“Là sao đây? Tên Triệu Quang Vinh kia sao cũng chạy tới nơi đây? Chẳng lẽ thân phận của ta thực sự bại lộ? Không có khả năng? Ta về nước là bí mật trở về, lúc trở về cũng không bại lộ. Tào Tình Tình sẽ không nói ra ngoài. Chu Vũ Hinh kia? Hẳn là sẽ không, tính cách của nữ nhân này tuy rằng độc ác nhưng phải thay đổi thất thường, hoặc là Liêu Tuấn Hoa? Cũng không khả năng?”
Trong lòng Vương Siêu tê dại không ngừng, không phải lâ cử động dị thường của thầy trò Lâm Đình Phong Giang Hải mà là hắn lại phát hiện thân ảnh của Triệu Quang Vinh, đang nhìn hết sức chăm chú nơi thi đấu sân trong.
“Chăng lẽ là Triệu Quang Vinh đã biết tin tức ta về nước? Chạy tới thông báo cho Ngô Văn Huy bắt ta? Dù sao người này ở Nam Dương Đường Môn kinh doanh mười năm, Tử Trần tuy rằng tước đoạt binh quyền của hắn, thế nhưng khẳng định có chút thế lực ân dấu không thanh trừ. Hơn nữa Giang Hải cùng con gái của Triệu Quang Vinh thân nhau? khẳng định Triệu Quang Vinh sẽ dựa vào Ngô Văn Huy này”.
Trong nháy mắt Vương Siêu có ý nghĩ rõ ràng, suy đoán ra chân tướng.
Không hề nghi ngờ, người luyện công đến như hắn, độ mẫn câm vượt quá thường nhân gấp trăm lần Hơn nữa luyện quyền biến hỏa đầu óc, ý nghĩ thanh tình tư duy mẫn tiệp suy một ra ba. Bây giờ thấy Triệu Quang Vinh liền nghĩ ra chân tướng.
ý niệm nổi lên. Cả người Vương Siêu thần nội chú, đem tất cả sức mạnh đưa ra. Giống như là dã thú chấn động. Tuy rằng toàn bộ tinh thần sức mạnh đề lên, nhưng mặt ngoài của Vương Siêu không chút khác thường, dư quang đánh giá các lối ra. Xem có cánh sát gác cửa hay không
Tại cùng lúc đi lại, Vương Siêu làm động tác khom lưng buộc lại dây giầy, âm thầm vận đầu khớp xương toàn thân, cố hết sức rút vào trong! Một trận tiếng vang lốp bốp vang lên, thân thể hắn nhất thời lùn đi rất nhiều! Bắp thịt cũng co rút lại. nhìn qua khác trước đây thật lớn!
Vương Siêu lúc đầu cao tới một mét tám. tương đối cao gầy, thế nhưng bây giờ co rút gân cốt, kéo căng cơ thể chỉ còn một mét bảy, như thoát thai hoán cốt thành một người khác.
Sau khi võ công luyện ra lôi âm, cốt tủy lớn mạnh. cốt cách cứng cỏi, tính mềm dẻo của toàn thân cực tốt. Các đốt xương toàn thân tự do ra vào khi sức bạo phát. cái này chính là “Súc cốt”! Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
rong thế hệ trước của võ thuật truyền thống Trung Quốc luyện được súc cốt. Điển hình nhất chính là đồ đệ trước kia của Tôn Tồn Chu gọi là Tiêu Đức Xương, người gọi là “Quái Mãng Tiêu”, thân thể mềm như không xương, khớp xương bung ra khỏi mình, kỹ năng khóa các đốt xương giống căn bản bắt không được hắn.
Không hề nghi ngờ, lấy cảnh giới quyền pháp chí cao đánh vỡ hư không Kiến Thần Bất Phôi của Vương Siêu. “Súc cốt Căng Thịt” cải biến vóc người là chuyện nhỏ. Đồng thời tới cảnh giới “Nội chặt ngoại tùng” (trong chặt ngoài lỏng) rồi!
Hắn một khi vận kình, có thẻ đem khớp xương toàn thân co rút lại. từ một mét tám biến thành vóc dáng thấp bé một mét năm mét sáu! bề ngoài xem không có vẻ gì là hóa trang!
Cho dù là cao thủ Hóa Kình như Liêu Tuấn Hoa, “Súc cốt Căng Thịt” cũng phải ra sức toàn thân, da chặt chẽ thập phần khân trương, bề ngoài rõ ràng nhìn ra. Căn bản không có hiệu quả che giấu.Vương Siêu luyện đến bước “Cốt Nhục Phân Ly”. Gân là gân, xương là xương, máu là máu, thịt là thịt, da là da. Một chút biển thấp bé thì bề ngoài vẫn như cũ. nhìn không ra điểm khác biệt.
Vương Siêu biết. nếu như tin tức mình về nước bị Ngô Văn Huy biết. Khẳng định sẽ bị trắng trợn đuôi bắt. Mà tướng mạo đặc thù của hắn đều sẽ bị người quan sát nhớ kỹ. trong đó rõ ràng nhất là dáng người!
bây giờ hắn súc cốt cải biến vóc người của mình, nguy hiểm bại lộ khẳng định sẽ đại giảm!
Lúc Súc Cốt hắn cố ý đến gần xung quanh hai người Giang Hải Lâm Đình Phong. thế nhưng hai người không nhận ra hắn, như trước nhìn chung quanh, nhìn chằm chằm người lui tới.
Hai ngày này người tới Thể ủy tuyển chọn thi đấu rất nhiều, nhân viên dự thi của Thể Uy các tỉnh, người nhà, nhà tài trợ, ký giả. nhân viên công tác, quan viên Thể ủy… tràng diện đông đúc có thể so với trạm xe lửa. Việc làm mờ ám của Vương Siêu vốn không người khác chú ý, ai lại chú ý một người một mét tám lặng lẽ rút thành một mét bảy?
“Hoàn hảo. các lối ra lớn không hiện tượng gì khác thường. Cũng không có người của cảnh sát đặc biệt kiểm tra. Bắc Kinh tuy rằng nguy hiểm, nhưng địa phương nguy hiểm nhất chính là địa phương an toàn nhất, xem ra ta phải nghĩ biện pháp về nước, không biết thẻ căn cước còn dùng được hay không? Nếu như đi bang cách xuất ngoại chính quy, đến hải quan đi Indonexia khẳng định sẽ bị nghiêm mật kiểm tra! Ta nếu không ra nước ngoài thì sớm muộn sẽ bị tra ra. Phải tìm biện pháp”.
Vương Siêu cảm giác được không ổn. lập tức nghĩ biện pháp xuất ngoại.
Ngay lúc Vương Siêu rất nhanh lập kế hoạch xuất ngoại thì ở tại Bắc Kinh, Ngô Văn Huy đã mở hội nghị cả đêm. rốt cục bắt được đầu mối của Vương Siêu về nước, đồng thời đợi triển khai một kể hoạch truy bắt khổng lồ.
Thiên la địa võng đang thong thả mở ra!
“Thủ trưởng! Đây là tư liệu một tháng gần đây. hộ chỉếu người các quốc gia về nước từ hải quan, nhân viên công tác của chúng ta qua cả đêm từ máy vi tính từ từ tra ra, dựa theo vóc người của Vương Siêu, tuổi tác tướng mạo các loại đặc thù. Xác định trên hơn trăm người khả nghi! Sau lại tái kiểm tra chính xác cuối cùng còn tám người! Mà trong đó hành tung của người này rất có thể mục tiêu của chúng ta! Mạnh Thần Cơ này mang quốc tịch Pháp. Rất có thể là Vương Siêu dùng tên giả! Qua điều tra, người này đi qua tỉnh S, dùng hộ chỉếu mua đi đoàn tàu giường nằm xa hoa của tỉnh S. Sau đó hai ngày sau. lại dùng hộ chiếu này mua xe đến Bắc Kinh!”
Một quân nhân khuôn mặt không chút biểu tình. vóc người thẳng. kẹp một chồng tư liệu đang báo cáo với các cán bộ đang họp!
“Cái gì, hắn lại thế dám đến Bắc Kinh? Lá gan to quá? Quả thực là vô pháp vô thiên! Không thèm để bộ đội chúng ta vào mắt” Một lãnh đạo quân hàm thiểu tướng tiếp nhận điều tra báo cáo truyền tới, mười phần tức giận, như là cục trưởng của Cục Công An tận mắt thấy một kẻ trộm chuồn vào phòng làm việc của Cục Công An trộm đồ.
Vương Siêu nghênh ngang về nước, đến Bắc Kinh, hành động như vậy quả thực chính là kẻ trộm chuyên trộm đồ của Cục Công An.
Ngô Văn Huy cẩm tư liệu trên tay, trong lòng chính đắc ý.
Ngày hôm qua vừa nghe đến tin tức Vương Siêu về nước, hắn tại trong vòng hai mấy giờ. Lập tức mời dự họp hội nghị khẩn cấp, tiến hành bàn bạc. Một giờ hội nghị liền xác định phương án tra tìm Vương Siêu, đầu tiên là điều tra tư liệu người nhập cảnh các nơi qua hải quan trong một tháng. Sau đó căn cứ đặc thù của Vương Siêu. tra tìm từng nhân vật khả nghi.
Kinh qua khâu bộ đội điều tra, liên hệ phỏng điều tra các nơi hành động. thời gian gần một buổi tối. liền từ ngàn vạn người nhập cảnh xác định thân phận của Vương Siêu!
Hãnh động của bộ đội đích thật là mạnh mẽ vang dội, cường đại hơn cả công an. Buổi tối ngày hôm qua không biết bao nhiêu người đang ngủ mơ kinh sợ bò dậy, chấp hành nhiệm vụ khẩn cấp.
” Mạnh Thần Cơ này sau khi đến Bắc Kinh, có ở khách sạn nào không? Bây giờ ở nơi nào?” Ngô Văn Huy lại hỏi.
“Người này tới Bắc Kinh liền biến mất, không nghỉ lại ở khách sạn. Nhất thời khó tra được, nhưng căn cứ chức nghiệp của Vương Siêu này. chúng ta suy đoán ra một số địa phương hắn sẽ tới. Trong đó nơi có khả năng nhất chính là. xem thi đấu tuyển chọn của Thể ủy đẻ dự đại hội võ thuật Trung Nhật Hàn. Dù sao đồ đệ Hoắc Linh Nhi của hắn đang tham gia thi đấu tuyên chọn này, thân là sư phụ khả năng tới quan sát là rất lớn!” Quân nhân điều tra báo cáo đâu ra đấy, thanh âm đều đều như máy đài nói,.
“Có thể! Lá gan người này rất lớn! To gan lớn mật!” Ngô Văn Huy vỗ bàn một cái, đưa mắt quét ngang toàn bộ trong hội nghị. trên người tản mát ra khí chất của quan chỉ huy trên chỉến trưởng.
“Có cần lập tức phái bộ đội phong tỏa nơi sân thi đấu của Thể ủy hay không? Tra xét từng người một? Tốc độ phải nhanh! Nếu không với năng lực người này, rất có khả năng thấy không ổn mà biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, hơn nữa tại Bắc Kinh. Hắn có một Liêu Tuấn Hoa kia!”
Một quân nhân thân hình cao lớn, nơi cổ họng có một vết sẹo ghê mắt như con rết lạnh lùng nói.
“Không thích hợp. Nơi đó không thể công khai lục xét. Hai ngày này thi đấu tuyển chọn có biết bao nhiêu người? Tìm kiếm như vậy chắc chắn sẽ xảy ra chuyện ầm ĩ, chúng ta phải chịu xử phạt nghiêm khắc. Liên quan quá nhiều! Hơn nữa muốn phong tỏa sân vận động không có mấy nghìn bộ đội thì không thể, cái này cần xin chỉ thị cấp trên, kinh qua Quân Ủy tối cao phê chuẩn, tạo động tĩnh quá lớn. Hơn nữa chưa chắc thủ trưởng vì bắt một Vương Siêu mà phá hư đại hội lần này. Hơn chúng ta lại không có căn cứ chính xác chứng minh Vương Siêu tại hiện trưởng, hiện chỉ là suy đoán” Ngô Văn Huy lắc đầu, phủ định đề nghị này.
Đại hội thi đấu tuyển chọn của Thể ủy không phải là địa phương đánh quét của Cục Công An.
Nếu như Ngô Văn Huy làm như thế chỉ sợ ngày thứ hai sẽ vào ngục giam. Thế Uy lẩn này người nào cũng đều cũng thân phận. Rất khó tưởng tượng khi một đám quan viên của Thể Ủy ôm đầu. ngồi xổm góc tường tiếp thu kiểm tra. Ngô Văn Huy nếu làm cứng rắn như vậy bằng là làm đảo chính. Hắn có tám đẩu cũng không đủ để bị chém.
“Thế nhưng nếu không phong tỏa hiện trưởng, người nhiều như vậy sao vây bắt hắn? Hơn nữa Vương Siêu này có tính phá hoại rất lớn, vạn nhất đã thương người sẽ tạo thành bất lợi không nhỏ. Lẽ nào chúng ta phải bỏ qua cơ hôi lần này?”
“Đích thật là một vấn đề khó, hiện tại phái tinh nhuệ của Lão Nha, mặc thường phục trà trộn vào sán thi đấu, đồng thời phái người bí mật giám thị lối ra của chung quanh sân vận động! Đem tướng mạo chiều cao của Vương Siêu sau khi hóa trang toàn bộ photocopy phát đến trong tay mỗi người! Triệu Quang Vinh không phải tại sân vận động xem thi đấu sao? Giang Hải, Lâm Đình Phong. Thân thủ của bọn họ rất cao, ánh mắt cũng tốt, đối với Vương Siêu cũng rất quen thuộc. Gọi bọn hắn hỗ trợ truy tìm, tỉ mỉ chú ý mọi người. Một khi điều tra ra lập tức tổ chức nhân thủ bắt lấy! Ta không tin Vương Siêu này là thần tiên. Có thẻ trong tay của bộ đội Lão Nha chúng ta thoát ra”.
Quán nhân có vết trên cổ này là Chính ủy của Lão Nha. Là chiến hữu thân thiết của Ngô Văn Huy.
“Chỉ cần xác định thân phận thì hắn không chạy thoát được đâu. Chỉ sợ người này không ở trong sân vận động sẽ lãng phí nhân lực vật lực của chúng ta. Có điều ta tin tưởng lá gan người này, ta dự cảm Vương Siêu sẽ ở trong sân vận động!” Ngô Văn Huy vỗ bàn một cái: “Cứ làm như thế! Lập tức hành động. Chú ý, Lão Nha không bại lộ nếu như không nắm chắc. vạn bất đắc dĩ thì không được nổ súng. Xác định thân phận của hắn. Chờ ra ngoài bắt là tốt nhất”.
“Yên tâm, không cần súng cũng hu thập được hắn! Triệu Quang Vinh, Lâm Đình Phong, Giang Hãi cùng hơn một trăm chỉến sĩ của Lão Nha vây quanh hắn, hắn chính là thần tiên cũng phải ngã xuống”.
“Mang theo Chủy thủ mã tấu phía trên có thuốc ma túy! nỏ quân dụng loại nhỏ lực xuyên thấu cự ly gần, so với đạn còn mạnh hơn, hơn nữa vô thanh vô tức là một thứ tốt, thân thủ của Vương Siêu này tốt, không được trang bị ta lo lắng không làm gì được hắn” Ngô Văn Huy nhớ tới tình cảnh trải qua của mình, ánh mắt trở nên rất lạnh.