ kia thấy Vương Siêu thân hình biến hóa mau đến không thể tưởng tượng được, mắt không kịp thấy, căn bản không thể né tránh, càng huống chi hắn cũng không có thói quen né tránh, lập tức nhấc chân lên, không để ý đến hạ bộ của mình, đá thẳng vào mặt của Vương Siêu.
Chẳng qua Vương Siêu cũng không có trảo vào hạ bộ, mà là đâm vào vị trí dây thần kinh trong đùi của hắn, nhất thời, làm cho thần kinh dẫn động cơ thể, chân của hắn đang đá ra không tự chủ được dừng lại một chút.
Chỉ một chút này, đã tạo cơ hội cho Vương Siêu, lại là Long thăng thiên, thân thể áp sát, bả vai gánh dưới háng, đem tên vệ sĩ này quẳng bay ra ngoài.
Vào lúc này, sau đầu xuất hiện tiếng gió, tên vệ sĩ thứ ba mũi bàn chân chỉ còn cách ót của Vương Siêu vài phân.
Vương Siêu cũng không có sợ hãi, một thế Thiết bản kiều, thân như càu vồng trên nước, mũi chân của đối phương sượt qua mặt.
Hai tay vỗ xuống đất, thân thể như cá chép quẫy nước, sau khi xoay ngang một vòng, ngồi trên mặt đất, xuất ra một cước, gót chân rà sát mặt đất đánh thẳng vào chân trụ của tên vệ sĩ thứ ba kia.
Đây là “Lưu địa chưởng” trong Xà hình, cả người ngồi xuống đất, gót chân sát đất, bàn chân hướng về phía trước, giống như người ta xuất chưởng đánh về phía trước, cho nên rõ ràng là chân, lại tên là “Lưu địa chưởng”.
Phành, tên vệ sĩ cuối cùng sau khi bị đánh trúng cũng không đứng nổi, té nhào trên mặt đất.
Vương Siêu tay vỗ xuông, mượn lực nhảy vọt lên.
“Đình!” Trương Đồng ở một bên nhìn thấy tất cả, thấy một loạt những biến hóa của Vương Siêu sử dụng quỷ dị âm trầm, khi phát lực lại mạnh vô cùng, chưa đầy một phút đã đánh ngã ba vệ sĩ, tiến bộ cực nhanh, quả thực làm cho người ta phải tặc lưỡi.
“Tất cả cùng lên một lần đi!” Trương Đồng phát ra mệnh lệnh.
Ba vệ sĩ sau khi đứng lên, quả nhiên từng bước từng bước hướng tới Vương Siêu phát khởi công kích.
Lần này là một mình đối phó với nhiều người, Vương Siêu liền áp sát, thân thể chợt lóe chợt lóe, giống như chuồn chuồn điểm nước, hoặc là lấy vai đánh, hoặc là lấy hông đánh, hoặc là lấy thân đánh, hoặc là lấy mông đánh, phảng phất như toàn thân đều là nắm tay.
Chỉ cần tới bên cạnh, tên vệ sĩ này lập tức thân thể mất đi cân bằng, không đến hai hiệp khẳng đinh là bị quẳng ra ngoài.
“Ngươi đối với kình lực đã nắm chắc sự dẫn dắt, càng ngày càng thuần thục” Trương Đồng cuối cùng ra lệnh cho vệ sĩ ngừng lại. Ba tên vệ sĩ toàn thân đã toát mồ hôi, trong ánh mắt lãnh khốc đã chứa vẻ bội phục đối với Vương Siêu.
Mấy tháng này dùng cọc người thử kình, Vương Siêu đích xác đã nắm chắc được tinh túy của kình lực chuyển đổi, trong khi luyện tập vật ngã người ta, càng ngày càng thuần thục.
Thục năng sanh xảo, xảo nhi sanh biến (thành thục thì sinh tinh xảo, tinh xảo sẽ sinh biến), Thái Cực quyền kình của Vương Siêu dần dần cũng đã chạm tới thượng tầng cảnh giới vô ý mà động.
“Cọc người thật tốt” Vương Siêu trong lòng rốt cuộc cảm thán: “Cái này cũng phải có tiền có thế mời người đến làm bia để luyện tập. Ta nếu không có ai để thử kình, muốn quen thuộc Thái Cực quyền kình, chỉ sợ thời gian lâu không chỉ gấp mười lần”.
Khi từ trong biệt thự của Trương Đồng đi ra, hắn trong lòng cảm khái không thôi.
Sau khi trở lại biệt thự của mình tắm rửa một cái, Vương Siêu đột nhiên nhớ tới Triệu Tinh Long, “Người này muốn hoàn thành giấc mộng đại học, ta không bằng đi xem, không khí đại học rốt cuộc là thế nào, thuận tiện tìm hắn nghiệm chứng quyền thuật một chút”.
Thay đồ thể thao, Vương Siêu đón xe tới trường đại học ở phía đông thành phố.
Vương Siêu cũng ra biết Triệu Tinh Long học tại Học viện truyền thông, bên trong oanh oanh yến yến, quá nửa đều là nữ sinh mỹ nữ. Vương Siêu vừa đi vào trường, liền cảm giác được không khí thoải mái, sống động, thanh xuân.
Dưới gốc cây, một đôi nam nữ đang cưới nói đưa tình mặc kệ mọi người, còn có các nữ sinh đi một mình ăn mặc tươi trẻ, qua lại trên đường, tạo nên những luồn gió thơm, Vương Siêu hít hít mũi, cảm thấy thật sự là no mắt.
“Xin hỏi bạn này, có biết Triệu Tinh Long ở nơi nào không?”
Vương Siêu liên tiếp hỏi mười mấy sinh viên, đều lắc đầu tránh ra, tỏ vẻ không quen người này.
“Bạn muốn tìm Triệu Tinh Long?” Khi Vương Siêu vừa mới hỏi ngươi thứ mười ba, một thanh âm quen thuộc từ sau truyền tới, hắn quay đầu lại thì thấy một nữ sinh trẻ trung mặc áo sơmi ngắn tay màu phấn hồng, quần màu thủy lam quá gối, chân mang đôi giày thủy tinh trong suốt, trong lòng ôm vài quyển sách.
Vương Siêu nhìn thấy nữ sinh này, phát hiện ngũ quan rất là thanh tú, làm cho người ta thấy có một loại cảm giác như là xem một bức tranh ngưòi phụ nữ thời cổ đại.
“Bạn này, bạn có biết Triệu Tinh Long ở nơi nào?” Vương Siêu ánh mắt nhì lướt qua mặt của đối phương rồi chuyển hướng, sau đó ôn hòa mỉm cười hỏi.
“Bạn muốn tìm hắn sao?” Nữ sinh này cũng dò xét Vương Siêu một chút, phát hiện đối phương không có ác ý, “Thứ bảy hắn thường ở trong rừng cây phía sau núi, mình cũng đang muốn qua đó đọc sách, nhân tiện dẫn đường luôn”.
“Vậy cảm ơn” Vương Siêu vẫn mỉm cười như trước, rất là thong dong.
“Không cần cảm ơn”.
Nữ sinh dẫn đường, nhằm đường nhỏ đi ra núi phía sau trường học, chỉ chốc lát đã tới một con đường núi mát mẻ. Một lát sau, cây cối hai bên đường càng lúc càng lớn, bốn phía cũng có thiết kế một vài bộ bàn ghế đá cùng đình nghỉ mát, còn có một vài ngôi mộ rải rác trong rừng. Cũng có vài ba sinh viên đang đọc sách cùng vài cặp trai gái cũng ngồi rải rác trong đó.
Đến giữa sườn núi, có một rừng cây cao lớn xuất hiện trước mắt, nữ sinh này nhìn vào trong một hồi rồi nói: “Này, Triệu Tinh Long đang ở bên trong” Dứt lời, xoay người hướng tới một cái đình nghỉ mát không người ở xa xa mà đi đến.
Vương Siêu gật gật đầu, cũng thấy ở sâu trong rừng cây có một bóng người chớp lên. Đi vào thì thấy, quả nhiên là Triệu Tinh Long, đang mặc áo ngắn màu đỏ, tay vai để trần, đang luyện quyền trên một thân cây đại thụ, sử dụng trửu kích, tất kích, kiên kích, bối kháo, đánh cho than cây thô ráp to chừng một người ôm lay động. Từng khối vỏ cây bị đánh văng ra, mảnh vụn tung bay.
Khi Vương Siêu vừa tiến vào rừng cây, còn khá xa, Triệu Tinh Long đã biết, ánh mắt nhìn ra xa, thấy là Vương Siêu, nhất thời lộ ra một nụ cười hết sức chân thành.
“Đừng thư giãn, hai ta thủ lại một chút!” Vương Siêu tới gần Triệu Tinh Long, thấy hắn muốn chào hỏi nói chuyện, lập tức vội nói.
“Được!” Triệu Tinh Long vừa nghe, cũng mong muốn thử sức, thấy Vương Siêu vừa xuống tấn, liền đột nhiên phát kình, một “Thiết sơn kháo” đã xốc tới.
Vương Siêu lần này không có tránh né, cong gối nghiêng người, hai tay một nâng một đẩy, vẽ ra một đường parabol trong không gian, chuẩn xác đập xuống trên vai của Triệu Tinh Long.
Đây là Hoành quyền kình trong Hình ý Ngũ hành quyền, cùng với Hồi than chưởng trong Bát quái, Thái Cực súy kình đều là cùng một kình đạo.
Triệu Tinh Long bị đạp trúng, lập tức thấy trọng tâm của thân thể mình không ổn, cước bộ giống như là uống rượu bắt đầu loạng choạng. Trong lòng rùng mình, vội vàng hạ eo đứng tấn, ổn định thân thể, một tay biến chỏ đánh vào ngực của Vương Siêu, đợi Vương Siêu hơi lui về phía sau, đột nhiên cánh tay kia đánh thẳng vào mặt.
Vương Siêu cước bộ trụ vững, song chưởng lại lật ra, như bao lấy đồ vật, đúng là Triền ti kình, dùng dùng lực bao bọc, mà đập lên một kích Thông bối quyền kình của Triệu Tinh Long.
Triệu Tinh Long một quyền không có lực, đánh vào khoảng không, sau đó bị Vương Siêu gạt ngang, giống như là xà nhà bị sập xuống, cánh tay đồng thời trầm xuống, thân thể lại vọt tới trước, ngay cả mã bộ cũng không hãm lại được.
Hoành kình như xà nhà, đập vào liền chuyển.
“Không xong!” Đang muốn điều chỉnh kình lực, Vương Siêu đã đề thân tiến đến. Triệu Tinh Long chỉ cảm thấy hai sườn chợt lạnh, bị song chưởng của Vương Siêu sáp vào, hai tay tự nhiên nâng lên.
Phảng phất như một quả cầu thủy ngân, Vương Siêu song chưởng áp sát sườn, khống chế cả thân thể Triệu Tinh Long, thân thể lay chuyển, cước bộ cũng chuyển theo.
Ngã! Triệu Tinh Long hai chân cách mặt đất phảng phất như đang trôi đi, thân thể như là bù nhìn phất phơ, chạm phải một cái cây cách đó năm thước.
May mắn là Triệu Tinh Long phản ứng nhanh, tỉnh táo lại. khi sắp chạm phải thân cây, đã tung ra một quyền đánh vào thân cây, mượn lực văng ra, lăn trên mặt đất hai vòng mới đứng vững lại được.
“Sao lại có thể như vậy?” Triệu Tinh Long không tin, lại xông lên, Vương Siêu lại một nâng một đẩy, thân thể của hắn lại không ổn, bị vật văng ra ngoài.
Sau khi thử vài lần, Triệu Tinh Long rốt cục ngừng lại, có vẻ rất là uể oải.
“Cái này chính là kỹ xảo về lực, ta thuần thục một ít, không phải là công phu chân thực” Vương Siêu an ủi nói: “Ngươi không luyện qua Thái Cực quyền kình, không biết đạo lý này, cho nên cũng dễ bị hại. Đợi ngươi có chút hiểu biết, cái này cũng chỉ là một trò nhỏ mà thôi. Ta hôm nay rảnh rỗi, tìm ngươi tán gẫu nói chuyện phiếm”.
“Tán gẫu cái gì?” Triệu Tinh Long hỏi.
“Ngươi tại duyên hải đã đánh qua võ đài chợ đen, không biết tình hình của nó như thế nào? Có nhân vật gì lợi hại không?” Vương Siêu nói rõ ý tứ.
“Ồ, thì ra là cái này” Triệu Tinh Long tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống, sau đó bắt đầu nói.
“Ta đánh tại Quảng Đông, đặc biệt là người của Triều Châu, Sán Đầu, hiếu chiến, lại thích cờ bạc. Rất nhiều lão bản mới phát tài, muốn tìm sự kích thích, liền người đánh nhau để cá độ. Tại vùng đó, cơ hồ mỗi thành trấn, đều có võ đài ngầm, mỗi tuần đều có cá độ, cứ như vậy cá độ mấy trăm vạn cũng là chuyện thường xuyên. Có người thậm chí đánh cả ngàn vạn mỗi lần. Nơi đây, ngư long hỗn tạp, thứ nào cũng có, đường biển, buôn lậu, ngay cả các lão bản của Việt Nam, Đài Loan, Hongkong cũng đến. Hơn nữa quy mô cũng khác nhau, nếu có cao thủ có danh tiếng, rất nhiều lão bản cùng nhau đánh cuộc, tiền lên tới cả triệu cũng có. Ta nghe nói qua có một lần lớn nhất, tập đoàn Hoa nam Trần thị cùng với Hoa hưng Thương hội của HongKong và Đài Loan một lần đánh cuộc, hai bên mấy trăm lão bảo cùng đánh, ngay cả bất động sản, cửa tiệm cũng đem đánh hết, tài chính hơn hai mươi triệu. Do hai cao thủ đứng đầu hai bên so đấu, cuối cùng tập đoàn Trần thị đã toàn thắng”.
“Ồ, cao thủ gì? Ngươi đã cùng bọn họ đánh qua chưa?” Vương Siêu vừa nghe, có chút tò mò.
Triệu Tinh Long lắc lắc đầu, “Ta tại đó, chỉ là quyền thủ hạng hai hạng ba, chỉ đánh mấy trận nhỏ, lão bản bất quá cũng chỉ là một tiểu phú hào buôn lậu mà thôi”.
“Có cao thủ gì? Quyền thuật đã đến bước nào?” Vương Siêu lại hỏi.
“Lần đó đánh lớn, nghe nói cũng là mấy chục năm hiếm thấy, ta không có chính mắt thấy qua, chẳng qua nghe bọn họ nói, là dùng tàu chở dầu tại vùng biển quốc tế làm võ đài. Hoa hưng thương hội quyền sư đứng đầu là Trương Quang Minh, cùng Trần Ngả Dương của tập đoàn Trần thị. Chẳng qua Trương Quang Minh cuối cùng đã trúng một ám kình hổ hình của Trần Ngả Dương, hộc máu tại đương trường, không đến nửa giờ là chết”.
“Ám kình?” Vương Siêu trong lòng rùng mình: “Còn có cao thủ gì nữa không?”
“Quyền sư đứng đầu, có Mã Hồng Tuấn của tập đoàn Dụ Hưng Hongkong, người này khoảng ba mươi lăm tuổi, tinh thông Hình ý, Tra quyền, Đạn thoái, Phách quải, Trạc cước, Vịnh Xuân. Công phu trên tay cực kỳ cứng rắn, cũng đã luyện đến bước ám kình đả thương người. Còn có Lưu Gia Tuấn của tập đoàn Tam Liên Đài Loan, cũng luyện Bát cực, Thông bối giống ta, cũng tinh thông Hình ý chẳng qua so với ta lợi hại hơn cả chục lần. Còn lại như Tam hổ Trương Uy, Từ Chấn, Đái Quân của Quảng Đông, cũng là cao thủ hàng đầu, chẳng qua phạm vi của võ đài lậu này chính là Malaysia, Thailand, Việt Nam, Myanmar, được công nhận là cao thủ đệ nhất chính là Trần Ngả Dương của tập đoàn Trần thị, luyện chính là Thái Cực quyền kình, mặt khác tinh thông hơn mười loại công phu nội ngoại, xuất thần nhập hóa, nghe nói hắn biểu diễn qua công phu, có thể bóp nát ly trà bằng sứ trong tay thành bột. Người nào động đến ám kình của hắn, cho tới bây giờ cũng chưa ai còn sống mà về”.
“Nhiều cao thủ như vậy?” Vương Siêu âm thầm kinh ngạc.
“Vẫn còn, mấy cái này mới chỉ là sơ sơ thôi, cao thủ hạng nhất còn rất nhiều. Chẳng qua ta cũng chỉ biết đến vùng duyên hải Malaysia, cho nên trong nước, người như ngươi ta cũng không biết”.
“Ta còn kém xa lắm” Vương Siêu búng búng đầu ngón tay, nhìn sắc trời: “Đi thôi, dù sao cũng đã tới giờ cơm, chúng ta cùng ăn cơm tối, tán gẫu cho thống khoái”. xem tại TruyenFull.vn
Triệu Tinh Long cũng sảng khoái đứng dậy: “Được!”
Hai người ra khỏi trường học, tìm một quán cơm sạch sẽ, lên một phòng ở lầu hai, gọi vài món thức ăn, lại kêu thêm vài chai bia lạnh.
Vương Siêu nghe được nhiều tin tức như vậy, càng thêm hào hứng, cũng rất là ngứa ngáy trong lòng, Triệu Tinh Long sau khi gọi thêm hai chai bia, lời cũng nhiều lên.
Vào lúc này, đột nhiên dưới lầu thanh âm ồn ào hẳn lên.
“Các ngươi muốn làm gì? Còn không đi, ta sẽ báo cảnh sát!” Vương Siêu nghe thanh âm giống như rất quen thuộc, đi đến thang lầu nhìn xuống, dưới lầu không biết từ lúc nào đã có một đám thanh niên, có tên ở ttrần, trên vai xăm thanh long, đều vây quanh một cái bàn có bốn nữ sinh cùng với hai nam sinh, nữ sinh vừa mới lên tiếng chính là nữ sinh đã dẫn đường giúp Vương Siêu tìm Triệu Tinh Long.