Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 307: Vương Siêu giảo hoạt

Tác giả: Mộng Nhập Thần Cơ
Chọn tập

Vương Siêu thấy nữ tử Nghiêm Nghiêm Nghi này càng thần bí, hai người ngồi xuống đàm luận, đều là cao thủ tinh thần đam mê, lập tức nói về chủ đề võ thuật.

“Không ngờ Nghiêm tiểu thư đối với quyền pháp võ thuật lại lý giải sâu sắc như vậy, thật sự là thâm sâu ngoài cả dự liệu của ta, bất quá ta sao chưa từng nghe tới đại danh của cô?” Nghe thấy Nghiêm Nghiêm Nghi nói rõ về quốc thuật hồi quang phản chiếu, là thời kỳ hoàng kim cuối cùng trong lịch sử Trung Quốc. Vương Siêu không khỏi nghỉ ngợi.

Trong lúc đàm luận, hắn cẩn thận đánh giá con người Nghiêm Nghiêm Nghi, bằng vào kinh nghiệm cùng trực giác khẳng định thực lực của thần bí nữ nhân Nghiêm Nghiêm này!

“Nghiêm Nghiêm Nhi này quả thực là cao thủ tuyệt đỉnh, là một trong ba người hàng đầu ta đã gặp! Nếu không phải khí chất khiếm khuyết sự chân thành, ta hoài nghi đây chính là Đường Tử Trần hóa trang để đùa giỡn ta”.

Từ lúc Vương Siêu xuất đạo tới nay, chính thức cao thủ tuyệt đỉnh cũng chỉ có năm người. Đường Từ Trần, Worton Đường Liên Khê, Triệu Quang Vinh, Ba Lập Minh. Lưu Mộc Bạch.

Còn Hạ Nguyên, Bạch Tuyên Di. Tran Ngả Dương, Trình Sơn Minh, Vinh Tiểu Long, Vỉnh Tiêu, Chu bỉnh Lâm. Thôi Trường Bạch, Lâm Đinh Phong Đoạn Quốc Siêu, Lưu Thanh, Đái Hồng. những người này cũng đều được gọi là cao thủ, nhưng không thể nào tiếp cận được với hai chữ tuyệt đinh.

Trong đó Chu Binh Lâm. Y Hạ Nguyên, Bạch Tuyền Di, Vịnh Tiểu Long công phu cao hơn một chút. Nhất là Chu Binh Lâm, thiếu chút nưa là tụ thành đan. Nhưng vẫn không thể nào là tuyệt đỉnh!

Mà Nghiêm Nghiêm Nghi chính là cao thủ tuyệt đỉnh thứ sáu khiến Vương Siêu kinh ngạc.

Võ đạo trên toàn thế giới học bác uyên thâm rộng lớn như biên cả. Nhưng có thể xưng là tuyệt đinh, tuyệt không vượt quá hai mươi người. Tối hôm qua đã gặp Lưu Mộc Bạch là huấn luyện viên Lợi Kiếm. Là võ quan của trung ương đại quốc đệ nhị vương bài, có thực lực này thì không ngạc nhiên,

Hiện tùy tiện xuất hiện tuyệt đỉnh cảo thủ tự xưng là bằng hữu của Chu Giai đến bái phỏng sao không làm cho Vương Siêu kinh ngạc cho được.

“trưởng bối của ta, cùng Liêu Viên Hướng, Dương Thật hai vị trung tướng là lão bằng hữu. bất quá từ nhỏ ta đã ra nước ngoài học tập, nhiều năm không gặp qua Chu Giai. Vài năm ta mới trở về một lần. Chu Giai lại bận bụi ngược xuôi nên không có thời gian đoàn tụ. Lần này muốn gặp Chu Giai, xem nàng còn nhận ra vị tỷ tỷ khi còn bé này không”.

Nghiêm Nghiêm Nghi một bên xem qua bí quyết đồng tử công của Thiếu Lâm đồng thời tùy ý trả lời. Nàng khôn khéo biết Vương Siêu đang dò xét thán phận mình.

“Ừm, thì ra là vậy…” Vương Siêu gật đầu, Liêu Viên Hướng, Dương Thật hai người chính là cha của Liêu Tuấn Hoa cùng cậu của Chu Giai, “Vậy người đàn bà này cũng có thể xem là dạng tiểu thư. Sao lại có công phu cao như vây?”

“Ta còn chưa biết tên của ngươi?” Nghiêm Nghiêm Nghi hỏi ngược lại.

“Ta gọi là Vương Siêu.” Vương Siêu không dấu ****.

“Vương Siêu!” Mặc dù Vương Siêu danh tiếng rất lớn nhưng Nghiêm Nghiêm Nghi nghe xong thì phản ứng giống chỉ như lần đầu nghe thấy tên này. Chỉ là ánh mắt nhìn hắn đột nhiên cười nói một câu:

“Ngươi không phải đang hoài nghi ta là một đệ tử thế gia. tại sao có thể luyện quyền pháp đến trình độ cao như vậy?”

“Hả?” Vương Siêu sửng sốt, thật không ngờ, Nghiêm Nghiêm Nghi này nhìn một chút đã thấu tâm tư của hắn.

Trong võ đạo, không phải con nhà phú quý, có quyền thế thì võ công cao. Lịch sử đã chứng minh, tuy có quyền thế mới được nhiều võ sư danh tiếng, có điều kiện luyện tập tốt nhưng thành tựu cũng chỉ có giới hạn.

Chính thức bước lên vị trí tuyệt đỉnh đại tông sư, đa số xuất thân từ tầng lớp bình dân. Như Dương Lộ Thiến, Tôn Lộc Đường, Thượng Văn Tường, Lý Sách Đồng xuất thân từ nông dán. từ nhỏ đã chịu cảnh cơ hàn nghèo đói.

Tầng lớp dưới chót luyện võ không sợ không có thành tựu. nhất là gặp cơ duyên, được người trợ giúp thì biến hỏa long trời lở đất. Trái ngược lại gia đình phú quý quyền thế. muốn luyện quyền pháp công phu. tố chất cho dù tốt nhưng cơ duyên cơ hồ không có.

Đấy là quy luật. Vương Siêu cũng là từ đáy xã hội mà đi lên.

“Không ngờ tìm đến Chu Giai nhưng lại đụng phải ngươi, thật là có ý tứ” Nghiêm Nghiêm Nghi cười cười, cũng không chờ Vương Siêu trả lời:

“Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi. Không bằng chúng ta bàn về quyền pháp đi? Ta xem ngươi cũng là cao thủ”.

“Cũng tốt. không biết cô luyện công phu gì?” Vương Siêu nhàn nhã hỏi.

“Ta luyện Nga Mi Truy Phong Đoản cùng Xuân Thu Đại Đao. Bất quá kiêm luôn luyện Hình Ý, Thái Cực. Bát Quái. Du già hằng đại thủ ấn, Thông Bối. Phách Quái, Trường Quyền. Võ Đang khí công. Thiếu Lảm tâm pháp. Tượng Hình quyền, Cát Mạch. Diêu cốc lộc tam đại giá đều biết sơ qua” Nghiêm Nghiêm Nghi theo thói quen nhíu mày “Bấy giờ quyền phổ rất nhiều, học võ thuật cũng không khó như xưa, thật sự là rất tốt”.

Nghiêm Nghiêm Nghi này sở hữu hai hàng mi cong vút đen nhánh thanh tú, giống như cành liều trong gió, tăng thêm khí chất nữ hiệp ở thời xưa.

“Nga Mi Truy Phong Đoản? Vậy ba trăm sáu mươi đường đánh vào huyệt đạo khẳng định vô cùng chinh xác. Xuân Thu Đại Đao? Trần Gia Câu trước kia cũng luyện, bất quá luyện rất khó nên đã sớm thất truyền” Vương Siêu bất động thanh sắc nói: “Thời đại bây giờ tin tức bùng nổ rất mạnh. Người nào thông minh một chút, chăm chi học tập một chút, thì sẽ tinh thông hơn mười môn vô công, trong luận vô đánh nhau sẽ có lợi thế”.

Nghiêm Nghiêm Nghi ngạc nhiên nhìn Vương Siêu: “Sao ngươi biết Nga Mi Toái Phong Đoản có ba trăm sáu mươi đường đánh vào huyệt đạo? đây chính là cóng pháp cực điểm của thiền môn”. xem tại TruyenFull.vn

Vương Siêu cũng muốn xem người đàn bà này rốt cuộc có bao nhiêu công phu, mỉm cười một chút: “Công phu quyền cước phân cái gì trong cái gì ngoài, mã bộ là nội gia mà vẫn có ngoại gia? Cung bộ là ngoại gia nhưng vẫn có nội gia?”

“Tinh minh” Nghiêm Nghiêm Nghi buông sách, ánh mắt chuyển động: “Trung bình tấn luyện tốt thì thối hạ tích lũy được lực lượng, có thể phát tán lực, luyện không tốt sẽ làm cơ thể thương tổn. Tam thể thức cung bộ luyện tốt có thể xuất ra lôi âm, nếu luyện không tốt sẽ ảnh hưởng đến thân thề”.

“Hình Ý quyền của cô khẳng định đã lô hỏa thuần thanh” Vương Siêu chỉ nghe qua một câu đã đoán được thực lực của Nghiêm Nghiêm Nghi.

Nghiêm Nghiêm Nghi nói tam thể thức khai cung bộ luyện thành công có thể xuất ra lôi âm, đương nhiên phải là đại thành. Nếu không tuyệt đối không thể nào biết như vậy. Tam thể thức là chiêu thức cung tiễn thung uy lực nhất, chân trước là hư chân sâu là thật, cước chân học theo chân gà, xương sống như dây cung nhẹ nhàng kéo dãn. tích súc lực lượng, lúc đánh người đột nhiên lui về phía sau bộc phát kình lực. Cả thế truyền lại chân trước, xương sống thẳng ra. nắm tay nương theo lực cung thật lớn này mà đánh ra. bộc phát như sấm vang chớp giật.

Tam thể thức tương đương với tư thế kéo cung cảng tròn, xương sống là dây cung, eo chân là thân cung. xương sống hung hăng phát ra, xuất quyền phóng ra nắm tay chính là Cung tiến bộ. Tích súc phát ra lực toàn thân. Bên trong đầu khớp xương theo dây cung bắn ra, phía sau một trận chấn động ông ông, chính là lôi âm.

Luyện tam thể thức đến được cảnh giới này chính là nội gia. không hiểu khẩu quyết thì luyện trăm năm vẫn là ngoại gia.

Nghiêm Nghiêm Nhi nghe thấy Vương Siêu khích lệ thì mỉm cười nói:

“Hình ý quyền đơn giản nhưng thực dụng, nếu ta dạy Hình Ý… Trước sẽ dạy đệ tử cưỡi ngựa khai cung bắn tên một tháng, người thông minh tự nhiên sẽ tự nhân mã cung họp nhất, sẽ biết trung bình tấn cùng tam thể thức khai cung đến tận cùng chính là Lôi Âm. Điều này chính là thành tựu cao nhất.

Sau này luyện Ngũ Hành Quyền Thập Nhị Hình sẽ rất nhanh, trong vòng một năm có thể đánh chết người đơn giản. Đáng tiếc người luyện võ bảy giờ, đầu tiên không cưỡi ngựa. Lúc sau không ra cung. Giống như học vật lý hóa học mà không chịu làm thí nghiệm, cứ dựa vào sách mà học thì có ích lợi gì”.

“Ví dụ này rất tốt, học hóa học không làm thí nghiệm, chỉ dựa vào công thức trong sách như con rối. đi thi mặc dù đạt điểm cao nhưng nếu như thật sự phải áp dụng vào thực tế, lúc đó mới trợn tròn mắt. Cô luyện Xuân Thu Đao, Bát Quái chưởng khẳng định cũng đã lô hỏa thuần thanh rồi. Giống như Đường Hào tiên sinh nói, luyện quyền trước là luyện khí… Trước dễ thì phía sau càng khó. Cho nên học võ trước tiên là luyện khí mới là chính xác. Cầm khâu đao thì người nào cũng có thê chém người. Nhưng lấy âm thanh hóa thành đao để chém người thì không có mấy người làm được. Lúc luyện Hình ý. Thái Cực, Bát Quái, luyện quyền cho tốt tự nhiên sê thành công. Bởi vì khó khăn nhất cũng có thể vượt qua thì mấy thứ đơn giản không cần học tự nhiên sẽ hiểu”

Vương Siêu nhìn chằm chằm vào tay Nghiêm Nghiêm Nghi, tựa hồ phát hiện ra cái gì.

Xuân Thu Đại Đao hay là đại đao của Quan Vũ sử dụng, nặng tám mươi ba cân, người bình thường không thể khiêng nổi nên mới thất truyền. Nhưng khẩu quyết của đao pháp rất tốt, Bỏ thiết đao hóa thành thủ đao. là công phu lợi hại có thể trảm chém bất cứ vật gì.

“Đường Hào tiên sinh đích thật là người đề xướng võ công thực dụng. phá hủy mấy thần thoại trước kia” Nghiêm Nghiêm Nghi nghe Vương Siêu nói chuyện thì ánh mắt tán thưởng nhìn hắn.

Đường Hào là người khảo chứng quyền pháp. Trước giải phóng và sau khi mới bắt đầu giải phóng, giới võ thuật mê tín một cách nghiêm trọng, đều nói công phu của mình là do thần tiên truyền thụ, đem tiền bối của mình thổi phồng thành thần tiên, có thể lên trời xuống đất. cách không đả thương người, đao thương bất xâm. Kết quả bị Đường Hòa tiên sinh cự lực bài xích, khảo chứng ra rất nhiều việc như Đạt Ma căn bản không biết vồ công, võ công của Thiếu Lâm không phải là do Đạt Ma truyền thụ.

Hơn nữa hắn đề xướng thực chiến, phản đổi võ thuật màu mè biểu diễn. phản đối thần thoại hóa võ thuật. Chủ trương võ thuật là bình thật hóa không có ngôn ngữ sáo rỗng. Đối với nền võ thuật có cống hiến rất ớn, sau khi chết mộ phần được xây dựng ở Bát Bảo Sơn.

“Không biết Nghiêm tiêu thư đối với võ sĩ đạo Nhật Bản và đại bối bao Trung Quốc, nếu hai người mang ra thực chiến, có ý kiến gì không?” Vương Siêu hỏi một câu.

“Đao của võ sĩ Nhật Bản thật ra là kiếm, nặng nhẹ thích hợp khi dùng trong chiến đấu. Mà đại bối đao của Trung Quốc nặng nề hung mãnh. thích hợp trong quần chiến giết chóc. Đại bối dao Trung Quốc mỗi khi chém ra, nhẹ nhất cũng hơn mười hai mươi cân, nếu cùng người quyết đấu sẽ không được linh hoạt, người thường không thể xuất đao ra liên tục. Nhưng trên chiến trường nhiều người đánh nhau thì chỉ có thể lấy cứng đối cứng, căn bản không để kẻ địch đường sống. đụng phải đao của Nhật Bôn thì một nhát đánh bay, thuận thế một chút có thể chém xuống đoạt đầu. Năm đó lúc kháng Nhật, chúng ta dùng đại bối đao chém vào binh khí của Nhật Bổn. Đao của võ sĩ Nhật Bản chính là đao trên giang hồ, còn đại bối đao của chúng ta, chính là đao trên chiến trường. Mỗi cái đều có ưu nhược điểm riêng của mình”.

Nghiêm Nghiêm Nghi vừa cười vừa nói.

“Tốt, tốt tốt, tốt tốt tốt… Vương Siêu liên tiếp nói ra sáu chữ hảo. ánh mắt sáng lên:

“Nghiêm Nghiêm Nghi, Cô là người trong quản đội sao. Nếu ta không có đoán sai, cô chính là lãnh đạo của đệ nhất quân Trường Phong. Lẩn này không phải đến tìm Chu Giai, mà là tới tìm Vương Siêu ta”.

Chọn tập
Bình luận